Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Sau khi xoá nhầm Wechat của lão đạiTác giả: Xuân Phong Lựu HoảThể loại: Ngôn tình, hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, đơn hướng yêu thầm, đô thị tình duyênTình trạng bản gốc: Đang sáng tácTình trạng biên tập: Đang tiến hànhLịch đăng: Không cóTruyện được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup. Editor còn non tay nên không tránh khỏi sai sót, mong được mọi người góp ý để hoàn thiện hơn trong tương lai. Trong quá trình đọc truyện có bất cứ thắc mắc, góp ý gì xin hãy để lại bình luận, mình sẽ ghi nhận và cố gắng sửa đổi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Lưu Ngọc Diệp từ nhỏ đã được lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ.Biến cố ập đến bọn chúng nhẫn tâm khiến nàng mất đi tất cả.Nàng thề họ sẽ trả giá vì điều đó.Nhưng khi trả thù xong thế giới chẳng còn gì níu giữ nàng cả,thế thì nàng sẽ đi gặp cha mẹ mình để được lao vào vòng tay ấm ấp của họ.Trời cao cho nàng cơ hội để gặp lại cha mẹ nhưng đánh đổi sẽ là gì ?Đời người ai cũng sẽ trải qua thất tình lục dục và nàng cũng như thế.Ai có thể cho nàng một mái ấm gia đình..phải chăng mọi việc đều đã được định theo ý trời... khổ đau qua đi hạnh phúc sẽ đến.…
Sau khi kết thúc thể loại AllKook _ Yêu em mất rồi thì con au dễ thương cute này muốn tìm cảm hứng mới nên cho ra truyện dài tập Cánh hoa lặng lẽ rơi. Mong rằng các thím hãy ủng hộ cho ta nhé- Những cánh hoa rơi xuống tạo nên một khung cảnh cực kì huyền ảo. Cậu đứng đó lặng lẽ rơi nước mắt nhìn người con trai quay lưng bước đi nhưng chính bản thân chẳng thể là được gì, không dám níu kéo cũng chẳng thể lặng lẽ đi theo, chỉ biết đứng im nhìn người mình yêu suốt 8 năm trời khuất bóng sau những cánh hoa diệp anh đào. Thất vọng và chán chường cậu quyết định rời đi đến một thành phố mới bắt đầu lại cuộc sống khác._ Chuyện gì sẽ xảy ra mời mọi người đón đọc truyện của ta nhé Bút danh mới dành cho truyện mới : Tiểu Mộc Tỉ…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
"tôi sẽ chờ em cho tới khi chúng ta gặp lại vào một ngày nắng đẹp, tới khi em lọt thỏm trong lòng tôi, đôi tay em lại được nâng niu trong bàn tay tôi lần nữa, cho tới khi nụ cười của em lại toả sáng rực rỡ giữa biển hoa vàng của riêng ta."relationship: asriel dreemurr x chara |undertale|category: m/mfandom có thể chết nhưng tình iu dành cho hai đứa thì vẫn còn. khs mình chuyên viết fluff mà lại debut bằng cái os angst này😭 lâu rồi mới viết lại, chắc văn phong xuống cấp kha khá rùi, có gì sai sót cứ nói mình ha.…
Em, ôm mối tình câm lặng suốt thời thanh xuân tươi đẹp nhất. Người ấy đi, em cũng biến thành đám mây bồng bềnh phiêu bạt, mơ hồ, mông lung... Mười chín năm trời lớn lên cùng người ấy, lại mất mấy năm trời để thực hiện tất cả những ươc mơ của người ấy... Có phải người ấy mang anh về xoa dịu trái tim em? Anh, ôm nỗi nhớ nhung em dù chỉ gặp nhau một lần duy nhất. Nhiều năm sau gặp lại, em vẫn như một nỗi ám ảnh mơ hồ, níu giữ anh kể cả khi anh chìm vào giấc ngủ, để rồi sau đó, anh trờ thành kẻ ngốc vì cứ mải miết đi theo đấu chân em. Có sao đâu khi anh nói, chỉ cần anh yêu em là đủ... Khi em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, em có biết rằng, người đứng trên lầu lại ngắm em...…
Yêu quáiChàng mang đớn đau cho ta vì chàng là yêu quái Mèo đen lạnh lùng chảnh chó x nhân viên công sở kham khổ vì tiền hơi cọc tính nhưng mà cute Tác giả viết trong lúc phê deadline chưa beta và xưng hộ bị loạn có thời gian sẽ chỉnh sau, tag sẽ update dần Đây là tác phẩm từ trí tưởng tượng của tác giả có vài tình tiết phi logic ảo ma canada "Ghét mèo nhưng yêu anh""Nhưng anh là mèo em có yêu anh không""Không" "Bé ghét anh rồi sao""Ừ"Mèo ta giận dỗi khăn gói đống pate que thưởng cho vào cái túi be bé mà em chuẩn bị cho "Anh định đi đâu""Bỏ nhà ra đi" "Thật ?""Vậy anh đi đi"Mèo mun nhà ta chết trong tim nhiều chút, em người yêu dỗi rồi làm sao để dỗ đây"Em không níu anh lại à🥹" "Không🙂"…
Trước đây Thủy làm cái gì cũng không tốt,chỉ duy có việc thích Chí là Thủy tự cho rằng bản thân mình vô cùng sáng suốt.Thủy thích Chí,ai cũng thích Chí cả.Nhưng mấy ai thấu được nội tâm của cậu.Trước đây cô từng nghĩ Chí như mây trời,còn cô chỉ là cỏ ven đường,mãi mãi không thể với đến được.Nhìn Chí bước cùng người khác,lòng Thủy đau như cắt,như dao cứa vào tim.Nhưng Thủy phải ráng kiềm lại,Thủy có là gì của người ta đâu?Đến khi Thủy quyết định từ bỏ,Chí lại níu lấy tay cô.Thủy bất lực lắm,tim nhói lên không thôi,Thủy muốn từ bỏ,nhưng lại không thể...…
Giới thiệuÁnh Nguyệt(nó)15t: cô nàng bất hạnh luôn bị người khác ăn hiếp. Dịu dàng, ngốc nghếch, hồn nhiên, nhút nhát, sống nội tâm.Hoàng Nhật(hắn)15t: anh chàng lạnh lùng, thích chọc tức nó nhưng anh lại có trái tim nhân hậu, ga lăng, ít bộc lộ ra.Ánh Ngọc 15t: em song sinh của nó, cô có cá tính mạnh mẽ, nhưng hay nũng nịu với chị. Rất yêu thương và che chở chị của mk.Đăng Khoa15t: vui tính, dễ thương, lun quan tâm đến mọi người, lãng mạn . Bạn thân của hắn. Gia Thiên 15t: bạn thân từ nhỏ của nó, anh lun bên nó và giúp đỡ nó. Yêu nó khi còn nhỏ nhưng nó ko biết.Gia Hân 14t: em của Gia Thiên, hung dữ, đanh đá, ko thích nó và lun kím chuyện làm cho nó sống ko yên.Và một số nhân vật nữa sẽ giới thiệu sau...…
MÙACó những mùa anh gọi mùa yêu dấuMang yêu thương đong đầy gửi đến emCó những lần bên nhau thật rôm rả,Gom mơ mộng ta đặt nơi góc hẹn hò.Có những giờ ta cần nhau ko hẹn trước,Em thì thầm nũng nịu qua chiếc phone.Có những mùa tạm gọi mùa thương nhớ.Rồi những ngày anh lang thang mãi chốn xưa.Có những chiều anh rong ruổi đón những cơn mưa.Rồi những giờ anh thấy nhớ em không siết.Có những mùa nặng nề gọi mùa tan biến,Anh ngỡ ngàng để rồi đánh mất em.Có những ngày anh điên cuồng tìm lại,Cười tẻ nhạt chôn giấu những đớn đau.Và bây giờ anh gọi mùa quá khứ,Theo thời gian cứ xưa cũ dần tan.Có vài lần anh tìm lại nơi chốn cũ,Để dối lòng ôm ấp "Mùa" trong tim...…
"Bạn đã từng tỉnh dậy sau một giấc mơ dài, như thể mình đã sống cả một cuộc đời khác mà tới cả khi trở về thực tại, bạn cũng không chắc liệu những gì đã trải qua là mơ hay thực?"Tại đây, Jasmine- một nhà khảo cổ học với niềm đam mê lịch sử và kim tự tháp đã vô tình vướng vào một rắc rối thời Ai Cập cổ đại. Diễn biến tiếp theo sẽ là gì khi cô phải đối mặt với những thử thách, khó khắn để níu giữ tình yêu của mình tại Ai Cập này?…
Tác giả:Thanh Y Bàng BàngThể loại:Sắc, Đam Mỹ, Điền Văn, Phương Tây, SủngNguồn:haebalagi1306.wordpress.comBiên tập: QuétTình trạng bản gốc: Hoàn 40 chương + 1 PNGiới thiệu:Bạn có hiểu được cảm giác của một người cực kì đẹp trai không?Chính là ai cũng muốn lại gần làm quen, ai cũng muốn có quan hệ với hắn, nhưng chỉ là trên giường chứ không phải như bạn đời...Lại còn có thể đối mặt với việc có người sẵn sàng cướp sắc nữa chứ....Haiiii, biết làm sao giờ, chỉ vì quá đẹp trai...Ghi chú: Thụ là người Trung Quốc, vì mẹ tái giá nên chuyển tới Litva. Sau vì lý do cá nhân nên chuyển từ thủ đô Vilnius tới Alytus và gặp công ở đây. Xong rồi bla bla bla hai người yêu nhau.…
Mọi người thường nói: "Cỏ bốn lá là một biểu tưởng may mắn." Nhưng có ai từng hỏi vì sao việc thêm một chiếc lá từ cỏ ba lá ven đường lại được nâng niu như thế? Có lẽ là bởi sự khác biệt nhỉ? Nhưng liệu chiếc lá ấy có cô đơn không? Giữa muôn vàn cỏ ba lá, chỉ có nó một mình vươn lên để được nhìn thấy người đó?Cậu là Đăng trong "hoa đăng", là ánh sáng đã cứu lấy thế giới tăm tối đang mục rống trong anh. Nhưng cậu là ánh sáng, là món quà may mắn như ngọn cỏ bốn lá trong đêm giống anh tìm được. Còn anh là Minh trong "Minh Giáp" - một thứ cỏ may mắn của người xưa. Là món quà may mắn trao cho cậu cuộc sống mới. Cậu và anh khác biệt trong xã hội kia nhưng dẫu sao vẫn mong hai người được gặp nhau lần nữa...…
Ôi tình yêu! Tình yêu vẫn luôn là một thứ khiến con người hạnh phúc, nhưng cũng chính nó đẩy con người xuống bờ vực của sự đau khổ và tuyệt vọng. Ông tơ bà nguyệt se duyên cho tất cả, không kể giới tính. Ông bà có thể nối hai chàng trai lại với nhau, cũng có thể nối hai người con gái lại với nhau, hoặc chỉ đơn giản là một nam một nữ. Trong những cuộc tình ấy, cái đau nhất không phải bị phản bội mà là khi bạn đã tìm thấy nửa kia của cuộc đời mình rồi, nhưng rồi một tai nạn xảy ra khiến cho hai người phải chia ly, âm dương cách biệt. Lúc ấy, ông tơ bà nguyệt sẽ là người gỡ rối mớ tơ hồng ấy ra khi mà một trong hai người duyên số đã tận nhưng vẫn muốn níu kéo người còn lại.…
Lâm Niệm Vũ và Giang Nghiêu vốn là thanh mai trúc mã, sống chung 1 khu. Cách biệt 3 tuổi, khi cô lên cấp hai, anh lên cấp 3, cô lên cấp 3 thì anh đã là sinh viên đại học. Xa cách 3 năm ngỡ như sẽ là bức tường vô hình giữa hai người, nhưng đến khi gặp lại, hết thảy chỉ có sự rung động. Sáu đóa hoa hồng hồng phấn ngày ấy luôn được Lâm Niệm Vũ cẩn trọng nâng niu, là món quà đầu tiên mà Giang Nghiêu tặng cô. Sáu đóa hoa hồng ấy, sau này cũng trở thành tín vật đính ước giữa hai người. Một câu chuyện ngọt ngào và nhẹ nhàng, thích hợp đọc vào cuối ngày.…
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, vườn trường.Tình trạng bản gốc: 145 chương + PNBắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau..Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những "người ruột thịt" ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền.Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyết hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác.Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau.Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế.....…
Author: LeefailTổng số VOL: 9 (đã bao gồm 2 phiên ngoại)Tình trạng RAW: Đã hoàn thành Bản dịch: OngoingTags: Drama, ThrillerTóm tắt truyện:Haewon, một nghệ sĩ violin, là một người thờ ơ cho phép tất cả mọi người bước vào cuộc đời của mình nhưng cũng không màng níu kéo ai. Một ngày, người bạn duy nhất của cậu, Taeshin, đã tự sát, và sau khi nói chuyện được với Taeshin, người đã gọi cậu nhiều cuộc ngay trước khi chết, khiến Haewon bị ám ảnh bởi cái chết ấy mặc dù cậu cũng không thân thiết gì với nhau lắm. Sau đó, cậu vô tình gặp phải Woojin, người đàn ông mà Taeshin đã phải lòng, nhưng Haewon đã thờ ơ vò nát tấm danh thiếp Woojin đưa cho mình. Một ngày nọ, Haewon, bị cưỡng ép vào một mối quan hệ không mong muốn, bị vướng vào một vụ hành hung, nhưng nhờ tấm danh thiếp được đưa cho, cậu đã nhận được sự giúp đỡ từ Woojin, một công tố viên. Haewon cảm thấy tội lỗi một cách khó chịu và cố gắng giữ khoảng cách với anh ta, nhưng Woojin thì lại không ngần ngại tiếp cận cậu.Giới thiệu nhân vật Bot: Moon Haewon (28 tuổi) - Dù có năng khiếu violin nhưng cậu đã từ bỏ việc du học sau khi mẹ mình qua đời vì bệnh ung thư. Cậu không muốn bị nhìn thấy đang chơi violin. Cậu đẹp trai đến mức bị nhầm là người nổi tiếng và thường nói ra bất cứ điều gì đang nghĩ trong đầu mà không quan tâm đến người khác sẽ nói gì. Cậu ấy có cái tôi rất lớn và ghét phải thua cuộc. Những mối quan hệ nghiêm túc là một gánh nặng đối với cậu.Top: Hyun Woojin (34 tuổi) - Trưởng phòng công tố Đặc biệt tại Viện kiểm sát quận trung tâm. Sống t…
5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm, trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối phương. Văn Dịch khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ bị sẹo sẽ không đẹp trai nữa không, cậu có biết như thế này sẽ không còn bạn gái nào chơi với tớ nữa không...". Nhan Tiếu tức lắm liền gầm lại: " Khóc cái quái gì, cùng lắm sau này lớn lên tớ sẽ lấy cậu là được chứ gì!" 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra... Văn Dịch vênh khuôn mặt điển trai, gạt mái tóc nũng nịu: "Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!" Nhan Tiếu: " Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà." Văn Dịch: " Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!" Nhan Tiếu : "..." Theo bạn, chuyện tình thanh mai trúc mã rất đẹp, rất lãng mạn... hay chỉ là cơn ác mộng khủng khiếp nhất trong muôn vàn cơn ác mộng?…