Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vân Mây Y Hương----Tiếu Giai Nhân----Chuyển ngữ: Linhyang Đời trước, Du Uyển gả vào Lục Gia, sống ba năm quả phụ. Lục Quý Hàn nhéo cằm nàng nói: "Theo tôi, tôi có thể làm cho em sung sướng." Lúc ấy Du Uyển chỉ muốn chạy trốn, bây giờ được trùng sinh, nàng muốn sống một cuộc đời mới. Thể loại: Dân quốc, nhà thiết kế dịu dàng & cậu em tổng giám đốc bá đạo.…
Tôi có một anh chồng.Anh ấy ngày nào đụ tôi,nhưng tôi rất thích.Hôm sau,chúng tôi đi lên máy bay để đi nghỉ mát.Trên máy bay thì những người tiếp viên đã xếp cho tôi ngồi đầu và chồng tôi ngồi ở cuối.Tôi cảm thấy không quen vì anh ấy ngồi xa tôi một khoảng khá dài.Và máy bay chuẩn bị cất cánh thì tôi cảm thấy khó chịu và nứng.Sáng nay thì tôi có uống một ly cà phê,tôi thắc mắc là không biết chồng tôi có bỏ cái gì vô không.Tôi nhắn anh ấy hỏi:_Sáng nay anh có bỏ gì vô ly cà phê của em không đấy?_Em không cần biết!Nghe anh ấy nói vậy tôi cảm thấy khó chịu.Một lúc sau thì tôi thấy rất nứng rồi!Hên là nhà vệ sinh ngay trước mặt tôi,nên tôi đã chạy nhanh vô.Thì có một anh tiếp viên đang ở trong đó,anh ấy thấy tôi và hỏi:_Quý khách có cần tôi giúp gì không ạ.Lúc đó tôi còn ngại nên không trả lời,và anh ấy lại hỏi tiếp:_Em có cần anh giúp gì không?Một người không quen biết với tôi mà kêu tôi bằng em thì tôi cảm thấy rất ngại,nhưng tôi vẫn trả lời:_Không có gì đâu ạ.(tôi ngại ngùng nói)Anh ấy dần hiểu ra ý của tôi và anh ấy kêu tôi quỳ xuống và anh ấy đã kéo khóa quần xuống và nhắm đầu tôi và đút cặc của anh ấy vào mồm tôi.Và lúc đó tôi cảm thấy bất ngờ và cảm thấy "sướng" và rên:_Um....ummm_Sao?Em thấy đỡ hơn chưa?_em..vẫn..chưa thấy...sướng.Anh ấy đút vào mồm tôi càng lúc càng mạnh và sâu hơn.Tôi nhả ra và nói:_Cặc anh bự quá đấy!Anh ấy không nói gì mà cởi đồ tôi ra và anh ấy banh lỗ đít tôi ra và đụ.Tôi thấy rất sướng.Rồi anh ấy ngồi lên bồn cầu để ra hiệu cho tôi là ngồi…
Nhân vật chính của tác phẩm là giáo sư tiến sỹ y khoa Vin-tru-rơ, một nhà phẫu thuật tài năng của Ba Lan thời bấy giờ. Đang ở trên đỉnh cao của danh vọng và quyền lợi thì một tai họa đột ngột xảy đến: vợ ông đã bỏ nhà ra đi với người yêu sau tám năm chung sống cùng ông, mang theo đứa con gái nhỏ duy nhất mà ông vô cùng yêu thương, để lại một bức thư vĩnh biệt, trong đó nàng thú thật rằng chưa bao giờ yêu ông. Quá đau khổ, giáo sư Vin-tru-rơ lang thang, ông bị bọn vô lại cho uống rượu say, cướp sạch quần áo, tiền bạc, đánh vào đầu, khiến ông bị mất trí nhớ, không nhớ mình là ai. Từ đó bắt đầu cuộc đời lang thang, phiêu bạt, chìm nổi của một con người bần cùng, vô gia cư, không chốn dung thân, không người thân thuộc, thậm chí không biết mình là ai, tên là gì, không biết mình sống để làm gì, sống cho ai.Nhưng những kỹ năng nghề nghiệp vẫn tồn tại trong con người mất trí nhớ của ông, nhất là khi cần cứu chữa cho người bệnh. Được nhận vào làm công cho người chủ cối xay bột Prô-cốp, giáo sư Vin-tru-rơ (dưới cái tên An-tô-ni Kô-si-ba) đã chữa cho con ông chủ khỏi tật, rồi ông chữa cho nhiều người khác, dần dần nổi tiếng là một thầy lang giỏi ở một vùng nông thôn.…
Vô tình gặp và làm quen một người. Thời gian gặp mặt không quá lâu, hầu hết chỉ có những dòng tin nhắn lạnh lẽo mà cùng nhau tán gẫu. Nhưng hình như người kia có tình cảm gì đó.- "Mày thích tao à? Nếu thế thì từ bỏ đi. Chỉ làm mất thời gian của nhau thôi"- "Nếu tao làm được thì sao?"- "Đừng có đùa. Từ bỏ đi."- "Mày vẫn còn thích nó?"- "..."Vào một buổi mưa như định mệnh. Người đó tiến lại gần đây, âm thầm nghiêng ô cho người kia, mặc kệ một bên vai đang ướt của mình.Nhưng cũng không lâu sau đó, chính người kia là người kết thúc câu chuyện này:-"Xin lỗi. Tao đúng là không làm được."-"Mày thích người khác rồi à?"-"Ừ"Chúc may mắn. Tạm biệt. Sau này rất có thể không còn gặp lại nhau nữa rồi.Mưa vẫn chưa dứt. Tháng 5 mưa nhiều, người đó cũng hòa vào cảnh mưa mà biến mất.Sau này gặp lại, tưởng đã quên từ lâu nhưng kí ức lại như thủy triều ùa về.Đành mặc kệ số phận thích trêu đùa lòng người vậy.…
"Anh đến cùng ngày nắng vàng, khi đi anh lỡ đem những tia nắng ấy đi mất." [Trích đoạn]Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng."Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ."Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế.Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Đầu cậu hơi lấm tấm mồ hôi nhưng lại có một mùi hương bạc hà quen thuộc vẫn được cậu duy trì từ những năm cấp 2 đến tận bây giờ. Vẫn vương vấn chút đường nét đẹp trai "không tầm thường" của cậu, người này, sao có thể hoàn hảo vậy chứ? Hoàn hảo đến mức như muốn thiêu đốt trái tim người đối diện. Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy.----Ngày viết: 8/4/2024Book cover…
Vậy nên, đây là về Cale Henituse, người thực sự đã chết một lần và tái sinh trở lại thành KimRokSoo, và cuối cùng, anh đã hồi quy, trong tiền kiếp của mình với cái tên Cale Henituse.^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^"En ..."Cale thức dậy trước khi Ron có thể đánh thức anh, nhưng anh không bối rối như vậy, vì cuộc sống của anh với tư cách là Kim Rok Soo rất hỗn loạn, và thức dậy sớm là điều bắt buộc.Nhưng anh cảm thấy hơi lạ.Giọng anh tạo ra thật nữ tính.Và ngực anh hơi nặng.Vẫn còn nửa mê nửa tỉnh, anh lê mình vào phòng tắm mà không thèm liếc nhìn cơ thể mình.Khi đứng trước gương rửa mặt, anh sững người.Anh đang ngây người nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình.Và anh đã cố gắng phân tích ngoại hình của mình lúc này.Mái tóc dài gợn sóng màu đỏ như máu, dài đến thắt lưng.Đôi mắt màu nâu đỏ tươi, với hàng mi dài dày.Anh vẫn nhợt nhạt như mọi khi, với đôi môi đỏ mọng, khiến anh gần giống như một con búp bê sứ.Sau đó, anh nhìn vào cơ thể của mình.Một đường cong cơ thể tuyệt đẹp.Ừ...Không có vấn đề gì cả-Như thể! Vấn đề lớn nhất của cơ thể cong này là cơ thể phụ nữ !!Bộ ngực nặng nề của anh là bởi vì anh bây giờ có bộ ngực.Cale chợt nhớ ra.(Nhân tiện, trong những ngày này, con sẽ nhận được một số phước lành từ thần thánh vì vậy hãy tận hưởng.)'Tận hưởng...'Cale chắc chắn rằng đó là một trong những vị thần phù hộ, nhưng anh có thể tận hưởng điều gì trong điều này?Nhưng không sao đâu, Cale vẫn bình tĩnh và-"Ron!"Chúng ta đang đùa ai vậy? Cale đang mất trí vào lúc nà…
• Tác phẩm : | KHR - All27 | 99 Bước Về Người. • Thể Loại : Fanfic, yaoi, KHR • Couple : All27 _ Văn Án _ Sẽ chẳng có con đường nào hoàn hảo.Có lẽ hắn nên hiểu điều đó rõ hơn khi đôi bàn tay này nhuốm cái kia máu tươi tanh tưởi của kẻ thù.Vây trong khiếp sợ của họ nâu quang mang đó vẫn một mảng yên lặng. Không một lời giải thích, không một lời kêu ca. Hắn vẫn đứng đấy chứng kiến khoảng thời khắc tan vỡ đi tất cả.Năm tháng cùng nhau đổi lấy là nỗi thấy vọng đôi bên dành cho nhau.Còn có cơ hội sao?Hay chỉ là lặng lẽ lướt qua nhau?Hắn mệt rồi, từng ấy năm gắng sức đã quá đủ với hắn rồi. Hắn không muốn bước tiếp về phía cơ hội đấy nữa.Vậy nên hắn chỉ đứng yên một bước ở đây, còn lại là những bước chân khác là cơ hội họ tự đi tìm lấy.Như vậy vẫn luôn là đáp án tốt nhất.…
Tác giả: Noãn HàThể loại: Trọng sinh, tận thế , chủng điền văn , gần thủy lâu đài, mỹ nhân dị năng mạnh mẽ công vs nhân thê trạch nam chủng điền tiểu tay thiện nghệ thụ.Edit: DiemChi6( Bạch Ái )TRUYỆN EDIT CHƯA XIN PHÉP TÁC GIẢ. Tại vì mình thích tác phẩm này nên mình edit cho bản thân, nên nếu có đọc mong không mang đi lung tung, và đây là lần đầu mình edit nếu bạn không thích thì đừng đọc. không yêu cũng xin đừng nói lời cay đắng.…
Ninh Dương Lan NgọcLê Huỳnh Thúy Ngân.Author : @turtlerabbitpLink fic gốc : https://www.wattpad.com/story/138635285?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=_leewanghy&wp_originator=5mgb7PKpumw9bqsfdDo%2Fwwj33CM9qa3iZBdxyjDGfkAIufi16UZG8g9Eg7WEOwNI7Q44jbv7IaZr5teGkNy4ezPEWqdBWxmfW0aPWLs7su5uXSmEMBd7kOHxcz9VfEmC- Đã được sự đồng ý của tác giả.- Nếu có gì thắc mắc thì nhắn tin riêng với mình.…
Đến cả bông tuyết nhỏ bé còn có linh hồn, còn có thể suy nghĩ được, thì tại sao ta lại không có chứ?Có lần tớ đã tự hỏi, cuộc đời này của mình có đúng như mong đợi, nó có giống với những gì mình nghĩ không nhỉ, có tuyệt vời không. Hàng ti tỉ những thứ khác khiến tớ bận tâm đến trong tương lai. Mà kể đến tương lai thì làm gì có thể bỏ qua được ước mơ của mình chứ. Cậu có nghĩ như vậy không, có giống với tớ không. Chúng mình gặp nhau lần đầu, như chính là bắt đầu câu chuyện tẻ nhạt y thước phim vậy, mặc dù không có gì thật sự mới mẻ nhưng chúng ta không phải đã kéo thước phim đó dài hơn đúng không nhỉ. Mùa đông là mùa tớ thích nhất, bởi vì thích nhất khi thấy được bông tuyết tinh khôi nhưng thật rực rỡ. Là mùa đặc biệt nhất trong bốn mùa. Câu chuyện của chúng ta bắt đầu bằng một phương thức khác, nhưng nó lại tốt đẹp đến đông này rồi lại đông khác, chẳng thể dừng được dù biết nó không còn là mùa đông nữa.- - - - - Tác giả: Cabbage | BapTình trạng: On goingThể loại: Đồng Nhân Haikyuu, Bóng chuyền, Thể thao, Tình yêu, NP - Harem, Romance, Thanh xuân, Vườn trường, Sủng, Ngọt, Hài,...*Một chút lưu ý nhỏ:-Truyện đồng nhân nào cũng sẽ là OOC nhân vật, nhưng mình sẽ cố gắng hết sức để không mất đi vẻ vốn có của nhân vật!…
Biển thì có tư vị gì? Vị đắng của nước mắt, vị ngọt của hồi ức ,vị nhạt của nước, vị cay xè của gió, vị đau mỗi khi có sóng vỗ, vị nhớ nhung khi nghe khúc nhạc của biển cả,...Tất cả hoà nguyện với nhau tạo ra tư vị của biển hay nói cách khác là tư vị của tình yêu...---------------------------------------------------------Điều quan trọng ở đây tôi muốn nói với các bạn rằng: "Tình yêu không đến từ lời nói dụ dỗ ngon ngọt. Tình yêu là đến từ những đồng điệu trong tâm hồn. Tình yêu rất khó để định nghĩa nhưng rất dễ để cảm nhận. Nếu yêu, hãy yêu đúng lúc đúng người. Khi ấy, chẳng cần quan tâm địa vị, tiền bạc, môn căn hộ đối.Yêu, chỉ là yêu"…
Tác giả: Lục XuTình trạng: Hoàn 36 chươngTrích đoạn:Tô Văn Uyên gật gật đầu: "Từ nhỏ đã cùng tiểu tử Thừa Hữu lớn lên, nên ánh mắt chọn người chắc chắn sẽ rất cao. Anh cũng biết Thừa Hữu không tồi..."Ông nói còn chưa xong, Tiêu Tố Oanh lập tức cắt ngang: "Thừa Hữu rất tốt, bất luận là tính cách hay là đầu óc, nhưng em cảm thấy nó quá mức thông minh, con gái chúng ta ở cùng nó khẳng định chỉ có hại. Tuy rằng hôm nay nó nói không nhiều lắm, nhưng em cảm thấy trong ánh mắt không hề đơn giản. Hơn nữa hôm nay lại mang theo bạn gái đến, ở ngoài mặt nhìn như bình thường, nhưng nếu để ý kĩ một chút, hình như nó không có ý định giới thiệu. Mấy năm nay tâm tư cha mẹ của nó, nó chưa hẳn không biết, tuy rằng không nói gì, nhưng hành động hôm nay của nó rõ ràng nói với chúng ta đừng nghĩ đến việc để nó cùng Oanh Oanh đến với nhau."Tô Văn Uyên thấy điều ấy rất có lý, tuy rằng thật đáng tiếc, nhưng ông vẫn tìm cách: "Con gái hoàn hảo của chúng ta cũng không nghĩ ngợi gì."Tiêu Tố Oanh nhíu mày: "Không biết có phải cảm giác của em không đúng hay không, em luôn cảm thấy Oanh Oanh thay đổi rất nhiều, hơn nữa hình như còn gạt chúng ta điều gì đó.""Con cái lớn rồi đương nhiên có suy nghĩ riêng, chúng ta cũng đừng làm phiền.""Điều này em biết.""Buổi tối em dành thời gian khuyên nhủ Oanh Oanh, cứ tiếp tục như thế này cũng không phải chuyện tốt."Tiêu Tố Oanh gật đầu ra vẻ đồng ý, bà chỉ có một cô con gái, chỉ hận không thể đem những thứ tốt nhất đưa cho cô.…