Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
322 Truyện
capypara và mèo xám trong khu vườn

capypara và mèo xám trong khu vườn

1 0 1

Trong một khu vườn xanh mướt, nơi ánh nắng xuyên qua từng tán lá, có một cuộc chạm trán đặc biệt giữa hai sinh vật tưởng chừng không thể đối đầu: một chú capybara hiền lành và một con mèo xám tinh ranh.Capybara tên là Tí Mập, nổi tiếng hiền hòa, thích tắm nắng bên hồ và nhấm nháp lá cây. Còn mèo xám - Miu Xám, là bá chủ khu vườn, nhanh nhẹn và không ai dám thách thức.Một ngày nọ, Tí Mập đang nhởn nhơ gặm lá thì Miu Xám nhảy phắt xuống từ một nhánh cây, chắn ngay trước mặt."Ê, khu này là lãnh thổ của ta!" Miu Xám hất mặt thách thức.Tí Mập chớp mắt, nhai nốt miếng lá trong miệng rồi lười biếng trả lời: "Ồ? Ta tưởng đây là vườn của bà chủ chứ?"Miu Xám nheo mắt. "Bà chủ là một chuyện, còn quy tắc trong vườn là chuyện khác. Ngươi dám thách thức ta à?"Tí Mập chậm rãi đứng dậy, lắc người khiến vài chiếc lá vương trên lưng rơi xuống. "Ta không thích đánh nhau. Nhưng nếu ngươi muốn chơi, ta sẵn sàng."Thế là trận chiến bắt đầu. Miu Xám lao vút tới, bộ móng sắc bén vươn ra, nhắm thẳng vào Tí Mập. Nhưng capybara không phải dạng vừa. Nó né sang một bên, khiến Miu Xám hụt đà và lăn lông lốc xuống bụi hoa cúc.Miu Xám hậm hực bật dậy, phóng lên lưng Tí Mập, nhưng chú capybara chỉ lắc nhẹ một cái đã khiến mèo ta văng xuống bãi cỏ. Không chịu thua, Miu Xám quyết định dùng đến vũ khí bí mật - đòn "mắt tròn long lanh" đầy đáng yêu. Nó ngước đôi mắt to tròn lên nhìn Tí Mập, cất tiếng kêu yếu ớt: "Meo~"Tí Mập khựng lại. "Ơ... ngươi ổn chứ?"Chớp thời cơ, Miu Xám bật dậy, nhảy lên đầu Tí Mập và giương móng tuyên bố:…

[Em là sự thương xót cho linh hồn tôi] ErenMika fanfic

[Em là sự thương xót cho linh hồn tôi] ErenMika fanfic

304 19 2

Fanfic: [Em là sự thương xót cho linh hồn tôi]Tác giả: Alice Charlotte Trên bầu trời là những áng mây trắng muốt, là bầu trời xanh thăm thầm cùng tiếng đập cánh của những chú chim bồ câu. Là tự do, là hạnh phúc tuyệt đối mà anh hằng mong ước. Dưới chân là tiếng gào thét của nhân loại, là tiếng cầu xin trong tuyệt vọng cùng xác thịt trộn lẫn với nhau cùng những cơ thể chồng chất lên nhau- biến dạng tới không còn nhận ra. Là khung cảnh mà còn đáng sợ hơn cả địa ngục được diễn tả trong những trang sách Sự tội lỗi, dằn vặt gặm nhắm lấy linh hồn của anh như những con sâu mọt đục khoét thân cây, chậm rãi từ từ giết chết nó. Ấy vậy mà trong những suy nghĩ ngập tràn bóng tối ấy, thứ ánh sáng duy nhất hiện lên trong anh lại là hình bóng của cô. An ủi vỗ về lấy anh như những ngày tháng cả hai còn nhỏ, chút ánh sáng ấy trong tiềm thức là thứ duy nhất níu giữ anh lại mà không chìm sâu vào tuyệt vọng hoàn toàn..."Thế giới này mới thật tàn nhẫn làm sao nhưng anh vẫn yêu em"(Truyện được viết dưới pov của Eren Jeager)…