[JAYREN] [JAEREN] [Shortfic] Cho Những Mùa Hoa Không Trở Lại
Bà nội tôi vẫn thường hay đến nhà thờ tổ một ngôi nhà cũ kĩ nằm sâu trong một con hẻm nhỏ cho dù thời gian trôi qua bao nhiêu năm cứ đến ngày tết đến xuân về hàng năm bà lại tự mình khăn gói quay về ngôi nhà đó ngồi lau dọn dẹp hai chiếc di ảnh của hai cậu trai trẻ trung nhiều lần có đôi lúc tôi nhìn thấy bà ngồi thất thần rất lâu và đôi khi bà còn không tự chủ được mà rơi nước mắt. Tôi lén hỏi bà bà chỉ mỉm cười rồi nói sau này cháu lớn cháu sẽ hiểu nhưng càng ngày sức khỏe bà không chịu được bà gọi tôi vào phòng vẫn căn dặn tôi phải nhớ ngày đó đến nhà thờ tổ dọn dẹp thắp hương. Tôi gặng hỏi bà bà chỉ thở dài rồi kể cho tôi nghe một câu chuyện tình đẹp đẽ nhưng dang dở của hai cậu chủ. Ngày xưa do gia đình nghèo không có tiền bố bà đã bán mẹ bà và bà cho gia đình họ Hoàng. Nhà họ Hoàng có ba cậu con trai trong đó cậu chủ Hoàng Nhân Tuấn qua đời khi độ tuổi mới còn đôi mươi và cũng là người do mẹ bà một tay trông coi nuôi lớn vì bà chỉ cách cậu chủ Nhân Tuấn vài tuổi. Cậu hai trong nhà họ Hoàng trong một lần chơi đùa vô tình bị bắt cóc và bán đi từ đó bà chủ trong nhà họ Hoàng như phát điên bệnh tình không thiên giảm ông chủ họ Hoàng ngày ngày ra ngoài bôn ba buôn bán cũng tiêu sản nghiệp để tìm cậu hai. Sau đó nhà cậu Trịnh cũng chuyển đến gần nhà họ Hoàng do có sự bầu bạn của phu nhân Trịnh phu nhân Hoàng mới khá hơn. Trịnh Nhuận Ngũ cũng ở bên bầu bạn chăm sóc cậu chủ Hoàng Nhân Tuấn với mẹ bà và bà.…