Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Comeback lại vs Choker, đang mê nên tranh thủ viết. Truyện hoàn toàn giả tưởng không bôi xấu cá nhân nào.Mô tả: Năm ấy chiếc xích sắt của thần Ruler đã phong ấn, giam cầm quỷ vương Faker cùng với toà cung điện " Thánh " nằm chôn vùi trong cánh rừng đại ngàn." Một khi ta thoát ra, thế giới sẽ diệt vong, thần sẽ đổ lệ "Cuối cùng truyền thuyết về vị quỷ vương bất tử dần mờ nhạt rồi biến mất, chôn vùi cả thời đại hoang tàn đẫm máu đó.…
-"Anh sẽ mãi yêu em chứ?"-"..."-"trà sữa hôm nay có vị đắng quá" cô cố cười một nụ cười gượng gạo-"Trễ rồi anh đưa em về" anh nói xong đứng dậy đi trước ra xe Cô lật đật bước theo, cố an ủi mình do thời gian tiếp xúc giữa 2 người ngắn ngủi nên hứa hẹn là điều chưa thể nói trước được, tâm trạng vui vẻ lại dần trở lại....---- Truyện do mình tự Viết, cũng là lần thứ 2 Viết truyện nên sơ suất là điều không tránh khỏi @@…
Tác giả : sizumi_chan.Tình trạng : hoàn thành.Thời gian đổi mới: 21/03/2023.Thể loại : nguyên sang , hiện đại , Trọng sinh , tình cảm..mẹ đơn thân tự mình cố gắng.........................................................Đời trước Trần Thị Như 19 tuổi đang học năm nhất đại học Lạc Hồng , bị bạn cùng phòng thiết kế say rượu loạn tính với anh chàng thợ hồ phòng bên cạnh .Không nghĩ tới hai tháng sau phát hiện có thai, lúc đang bàng hoàng hết sức, anh thợ hồ đứng ra chịu trách nhiệm. Cứ ngỡ là gặp đúng người......Đám cưới sau 5 tháng, người chồng trách nhiệm: " mày có tư cách gì mà ghen , nếu không phải tao nghiện ma túy, sợ lấy về khiến nó chịu tội , vợ của tao đến lượt mày à ???".Cha mẹ chồng hiền lành: " nếu không phải mày chỉ lo làm ăn , không chăm sóc chồng thì làm gì đến nó bị nghiện ".Ngay cả đi sinh con, khó sinh phải mổ , ông bà cũng tính hết từng đồng : " Vợ chồng tao cho mày tiền đổ xăng chạy đi lại là ngon rồi, còn đòi gì nữa?".Vì con có một gia đình đầy đủ, chắt chiu từng đồng cho chồng đi cai nghiện , kết quả : " mày không cho tiền , tao bắt con bé đi bán cho mày biết mặt !" .Chờ con cứng cáp một chút , bỏ xuống hết thảy bế con vào Đồng Nai vừa bán vé số vừa gom tiền trả nợ . Hết nợ nần, góp được tiền về quê ly hôn xong quay đầu nhìn lại: thương con quá , bởi vì mẹ quá ngây thơ, quá dễ tin người, làm con phải theo mẹ lận đận mấy năm ròng. Sống lại một đời .Trần Thị Như chỉ nghĩ góp ít vốn , nuôi con khôn lớn , có điều kiện để con muốn học gì thì học . nếu có thể m…
CP chính: Triệu Trình Nhất - Trình Chiêu Tương Lưu ý: các tình tiết trong truyện đều là hư cấu, không có thật------------------- " Triệu Trình Nhất, kiếp trước chàng là tướng quân cả một đội kỵ binh tinh nhuệ, lại không thể kịp chạy về để ta nhìn ngắm khuôn mặt chàng trước khi chết. Kiếp này đôi ta có duyên, là số mệnh sắp đặt được đến bên nhau thế nhưng anh lại không thể cùng em trọn đời trọn kiếp. Cứ phải bỏ lại em nơi này sao? "Sau khi trút bỏ được những lời cuối cùng mà cô đã cất giấu. Nhìn về nơi ánh đèn vàng chiếu sáng, lại nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt hắn rồi hôn lên đôi môi trào máu tươi vẫn đang không ngừng chảy. Quay lại nơi toà nhà cao vút, lên đến sân thượng, quay mặt ngắm nhìn thế giới này, cuối cùng Chiêu Tương nhảy xuống, đem tất cả tình yêu thương cuối cùng của mình cho thế giới và cả gia đình cô vào trong nụ cười khi từng đợt gió vụt vào người cô - là cái lực cản lúc gieo mình rời khỏi thế gian.------------- " Phu nhân, Chiêu Tương sao rồi ? Ta nghe tin thì lập tức quay về đây, tại sao lại xảy ra chuyện này? "" Triệu tướng quân, Tương Tương.... Nó....Là sốt cao không rõ nguyên nhân.... Đã 8 canh giờ, vẫn luôn bất động.... Ta.... Ta sợ...." Vừa nhìn thấy Chiêu Tương, mắt hắn bỗng nhoè đi. Vị tướng quân chỉ huy thiên binh vạn mã, dẹp loạn đất nước, ổn định lòng dân. Trên chiến trường chỉ có vị Bắc Bình Vương - Triệu Trình Nhất đổ máu, hung dũng dẹp giặc ấy vậy mà giờ đây hắn lại đổ lệ, lộ ra vẻ mặt yếu đuối nhất vì nương tử hắn yêu. Chính là vì yêu nên không còn là Bắc Bìn…
Thật may mắn khi Nguyên không đẩy tôi ra. Thằng bé nó không trả lời lại với tôi câu nào. Tay nó quàng qua vai tôi cứng ngắc biểu hiện cho sự cưỡng ép. Tôi nghe rõ tiếng tim đập nhanh ở lồng ngực nó. Chắc nó đang vô cùng khó chịu vì tự dưng bị một con ất ơ kéo tay đi, chưa hết sốc thì bị ôm một cách chớp nhoáng không kịp trở tay. Ít ra nó không làm tôi bẽ mặt trước mọi người. "10...9...8...7...6...5...4...3...2...1...0. Được rồi, Bảo Vy thắng nhé." Tài nhắc tôi rồi tắt tiếng kêu điện thoại đi.…
Tên truyện: Bệnh việnNhân vật: Khúc Hoàng An, Võ Hoàng Nam (Cain)Thể loại: ngọt, HEGiới thiệu-Khúc Hoàng Anh là vân động viên điền kinh, cậu là con lai giữa Trung-Việt sống bên Trung từ hồi cậu lớp 5, Võ Hoàng Nam là một vận động viên đánh cầu lông, cả hai người đều coi chúng như mạng sống của mình, chẳng may An bị gặp sự cố trong tập luyện dẫn đến hai chân đều bị liệt cả phần đời còn lại phải ngồi xe lăn, cả hai người đều đến bệnh viện vì chấn thương, bố mẹ của An chỉ mong cậu vào Bắc Đại cho họ nở mày nở mặt cậu lại chẳng muốn, tưởng chừng Võ Hoàng Nam cậu ấy sẽ kết thúc mạng sống của mình trên sân thượng thì Võ Hoàng Nam(Cain) đã mạng lại làn gió mới cho cuộc đời tẻ nhạt và tuyệt vọng của cậu...…
Có một thiếu nữ từng là tia sáng đẹp mắt.Có một thiếu nữ từng là cơn gió ấm áp.Có một thiếu nữ từng là lá phong thu hoạt bát, đáng yêu.Và có một thiếu nữ đã ra đi vì ĐAU KHỔ và ÁM ẢNH.Thiếu nữ ấy khóa buộc bản thân trên giường bệnh số 2.Linh hồn lãnh đạm và tàn nhẫn, lạnh lẽo và bi thương, tuyệt vọng và thống khổ.Bí ẩn nàng thiếu nữ không phải bí ẩn trường học, mà là một cái gì đó khác.Khác lạ hoàn toàn, và vẹn toàn đáng sợ...…
Ôn nhu, cưng chiều bé thỏ ngốc.Slogan: Không H thì thoi, H rồi thì tới bến .Đây là fic đầu tiên Vi viết và cũng là đứa con tinh thần của Vi nên Vi mong mọi người ủng hộ và bình chọn cho Vi thật nhiều. Vi cảm ơn mọi người nhiều lắm…
Nguồn: wikidichvip và blwenku123.comHán Việt: Trọng sinh hậu ngã bá tổng phát phối hoả táng tràngTác giả: Mai Tĩnh SơTình trạng: hoàn thànhSố chương: 44Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tình cảm, trọng sinh, hào môn gia thế, giới giải trí, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng, 1 vs1Văn án: Giang Sam cùng bạn trai Phí Chấn Trạch yêu nhau ba năm, sau đó cậu biết được chính bản thân bị người yêu xem là thế thân của bạch nguyệt quang. Bởi vì bạch nguyệt quang thâm tình chân thành quay đầu mong được tái hợp lại, vì thế Phí Chấn Trạch quyết định chia tay với cậu. Trọng sinh trở lại ba năm trước khi mới quen Phí Chấn Trạch được một ngày, Giang Sam vẫn là học sinh của học viện điện ảnh. Trong buổi thử vai ở đoàn phim, cậu được nhà đầu tư Phí Tổng nhìn trúng một trong những nhà đầu tư, còn được Phí tổng chủ động mời cậu ăn cơm. Giang sam nhất định cự tuyệt: "không rảnh, không được." Việc quan trọng đối với Giang Sam bây giờ không phải là yêu đương mà toàn tâm toàn tâm toàn lực dành cho sự nghiệp diễn viên của bản thân. Cậu dựa vào năng lực "biết trước ba năm ở tương lai",cậu kiếm được một số tiền kha khá nhờ việc đảm nhận web drama( phim chiếu mạng ). Cậu ngay lập tức nổi tiếng trong làng giả trí, trở thành thế hệ mới lưu lượng tiểu sinh. Mà bên này, Phí Tổng vì muốn theo đuổi Giang tiểu sinh mà không ngừng bước trên con đường theo đuổi chồng...***Tiểu kịch trườngThư kí: "Phí Tổng, tôi đã đem chuyện của ngài bị xe máy đụng phải nói đến tai cậu Giang nghe rồi."Phí tổng: "Vậy em ấy nói như thế…
- Luật phục vụ tra cứu;- Danh mục văn bản hướng dẫn thi hành;- Các vấn đề cần lưu ý cho sinh viên khi tìm việc làm;- Các điểm mới người lao động và người sử dụng lao động cần biết.…
Thể loại: Original, Đam mỹ, Cường cường, Thần quái linh dị, Kinh dị, Vô hạn lưu, Sảng văn, Thẻ bài, Tương lai giả tưởng.Giới thiệu ngắn:[Chào mừng đến với bệnh viện lúc nửa đêm, vui lòng cố gắng thoát khỏi khu vực chỉ định.Nếu như bạn tử vong trong đêm, ắt bị loại bỏ ở thế giới ban ngày.]Bác sĩ khoa Ngoại - Tống Nguyên - bị kéo vào một trò chơi trốn thoát khỏi bệnh viện trong một ca trực đêm. Mỗi khi qua cửa một khoa, người chơi có thể rút được một thẻ bài ngẫu nhiên. Người khác đều rút ra các loại thẻ kỹ năng, đến lượt Tống Nguyên tùy tay rút một cái, thế mà lại rút được thẻ [Bác sĩ tâm thần: Thời Trường Thanh].Nhìn người đàn ông mặc áo blouse trắng đang mỉm cười nhìn anh ở trước mắt, Tống Nguyên thấy cả người đều bối rối."Đàn em... sao cậu lại biến thành một tấm thẻ rồi?"Thông tin thêm:1. Bác sĩ khoa Ngoại nóng tính hấp tấp thụ x Bác sĩ Tâm thần IQ cao nhưng thần kinh công. Niên hạ.2. Thiết lập của các thẻ kỹ năng khác cũng rất thú vị, sẽ công bố khi bắt đầu viết truyện.3. Không biết bao giờ mới viết, nhưng nhất định sẽ viết, hoan nghênh mọi người lưu trữ lại truyện, moah~ !4. Vai chính: Tống Nguyên - Thời Trường Thanh.5. Tóm tắt một câu: Trò chơi trốn thoát khỏi bệnh viện lúc nửa đêm.Lập ý: Đêm tối hắc ám sẽ không bao giờ có thể thay thế được ánh sáng rực rỡ của ban ngày.6. Tiểu thuyết bao gồm các chi tiết tình cảm tiểu chúng, kiến nghị người đọc đã trên 18 tuổi.…
"27 ngày" - nguyên tác "In 27 days" - đoạt giải thưởng Watty Award 2012Bởi tác giả Alison Gervais (Wattpad ID: HonorInTheRain, mình dịch theo bản tiếng Anh tác giả đã đăng đầy đủ trên này nha) Dịch giả: mình =))))TRUYỆN MÌNH CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD NÀY Ạ. TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. SÁCH ĐÃ ĐƯỢC XUẤT BẢN, BÁN Ở TRÊN AMAZON VÀ CÓ CẢ BẢN ĐIỆN TỬ CHO KINDLE, GIÁ CHỈ 1$ BẠN NÀO CÓ ĐIỀU KIỆN THÌ MUA ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHÉ.TÓM TẮT TRUYỆN: Hadley Jamison không biết phải nghĩ gì khi nghe tin bạn học của mình, Archer Morales, tự tử. Tuy không biết rõ về cậu, nhưng điều đó không ngăn cản cô cảm thấy sẽ có điều gì đó mà cô có thể làm để giúp cậu ấy. Vì vậy, trước sự ngạc nhiên của chính Hadley, vào ngay đêm tang lễ của Archer, cô đã tự mình chạy đua với Thần chết và được cho cơ hội quay ngược thời gian để ngăn Archer kết liễu cuộc đời mình. Một cuộc chạy đua chăng? Chỉ có hai mươi bảy ngày để làm điều đó. Và nếu Hadley không thành công? Chà, cô không muốn nghĩ về chuyện đó đâu.…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…
Thư trở mình lật tung chăn, bực dọc bước xuống giường. Hít một hơi thật sâu, trái lại với sự tưởng tượng về làn không khí trong lành. Cô khẽ nhíu mày, khắp nơi trong phòng bừa bãi lộn xộn. Căn nhà thì lụp xụp rách nát. Gọi nó là nhà thì nó cũng hơi quá, nó chỉ một cái chòi lá như chòi trông vịt được dựng tạm. Mái lá đã mục nát từ lâu.Được che tạm bằng đủ thứ lằng nhằng: chiếu, rẻ rách ... vẫn không ngăn được nước mưa dột vào mỗi khi trời mưa. Bên ngoài mưa to thì trong cũng mưa to, trong nhà cứ gọi là ướt như ngoài sân. Vách được ngăn tạm bởi những ván gỗ mục nát . Mọt giám thi nhau gặm hằng đêm, giường thấp lè tè nhưng nhìn có vẻ cứng cáp chắc chắn . Không khí âm u, sực mùi mồ hôi, mùi dán, chuột,mùi tanh tưởi của những lần đĩ điếm. Xung quanh san sát mọc lên không biết là bao nhiêu căn chòi như vậy.…
Xin chào những trái tim cùng chung cảm xúc khi các bạn đang đọc những dòng vụn vặt này, đây là những dòng đầu tay của mình trong việc đưa những cảm nhận về bản thân cũng như thế giới xung quanh vào những trang online thế này.Có thể tác phẩm nhỏ này sẽ làm bạn phát bực vì đủ thứ lý do:"tác giả còn non vậy!!!","câu từ sao lủng củng thế kia","...", và nhiều thứ khác nữa nhưng cũng rất biết ơn những bình luận mà mọi người có thể gửi lại để mình tốt hơn nữa trong tương lai.Dù sao thì đây cũng bắt nguồn từ cảm hứng bất chợt của mình nên bản thân mình cũng chẳng biết nó sẽ như thế nào trong tương lai hết, nếu có thể có được sự đồng hành của các bạn đó quả thật là điều ý nghĩa nhất đối với mình, xin cảm ơn khi bạn đã theo dõi đến đây nhé💜.…
Vì một số lý do anh em nhà Nam đã đến ở và sinh sống lm việc tại trụ sở chính của Ussr.Cũng kể từ đó có khá nhiều chuyện rắc rối xảy ra vs nam9-Mặt Trận/NorthVN và người gây lên những rắc rối đó k ai khác ngoài RSFSR/Russia(kid)-nam9.______________-OTP của tôi :)) mãi mới có cơ hội đc show em nó lên (ai ko thích thì ra hộ k nhận gạch đá) -Mới viết nên trình còn hơi non, mong mn thông cảm (truyện đầu tay).._._._._.[Lưu ý ]Truyện sẽ ko xoáy vào lịch sử sâu, sẽ có một số biến tấu nhưng ko lm thay đổi lịch sử.Chúc mn đọc truyện vv…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
"Taehyung à,cảnh ở đây thực đẹp nha..Anh làm cách nào tìm ra được thế?"""...Chỉ là vô ý thôi,rảnh rỗi không biết làm gì nên mới đưa cậu đến..."..."Taehyung à,anh sao vậy,sao lại thành ra thế này?Để em đưa anh đi b...""Cậu phiền quá đấy,tôi không khiến cậu phải lo lắng cho tôi!Giờ cậu cút đi được rồi!""Taehyung à,em..."....Em chỉ muốn được chăm sóc cho anh...Những lời này,cậu đủ tư cách nói sao?-Jungkook âm thầm tự giễu cợt bản thân...-Phải rồi,trong lòng Kim Taehyung anh,duy chỉ có Min Yoongi là đủ tư cách:để anh yêu...và để khiến anh phải tự hành hạ bản thân như vậy...…
Có phải khi chúng ta còn trẻ, tình yêu bắt đầu từ những rung động, đơn thuần vì một nét duyên dáng, một cử chỉ ân cần... Còn khi chúng ta thực sự trưởng thành, thì nó lại là sự cảm nhận đã chất chứa rất nhiều những năm tháng có cô đơn, có thất vọng, có đau thương và... đặc biệt hơn cả là có những điều dường như lúc ấy đã có thể.Hắn, một người con trai ôm chí lớn nhưng cuộc đời lại lận đận, long đong.Cô ấy, một cô gái nhiệt huyết với đam mê nghệ thuật nhưng vì không muốn đồng dạng mà từ bỏ.Hai người đã tình cờ gặp nhau. Với đối phương mà nói thì thực sự có ý hay không cũng chẳng ai biết. Và rồi đã có những ngày tháng chàng theo đuổi nàng nhưng nàng hờ hững.Chắc các bạn không lạ gì câu nói: "Em chỉ xem anh như người anh thôi".Có lẽ hoàn cảnh chung thì điều đó sẽ là một kết thúc nhẹ nhàng. Nhưng, vì sao cô ấy lại xem tôi như người anh? Chẳng lẽ cách tôi đối với cô ấy lại giống như một người anh trai?Vậy tôi sẽ không làm anh trai em nữa là được. Hắn đã nghĩ như vậy.Hắn đã từ bỏ cách không làm anh trai bằng việc biến mất, là đã vài năm. Nhưng hắn không hề quên những gì liên quan đến cô ấy. Hắn đã quan tâm cô ấy bằng một cách khác. Một người lạ, chỉ cần không giống anh trai là được."Em vẫn còn ở Yahoo. Anh cũng vậy. Cả thế giới này có lẽ chỉ còn anh và em". Đó là khi hắn truy cập vào nick Yahoo ngày xưa, lúc này thì người người đã quen thuộc với Facebook rồi.Mời bạn đọc theo dõi câu chuyện tình yêu thú vị mang tên: "Em vẫn ở Yahoo".…