thanh xuân của tớ hạnh phúc vì có cậu ở bên
Quân ak, cậu có nhớ năm chúng mình 8 tuổi không ?Chính hôm đó mẹ tớ mất vì bệnh tật . Bố và chị 2 ngồi bên quan tài của mẹ khóc nhưng tớ lại không đủ can đảm ngồi đấy vì mẹ là người luôn cưng chiều tớ nhất. Mẹ đi khiến tớ thấy đau nên đã chạy khỏi nhà Lúc đó bà cậu đã dẫn cậu đến. bà cậu là cô giáo của mẹ tớ lúc mẹ học đại học trên hết mẹ cậu và mẹ tớ lại là bạn thân và là học trò cưng của bà cậu. Mẹ cậu mất sớm nên bà đã dẫn cậu đến thấy tớ khóc sướt mướt cậu liền đuổi theo tớ chính cậu là người đã an ủi tớ Nhưng sau 1 thời gian cậu lại chính là người ra đi Lần này đừng bỏ tớ nữa có được k ??…