meanie | về
''Năm nay, vẫn sẽ thích em nhất."…
''Năm nay, vẫn sẽ thích em nhất."…
cho minwon, tản mạnlúc dài lúc ngắn.…
lowercase.…
Lần đầu mik viết tr có gì k hay mog mb bỏ qua ạ 🍀…
Nó và hắn cùng học trong ngôi trường Hải Âu, cùng lớp 11a1 và cùng bàn.Không biết vì sao hắn vốn lạnh lùng, ít nói vậy mà hễ thấy nó là trêu đùa nó.Một ngày hắn đã tỏ tình với nó, nó chấp nhận. Hắn luôn bảo vệ nó thật tốt vì hắn có rất nhiều kẻ thù. Nhưng...Một ngày nọ, chính nó không còn phân định được tình yêu hay trả thù.…
ngẫu hứng của tôi, tôi biết nó tệ nhưng nó làm tôi đỡ vã...…
Chúng ta chỉ thật sự chết đi khi bị lãng quên…
Cậu ấy chuyển vào lớp bạn học…
Suzuki Hikaru- một cầu thủ bóng rổ tương lai cùng với người bạn thời thơ ấu yêu thầm mình- Itou Chihiro đến trường cấp hai ngày đầu tiên. Tình cờ, Hikaru đã giúp cô bạn Hosino Sayaka- người nhút nhát khỏi sự bắt nạt của Suzuki Shinobu- kẻ nhà giàu "lùn mà lối". Và sau đó, Hikaru gặp lại Hoshino, nhưng tại sân thượng, lúc cô bé nhút nhát đang diễn một cảnh phim gây đầy ấn tượng...Tác giả: Ikeyamada GoNguồn: Teru Teru Group…
ừ thì như tên đó=))))))))))))) thread ciity nhma là seventeensẽ tuỳ chap mà có textfic hoặc truyện chữ, tui sẽ ghi warning cho mng bíchầu hết trong đây sẽ toàn là cp nên ní không thích thì có thể clickback chứ xin đừng nói lời đắng cay với tui. OOC!!!! mọi chi tiết trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng và ở trong cuộc sống của tui…
Hai mươi tư trên bảy…
Anh, em và bịch bánh tráng trộn…
Nhờ có chị, thế giới em bỗng biến thành màu hồng nồng nhiệt. Nhờ có chị bên em, những ngày lạnh giá của chẳng còn là một mảng băng giá bao quanh. Và có chị, thế giới em bỗng chốc biến thành một mảng nhỏ bé. Chỉ còn bằng chị. Nhờ có em, tôi chẳng còn sợ cô đơn những ngày đầu thu. Còn chẳng còn hiu quạnh khi đứng giữa dòng người đông đúc, tay đã nắm chặt lấy em. Giờ thì tôi biết, thứ đáng sợ nhất trên đời còn hơn cả tận thế chính là mất đi em. Hai ta là của nhau <3 • Author from all admin Fanpage YEONCYvn…
Tác giả: Đại Giả PhátThể loại: đam mỹ, xuyên qua, 1x1, trồng trọt (hương thổ), chủ công.Giới thiệu:Tác giả: Ta nghĩ cho ngươi đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam: Ta lo lắng một chút Tác giả: Ta đã muốn quyết định , cho ngươi đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam cắn răng một cái: Được rồi, nhưng là yếu phó cho ta thất nghiệp bồi thường, còn có nông nghiệp trợ cấp Tác giả: Như vậy a, ta đây muốn cho ngươi trở lại cổ đại đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam căm tức tác giả: Không có cửa đâu Tác giả: Nhưng là ta đã muốn đem ngươi nhưng đi trở về Lộ Dĩ Nam rơi lệ đầy mặt Tác giả: Ta nghĩ cho ngươi đi cổ đại hoang đảo trồng trọt Lộ Dĩ Nam: Không cần a Tác giả: Ta đã muốn đem ngươi khai hoang trên đảo , hy vọng ngươi có thể sống xuống dưới, A men Lộ Dĩ Nam điên cuồng nguyền rủa tác giả trung Bị nguyền rủa tác giả nổi lên, chậm quá thích hợp lấy nam nói: Đã quên với ngươi nói, ta còn ném cái tiểu thiếu gia cho ngươi, nhớ rõ chiếu cố hảo hắn,88Lộ Dĩ Nam cuồng hóa......Nói đơn giản, chính là một người bất hạnh xuyên qua đến cổ đại, lại càng thêm bất hạnh lưu lạc đến hoang đảo làm ruộng văn, hoặc là nói là muốn sống văn Thuận tiện nói, bài này bàn tay vàng có khai, khai khá lớn, bộ phận lý hoàn cảnh đặt ra đến từ chính mỗ mấy bộ hoang đảo văn, tỷ như lỗ tân tốn phiêu lưu nhớ Nếu bài này có chỗ nào viết không tốt, hoặc là sai lầm địa phương, thỉnh nói cho ta biết, lại cảm tạ , nếu có lôi đổ của ngươi địa phương, cũng mời nói đ…
Seungcheol thích chọc bạn nhỏ Jeonghan lắm. Nhưng bạn mà khóc thì phải xách dép đi dỗ.Jeonghan đã khóc thì khó dỗ lắm đó nhaaaaaa…
Tittle: Distance - Khoảng cáchPairing(s): Joshua x Jeonghan, Wonwoo x Soonyoung (1 ít)Category: fluff, romance. Note: Vẫn là một chiếc fic "truyện không có chuyện". Hy vọng là chiếc fic này sẽ cho các bạn những phút giây thư giãn đầu óc nha.…
lần đầu tớ viết truyện nên văn còn lủng củng :((cảm ơn các cậu đã ghé qua :3…