hối hận
vẫn là ấy thui…
vẫn là ấy thui…
" Hãy yêu một người có thể vì bạn mà có thể làm tất cả Chứ đừng yêu một người chỉ biết diễn tả tương lai "..... Yandere là gì: Yandere là một thuật ngữ trong tiếng Nhật, được kết hợp từ hai từ là Yanderuđiên loạn) và Deredere (yêu) và thường được dùng để gọi những cô gái ,chàng trai yêu người yêu một cách cuồng loạn, thậm chí sẵn sàng làm cả những điều đáng sợ để có được tình yêu.Tích cách chung của các yandere ( nam ) : Nũng nịu dễ thương với bạn nhưng sẽ trở nên máu lạnh ( đáng sợ ) khi ghen Cuồng bạn thật sự , thích được bạn cưng chiều , Luôn trong trạng thái kiểm soát bạn, khá là 2 mặt.(Đây cũng là tính cách của nam chính ạ💵)Vì đây là lần đàu mình viết truyện nên sẽ nhiều sai sót mọi người thông cảm ạ:3Tớ sẽ cố gắng phát triển kĩ năng viết truyện hơn ạh Mong mọi người sẽ ủng hộ tớ nhaa Sẽ có vài chương nội dung khá nhạy cảm nên mọi người cân nhắc kĩ trước khi đọc ạ🙌…
Hán Việt: Trọng sinh hậu thành liễu hoàng thúc đích chưởng tâm sủngTác giả: Phi DựcSố chương: 157 + PNVăn án:Yến Ninh vẫn luôn cho rằng Thẩm Ngôn Khanh ái mộ chính mình nên mới đem nàng cưới vào cửaThẳng đến khi Thẩm Ngôn Khanh dùng một chén tổ yến lấy mạng nàng, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ, mình chẳng phải bạch nguyệt quang của hắnBạch nguyệt quang của hắn là một người khác, thanh diễm tươi đẹp, sắp nhập chủ Đông Cung.Trọng sinh trở lại, Yến Ninh khóc lóc nhào vào trong lồng ngực Sở Vương Phượng Hoài Nam.Phượng Hoài Nam ba mươi năm làm hoàng thúc, thần quỷ toàn đều không người dám thân cận hắn.Cứng đờ mà ôm tiểu nha đầu nũng nịu không muốn xa rời, hắn đen mặt đem hôn thư của Thẩm gia chụp ở trên mặt Thẩm Ngôn Khanh."Mù mắt chó nhà ngươi! Đây chính là tức phụ của bổn vương!"Kiếp trước, nàng chết ở trước ngựa của hắn. Kiếp này, hắn cho nàng một đời nuông chiều.Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Trạch đấu , Cung đình hầu tước, Vả mặt , 1v1…
Giá như em có thể quay ngược lại thời gian để có thể níu lấy tay anh, bảo vệ anh... Nhưng... em biết đó chỉ có thể và sẽ mãi mãi là "giá như" mà thôi.Đau, nên em chỉ có thể hồi tưởng lại kí ức, kỉ niệm của hạ chúng mình- những kỉ niệm thanh xuân tuyệt vời và thuần khiết(LƯU Ý ✅ : có nhắc đến việc tâm lí bất ổn và tự làm hại bản thân, có nhắc đến máu me. XIN HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC)…
Fic: Gió ấm không bằng anh thâm tìnhAuthor: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình Hiện đại Trùng sinh báo thù, Sắc 21+, Nam nữ cường Ver: @jennifer_Esther------Lisa bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Jungkook - người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn.Khi tỉnh lại, Lisa bất ngờ phát hiện bản thân đã xuyên về mười năm trước, khi ấy cô vẫn là bà Jeon - là người phụ nữ xinh đẹp nhất Hải Thành, kiêu ngạo, cá tính, coi thường người khác và đặc biệt căm ghét cuộc liên hôn giữa hai nhà Jeon- LaTrong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Jungkook ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ La sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Jungkook trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Lisa cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ La. Đối với Jungkook, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra anh chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…
"CÔ ĐIÊN RỒI À"Chát*Căn phòng bỏng chốc im bặt đến mức có thể nghe tiếng tim cậu vụng vỡ từng mảnh đủ để nghe được tiếng vang của nước mắt rơi xuống sàn nhà.Lại một lần nữa hắn vì cô ấy mà đánh cậu. Trái tim vừa được băng bó vừa được nâng niu cảm nhận yêu thương sự cưng chiều ngọt ngào ấy bỗng chốc bị một tia sét đánh đến vụng vỡ.Được rồi sự thật vẫn là sự thật cậu không muốn lừa mình dối người lừa mình rằng hắn rất yêu cậu. Cậu đã được yêu thương cậu đã thay thế được cô ta. Tim cậu bỗng nhói lên đau cậu đau lắm. Tại sao cậu cố gắng thế nhưng khi cô ta giả vờ yếu đuối hắn liền chẳng màng đúng sai đánh cậu.Taehyung ra tay xong cũng sững sờ vì hành động của mình tay run run nhìn JungKook như muốn giải thích.Cậu đưa tay khỏi chỗ vừa bị đánh nhìn anh với đôi mắt ngấn nước mà cố rặn ra nụ cười." Kh-không JungKook à nghe anh nói anh thật sự không muốn ra tay a-anh không hiểu tại sao...."" Được rồi!!! Đây là lần thứ hai rồi Taehyung à!! Anh đã từng nói em là bông tuyết trắng của anh mà đúng không???"" Đúng"JungKook lúc này như điên như dại mà cười phá lên." Đúng bông tuyết trắng nó đẹp. Nó tinh tế mọi người đều thích nó.... Nhưng anh biết gì không nếu bông tuyết gặp mặt trời sẽ tan dù kiên cường tới đâu nó cũng chẳng về hình dáng ban đầu được.... Cô ta chính là mặt trời còn anh là bầu trời..." Cậu lần lượt chỉ về phía ả rồi tới hắn. Tiếp theo lại là chính bản thân mình." Anh luôn đứng sao cô ta luôn bảo vệ che chở cho cổ. Và em chính là bông tuyết tội nghiệp ấy."…
"Cậu biết tình yêu là gì không?" - Jin hỏi."Biết chứ. Tình yêu là...khi trái tim hoà chung một nhịp với người mình thích, tần số của họ gặp được nhau. Và thế là họ yêu nhau" - Joon nói"Thế thì tớ cũng đang yêu" - Jin cười khúc khích."Yêu ai?""Yêu cậu, yêu BTS, yêu mọi thứ xung quanh, yêu bản thân tớ, yêu cả vũ trụ này"Namjoon ngẩn người. Hình như là thế thật, tình yêu dường như chẳng cần gói gọn trong tình cảm với một người. Cậu vẫn có thể yêu chiếc hoa, cái cỏ. Cậu vẫn có thể yêu bản thân này, yêu vũ trụ nơi linh hồn cậu bắt đầu.__________________________________________________________________________________Đây là truyện tình bạn, không phải tình yêu, nhưng vì mình quan niệm rằng tình bạn giữa những đứa con trai vẫn có thể có những hành động như ôm, hôn, nắm tay nên đảm bảo sẽ có những tuyến tình cảm siêu ngọt, siêu soft.Và hạn chế ship couple kiểu romance ở truyện mình, do mình không thích.Các couple ở tag…
một người đi với một người người đi người ở người cười người đau .…
Các vụ án giúp các bn tư duy và tập lm thám tử nhá!hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiihAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaddddddddddddddddddddddddddddddddfgthyjutj7ugbkinlolniu0iuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu Cố lên!Quên chưa nói!Mik cũng là fan của Conan đấy!…
vô tình tôi quen biết nàng ..để rồi lòng vướng lưới tình ^ trái ngang ^…
chưa viết bao giờ nên có hứng á…
My Profile…
Tình yêu đôi khi phụ thuộc vào duyên số, khi đã kém duyên thì người ta có níu giữ cũng chẳng được gì. Hãy phó mặc mọi thứ do thiên định. Mây của trời, hãy để gió cuốn đi... Thể loại : Ngôn tình.--------------------------------------------------------------- Đường Ái : một cô gái bình thường, nhan sắc tầm trung, học lực kém, gia cảnh không gì đặc biệt.- Cố Ảnh Thần : nam thần của trường (các bạn cứ tưởng tượng theo ý mình là được) lạnh lùng, cool, đúng kiểu*bên ngoài đẹp trai,bên trong nhiều tiền~- Tư Đồ : trái ngược với Đường Ái, xinh đẹp, học giỏi, rất nổi tiếng, lại còn là bạn gái của Ảnh Thần trong lời đồn.- Lưu Thứ : học trưởng, cũng... được, hòa đồng,dịu dàng,..bật mí:Crush của Đường Đường đó mấy bạn:v- Anh Túc : bạn thân Đường Ái, thánh ngôn chính hiệu a~- Tiểu Nhã : bạn thân Tư Đồ, con người khó đoán:))- Dương Phương : bạn thân Ảnh Thần, trái với cậu bạn, rất thích tìm hiểu tâm lí phụ nữ, là người anh em tốt.-------------------------------------------------*Một số kí hiệu Cam dùng trong truyện:• "..." : suy nghĩ của nhân vật.• *...* : giải thích hay chú thích từ khó hiểu nào đó.• [...] : bối cảnh tại nơi khác, sẽ ghi rõ sau.• //...// : tâm trạng nhân vật khi đối thoại.• **#*,****,####,&&$"... : diễn viên quần chúng. --------------------------------------------------Và đây là câu chuyện tình yêu diễn ra xung quanh các nhân vật đã kể trên. Thay vì còn ngồi đó suy đoán, cậu không thử đọc truyện của Cam đi ><. --------------------------------------------------~~~ Đọc Truyện Vui Vẻ Nha :3 ~~~…
zô là nứng đó…
thôi cũng đành thôi.…
Bài này lại bảo làm 《 của ta ngồi cùng bàn hội tróc quỷ 》, 《 hào môn kế nữ là đại sư 》Đừng cảm tình lệ quỷ đại lão Tô Trầm Hương ăn không khắp nhà có ma lệ quỷ, bụng đói kêu vang đi ra nhà có ma, đói vựng ở nhà có ma cửa vào, lại tỉnh lại trở thành một cái mười sáu tuổi cao nhất cô gái.Vì điền đầy bụng, nàng mỗi ngày đều bôn ba ở sưu quỷ tróc quỷ ăn quỷ trước nhất tuyến.Thẳng đến có một ngày, nàng gặp cái cả người âm khí có thể nói lệ quỷ hấp dẫn cơ đại lão Trần Thiên Bắc.Tô Trầm Hương hạnh phúc ở hắn bên người ăn đốn ăn no .Một ngày này, có nhân tò mò hỏi võng Hồng học bá Tô Trầm Hương đối Tín Đức giáo bá Trần Thiên Bắc ấn tượng.Nũng nịu tiểu cô gái sờ đi trần giáo bá trên người lệ quỷ, cắn một ngụm, chậm rãi nói, "Trường kỳ cơm phiếu đi."Toàn võng oanh động.《 võng Hồng học bá thông báo Trần thị người thừa kế! 》Trần Thiên Bắc nhìn chằm chằm Weibo hot search, quay đầu, trắng nõn kiều nhuyễn tiểu nha đầu ngồi ở hắn bên người, ánh mắt sáng trông suốt nhìn hắn... Sau lưng, ngọt ngào mật mật dựa vào lại đâyTô Trầm Hương: Đại lão, ngươi phía sau kia chích lệ quỷ, thực hương!Trần Thiên Bắc: A...…
" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …
Thể loại: Tự sáng tác, hào môn thế gia, sủng-ngược.Văn án.Có một tình yêu gọi là định mệnh, gặp gỡ cô từ rất nhiều năm trước, yêu cô cũng đã lâu nhưng chưa bao giờ anh dám nghĩ sẽ có ngày hai người về một nhà.Có một tình yêu gọi là chờ đợi, anh đợi cô lớn lên, đợi một ngày người yêu của cô biến mất trên thế gian này, đợi cô cho anh một cơ hội để anh có thể gần gũi với cô.Và cũng có một tình yêu gọi là đau thương, chấp nhận những thất bại, chịu đựng không biết bao nhiêu là đau đớn nhưng vĩnh viễn chẳng thể buông tay."Em đừng có ở đấy mà nằm mơ, tôi tuyệt đối không ly hôn với em, tuyệt đối không để em rời khỏi tôi."Một ngày, người tình bất ngờ của cô trở về, ác mộng của anh đã bắt đầu: cô muốn ly hôn. "Chúng ta hiện giờ có tốt đẹp hay không, anh không phải không biết? Tại sao lại cố chấp níu kéo như vậy?"Anh bất giác cười nhạt hai tiếng, cuối cùng mới lên tiếng trả lời."Vậy đi, cứ tiếp tục thôi, hai chúng ta cứ dây dưa cả đời, cứ thế mà giày vò nhau đi. Cả đời này, em nằm mơ mà rời khỏi tôi."…
Duyên của trời đành để gió cuốn đi…