Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Vũ Gia Thịnh Hàm- Này Mộng, nếu chỉ còn một ngày để sống, mày sẽ làm gì? Tôi nằm trên giường không ngủ được, xoay người phát hiện Mộng nó vẫn còn cầm điện thoại lướt mạng. - Vậy còn mày, nếu chỉ còn một ngày để sống, mày sẽ làm gì?Nói rồi Mộng đưa điện thoại cho tôi xem, thì ra nó đang tìm đọc những cuốn sách online về ý nghĩa cuộc sống. Một đứa như nhỏ Mộng suốt ngày chỉ biết ăn uống, vui chơi, lại còn cái tật lười biếng, trước giờ không thèm cầm một quyển sách để đọc, thì bây giờ, nó lại bỏ cả giấc ngủ mà nó luôn tôn thờ để đọc sách. Tôi nhìn Mộng mỉm cười, nó cũng cười lại với tôi, hai đứa ngước mắt lên trần nhà, suy nghĩ xa xăm.…
Người ta thường nói, cái đáng sợ nhất là Yêu, cái khó tìm nhất là Tình. Tình là gì, Yêu là gì nàng không biết, chỉ biết trên biển đời vô tận kia, hai thứ đó quá xa vời với nàng. Như mọi cô gái khác, nàng là một người bình thường, có người để thầm thương trộm nhớ, có người để mong chờ ngóng trông. Nhưng nàng mãi mãi trên cái thế kỉ 21 hiện đại này vẫn luôn luôn là nữ phụ mà nữ phụ sẽ không có tương lai. Đúng như thế, nữ phụ thi luôn luôn như vậy. Nhờ một chút danh tiếng, tài sản của ông nội nàng được gả cho hắn, người mà nàng yêu từ sâu trong tận đáy lòng. Nhưng rồi nhận ra, cưới rồi như thế nào, nữ phụ vẫn là người không giữ được người mình yêu, cho dù thế nào đi nữa...…
Sau khi bị ném tới thế giới khác, Ononogi Kazuto đánh bại Ma Vương một cách hoành tráng dưới tư cách Anh Hùng. Tuy nhiên, chẳng thấy có dấu hiệu nào cho thấy cậu có thể trở về nhà. Khảnh khắc cậu chạm vào viên đá gắn trên ngai vàng của Ma Vương, Kazuto bị gửi về thị trấn của tân binh《Azerleims》.Từ đây cậu phải câu chuyện của cậu lại bắt đầu,NG+(cái này nghĩa là bạn giữ lại toàn bộ trang bị và sức mạnh từ lần phá đảo game lần trước). Cậu cứu được công chúa người cậu không thể cứu trong lần thứ nhất, rồi cưới cô, và đánh bại Ma Vương, đạt được happy end. Hoặc ít nhất nó nên là vậy. Ma Vương thực sự đột nhiên xuất hiện.Dù đó là một trận chiến khó khăn với cậu và đồng đội, Kazuto cuối cùng cũng đã đánh bại được nó. Và từ miệng của tên ma Vương thật sự một viên ngọc xuất hiên. Mặc dù có cảm giác không tốt về nó, Kaztuo vẫn đưa tay về phía nó, và rồi, Kazuto bị ném bề thị trấn tân thủ《Azerleims》lần nữa.Đúng như dự đoán, hiện giờ Kazuto không thực sự ngạc nhiên nữa, nhưng hình dáng phản chiếu trên gương là của con gái. Tuy bối rối nhưng ngay lúc đó Kazuto thực hiện một hành động."...Mn. giờ thì, khỏa thân thôi."…
Trần Nhật Phong là cái tên ông Minh và bà Nga đặt tên cho đứa con đầu lòng với hàm ý con sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường, bản lĩnh và quật cường vượt qua mọi chông gai thử thách của cuộc đời. Nhưng từ Phong còn có thể xuất hiện ở trong"Phong ba bão táp" có thể như vậy nên cuộc đời Phong gặp nhiều bất trắc, hiểm nguy? Liệu Phong có thể trải qua được những khó khăn mà cuộc đời đem lại?? Và liều thuốc chữa vết thương lòng và sưởi ấm con tim chàng thanh niên tên Phong có xuất hiện?? Các bạn hãy theo dõi câu chuyện để biết thêm nhé.Câu chuyện có những yếu tố hư cấu, không có thật. Hy vọng các bạn độc giả sẽ có trải nghiệm hài lòng với các tình tiết trong truyện.Cảm ơn các bạn.…
Giới thiệu Truyện:Nam chính: Phạm Vũ Việt Anh (Sóc)Nữ Chính: Lê Kim Oanh (Sâu)[Trích đoạn:"Thế Oanh có thích tao không?"."Đương nhiên là tao không thích Việt Anh rồi"- Tôi thẳng thừng đáp lại câu hỏi của nó.Tôi không thích Việt Anh mà tôi yêu Việt Anh, thương Việt Anh."Oanh không thích tao tại sao lại đồng ý làm người yêu tao"- Việt Anh bĩu môi hỏi tôi.Nhìn biểu cảm nó lúc này đáng yêu chết mất thôi."Tại vì tao yêu Việt Anh, tao thương Việt Anh. Tao từng thích Việt Anh nhưng giờ tao khác rồi, cảm xúc tao đối với Việt Anh không phải là thích nữa rồi".Tôi nói đúng ý nó hay sao mà khi nghe tôi nói vậy nó cười khanh khách, miệng tươi hơn cả hoa nữa cơ.]Ngoài ra còn có các cặp phụ như:Phạm Minh Khánh × Dương Diệu Linh Lê Đỗ Nhật Minh × Vũ Lê Hải Châu…
Gai ghét đặt tên quá ;;-;;Tên :Lấp lánh và màu mè (Chủ đề là màu sắc nên mới có cái tên dở hơi này)Thể loại : Truyện ngắn, fluff, dễ thương hường phấn, đời thường, hơi khó hiểu (ít thôi ) Có truyện hơi buồn.Có truyện ngọt rụng răng. Rụng nhớ báo Bún nhenRate: K+ ( không viết nổi truyện "nhớn nhớn" luôn, cho Bún một vé về tuổi thơ)Mỗi chap là một truyện ngắn, nội dung không liên quan (có thì Bún sẽ viết note thông báo). Truyện dài ngắn không kiểm soát, phục vụ trí tưởng tượng và sở thích hành và ship OCs ( Original Character) của mình lên bờ xuống ruộng :v Bún sẽ cố gắng up lên đây 30chap, 1chap/ngày. Đủ 30 mà thấy mọi người vẫn thích và ủng hộ thì sẽ đăng tiếp :>Lần đầu post truyện lên đây, mọi người đọc nhớ cmt góp ý cho Bún nhé.…
Giới thiệuÍch kỷ.Chiếm hữu.Nhiều khi còn đố kỵ.Tất cả những gì cảm nhận được qua xúc giác đều là thực, dù có đôi khi bản thân không thể nhận định đó là cảm giác gì, đó là thứ gì tạo nên. Ở đó, có lòng nhiệt huyết tràn đầy nhưng cũng có trái tim băng giá sẵn sàng đóng băng tất cả....Yêu đến đau.Thương đến chết.Chỉ có thể là tình yêu sao?Hay còn là điều gì khác? ...Có ai trong các bạn đã cảm nhận như tôi!Đến cuối cùng, trong mỗi người mong muốn điều gì nhất?Và quan trọng là có ai đã cố gắng hết sức để đạt được điều đó?Những điều trên còn chưa đủ cho tất cả những gì mà tôi muốn biểu đạt nhưng đó chính là những điều hiện tại vẫn còn xen lẫn trong con người tôi...Đó là những điều của tôi, hiện tại và có thể là tương lai....Còn "của bạn" thì sao?…
Việc che giấu một thứ gì đó chưa bao giờ là dễ cảLƯU Ý: - Đây là allvietnam- Nói không với Cp phụ nhé- Nếu bạn không thích truyện của tôi có thể tự động thoát ra và kiếm bộ khác- Truyện này tôi viết với mục đích giải trí nếu có dính bản quyền hay gì đó có thể nói với tôi chứ đừng có báo cáo, vì tâm huyết của tôi được dồn hết vào đứa con tinh thần này- Truyện có hơi thiên về yếu tố tình cảm nhiều chút- Đôi lúc tôi sẽ đẩy nhanh tình tiết đôi khi thì diễn ra chậm rãi. Chủ yếu là ý tưởng lúc có lúc không "Tôi viết ra bộ này chỉ với ý muốn thỏa mãn cơn thèm truyện của tôi, nên nhiều khi tôi đăng chap mới là do linh cảm còn khi không đăng là do tôi lười còn có thể là do tôi quên"-trích từ suy nghĩ của tác giả…
Đơn giản là những mẩu truyện ngắn nho nhỏ mà mình lượm lặt được và mang về đây dịch cho các bạn.Disclaimer: Bọn mình chỉ sở hữu bản dịch mà thôi.Các bản dịch ở đây đều có sự đồng ý của tác giả, nên mong các bạn không reup lại mà chưa có sự đồng ý của mình nhé.Ngoài ra, các bạn có thể like và follow blog Mây Bồng Bềnh vì bọn mình sẽ update truyện trên đấy sớm hơn là ở đây.Link blog: https://m.facebook.com/meipongpenh8/?ref=bookmarksVà cuối cùng thì cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình, giờ thì đọc truyện thôi.…
Hey. Hôm nay mình sẽ đến thượng hải nghe nói nơi đó dễ có việc làm lắm, mình thì ở bắc kinh nếu qua đó thì phải đi tàu với lại mình chưa có tiền nên mình phải phục việc ở Trung Giang 1 năm mới đủ tiền lên thượng hải. Tò mò sao mình muốn lên đó đúng hk ? Phải lý do mình muốn lên vì nó có thể cho mình tương lai... hơn nữa 1 phần nữa nói đúng hơn là mình phải đổi đời thôi. Ngay từ lúc nhỏ mẹ và cha đã qua đời vì tai nạn xe rồi chỉ còn bà ngoại là người nuôi mình từ lúc mình chỉ 2t tới bây giờ mình đã tròn 23t rồi... chuyện về mình khó thể nói hết được. Bây giờ đều quan trọng là học vấn ở bắc kinh quá đắc mình không đủ kinh phí nên nghĩ học từ lúv cấp 3 rồi. Giờ thì mình chĩ biết làm thêm Trung Giang để kiếm chút chi tiêu khi lên thượng hải thôi...Triệu Lan Nhi cố lên ^^ nhất định phải tới được thượng hải…
一 KookTae Fanfic Confession lập ra để mọi KookTaestan có thể giao lưu, kết bạn, tìm fic, góp ý, nhắn nhủ đến tác giả mà cậu yêu thích,... 一 Link gửi confession được chép tại account PurpleKookTae, các cậu cũng có thể copy tại đây: https://docs.google.com/forms/d/1HvL8Huc8DvY0OH9u8Pm7yhUV_RW44fbyDEcXGuK_LAU/editPurpleKookTae With Luv!!!…
Là một tác phẩm ghi lại hành trình trưởng thành của Kiyoshi, trên hành trình ấy sự xuất hiện của Uta như một tia sáng tô điểm cho cuộc đời cậu và khiến cậu nhận ra nhiều điều sâu sắc trong cuộc đời mình.Tác phẩm này cũng được mình lồng ghép, thêm vào ấy những điều mà mình học được trên hành trình trưởng thành của mình. Do đó những nhận thức, tư duy, suy nghĩ,...mang tính chủ quan mà mình góp nhặt được trên hành trình ấy đều được thể hiện qua góc nhìn của từng nhân vật thông qua những sự kiện xảy đến với họ.Đây là tác phẩm đầu tay của mình, do ngôn từ của mình có giới hạn, nên đôi lúc sẽ còn lủng củng. Nếu bạn có góp ý thì hãy thoải mái chia sẻ với mình nhé.Cảm ơn bạn vì đã chọn đọc tác phẩm của mình giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia.…
Bạn có thanh xuân không ? Những năm tháng cấp 3 đẹp nhất trong đời người bạn đã trải qua như thế nào ? Liệu còn gì nuối tiếc ? Cô gặp anh vào những năm tháng đẹp nhất trong đời, dưới ánh nắng sớm, trên hành lang trường học, chỉ có cô và anh, lướt qua nhau một lần, yêu thương nhau chưa đến 1 tháng, chẳng ngờ lại trở thành chấp niệm mà 3 năm sau cô mới có thể buông xuống.Tuệ Mẫn, nhớ kỹ, tên anh là Vũ Nguyên Khôi.Tuệ Mẫn, đến bao giờ em mới có thể nói em yêu anh ?Tuệ Mẫn, anh yêu em.Nguyên Khôi, nếu có một ngày anh bỏ em đi mà không có lấy 1 lí do, em sẽ không tha thứ cho anh, sẽ không bao giờ quay lại hay thích anh nữa.Ừ, nếu có ngày đó, anh sẽ theo đuổi em một lần nữa.…
Sẽ như thế nào nếu như mình là một cô gái tuy không xấu nhưng lại bừa bộn, tính cách mạnh mẽ như đàn ông con trai. Đặc biệt là xui đến nỗi 16 tuổi rồi vẫn chưa một mối tình vắt vai. Nhưng ăn ở không mấy khi tạo nghiệp thì..sẽ gặp điều tốt(?). Kỳ Tử là một ví dụ. Chỉ vì một vài sự cố và tính cách mạnh mẽ của cô khác người, mà người phụ nữ này lại thu hút được bao nhiêu nam thần đến từ những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời cô. Theo đuổi cô, yêu thương cô, liệu ai sẽ là định mệnh thất sự của đời cô?Những hoàn cảnh dở khóc dở cười, vui có, buồn có, những pha rải thính từ chap này sang chap nọ,... sẽ được tác giả ghi hết trong cuốn truyện này.Các độc giả hãy theo chân nữ 9 Kỳ Kỳ để tìm ra trong các nam thần, ai là nam 9, là định mệnh cho cuộc đời không đâu vào đâu của Kỳ Kỳ nhé!…
Truyện cách đây cũng được khoảng 1 năm, về cái ngày mà đứa em họ tôi từng thân, đã mất, một đứa bé mới chập chờn vào lớp 3 chưa rõ về sống chết. Cái tuổi của con bé còn quá nhỏ.. để nó phải chịu đựng những khổ đau này, khi nó phải rời xa trần thế vĩnh viễn, trong cái tuổi vô lo vô nghĩ, còn chưa hiểu về chữ đời.. cầu cho đứa em tôi từng thương.. bay mãi lên trời xanh...đi về một nơi tươi đẹp và hạnh phúc.. " Em không cần hướng đôi mắt nhỏ ấy về chị và gia đình đâu em hỡi, em chỉ cần nhắm mắt xuôi tay, nghĩ về những điều tốt đẹp, và thiện lành thôi em nhé. Nơi trần gian này, gia đình chị và chú thím vẫn sống tốt lắm em à.. cầu cho em một kiếp sau hạnh phúc và yên lành.." Văn án lừa tình, thỉnh đừng tin.…
Tittle: [Touken Ranbu Fanfiction] Sau Khi Saniwa Lật Chăn Sống LạiAuthor: Shirokami YukiSummary: Ngày xửa ngày xưa, ở một bản doanh tọa lạc trên ngọn núi nó, người ta đồn rằng nếu đi qua đó vào nửa đêm sẽ nghe được tiếng than thở kêu la đầy ai oán của một thiếu nữ"Đm sao tính 4 lần rồi vẫn lệch tiền vậy? Số tiền lệch đâu mất rồi?"Disclaimer: Tất cả các nhân vật trong đây trừ OCs đều thuộc bản quyền của DMM, Nitro+ và Mihoyo nhưng số phận của họ thuộc về tôi. Truyện được viết bởi tôi - Yuki và chỉ đăng trên wattpad.Chân thành cảm ơn!…
Dưới đây là những câu chuyện khiến ta phải suy nghĩ về những hành động của mình ngày trước,chúng ta nên xem xét những hành động của người khác,đừng phán xét vội mà hãy chậm lại nghĩ kĩ về hành động họ làm rồi hãy đưa ra quyết định đúng đắn.Nếu không chúng ta sẽ phải hối hận vì lúc đó ta sẽ không còn có thể quay lại được.Việc chúng ta sống quá nhanh có thể khiến ta mất đi những người bạn tốt,người thân hay những thứ mà chúng ta chỉ có một.Vì vậy tôi khuyên bạn sau khi đọc xong những mẩu chuyện này thì hãy sống chậm lại để cảm nhận được tình thương của xung quanh nhiều hơnHÃY SỐNG CHẬM LẠI ĐỪNG NHANH QUÁ…
- Ta là Trương Tuyết Ninh là một tiểu thư quyền quý nhất quận Thái Vinh, ta có một tì nữ thân cận tên là Bạch Linh năm nay vừa tròn 17 tuổi đẹp đẽ còn ta đã 20 tuổi. Lúc gặp nàng lần đầu ta đã rất ghét nàng, nàng chỉ là tì nữ nhưng dung mạo của nàng còn xuất chúng hơn cả ta. Nếu nàng là tiểu thư quyền quý chắc chắn còn nổi tiếng hơn cả ta. Còn ta, đường đường là một tiểu thư quyền quý cũng chỉ đành ngậm ngùi xếp sau nàng ấy. Ta hận nàng thấu tâm can, tìm đủ mọi cách để hãm hại nàng, hủy dung nhan tuyệt thế đó của nàng, để ta đường đường chính chính là nữ nhân đẹp nhất quận Thái Vinh. Cho đến 3 năm sau, Trương Gia nhà ta bỗng dưng gặp biến cố khiến gia tộc giàu có bậc nhất quận Thái Vinh tàn lụi, ta là tiểu thư cũng bị liên lụi, lúc sống đã hại quá nhiều người, đến lúc sa sút ai cũng muốn giết ta, lúc đó bỗng dưng có một con dao lao tới, ta tưởng ta chết tới nơi rồi thì không! Ả tì nữ mà ta hận nhất, ta hãm hại nhiều nhất- Bạch Linh đã đỡ con dao đó thay ta, lúc chết nàng ấy nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, có lẽ người rất ghét nô tỳ nhưng nô tỳ rất yêu thích tiểu thư, chỉ vì tiểu thư là tiểu thư của nô tỳ .Nô tỳ nguyện cả đời trung thành với tiểu thư, dù tiểu thư có ghét bỏ nô tỳ đi nữa." . Từ lúc đó, ta mới thấy, nàng dù có bị ta bạc đãi, hãm hại đến dung nhan cũng chẳng còn lại ra tay hy sinh bảo vệ ta vì ta là tiểu thư của nàng, lúc đó ta hối hận muốn làm lại cuộc đời, tự hứa rằng nếu có thể sống lại sẽ cưng sủng nàng còn hơn cả bảo bối trong tay, nâng niu như báu vật .…