Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô- thiếu nữ 20 con một nhà bình thường, tính tình bướng bỉnh, ngang ngược, nhưng đôi khi lại ấm áp đến dễ sợAnh- con trai tổng tập đoàn Newsky, lạnh lùng, cao 1m80, là hình mẫu lý tưởng của mọi cô gái, ngoại trừ côBố anh và bố cô là bạn thân, hồi nhỏ ở gần nhà nhau, thân thiết vô cùng. Chẳng qua, tai nạn đáng tiếc xảy ra, mọi ký ức đẹp đẽ đã tuột mất, 12 năm sau 2 người gặp lại, anh có khiến cô nhớ lại hồi ức tuổi thơ ? Và anh đã yêu cô mất rồi !!!…
Khi hận thù lấp đầy tâm trí, thì trái tim của con người cũng sẽ bị ăn mòn theo. Con ác quỷ trong họ sẽ trổi dậy. Bạch Kì là cô gái đã ôm bao hận thù từ cái chết của mẹ mình năm xưa, quyết tâm trả thù cho đến hơi thở cuối cùng. Nhưng cô vẫn là một cô gái cô đơn. Sợi tơ hồng của định mệnh đã trói buộc số phận cô lại, Bạch Kì sẽ lựa chọn thế nào đây? Cắt đứt hay nối kết? Từ bỏ để đến với tình yêu hay là tiếp tục chuỗi bi kịch trên con đường trả thù? Hãy cùng Túc Ngoạn dõi theo con đường của Bạch Kì nha!…
Kimura Kiyoshi - cô ấy đã mất ba mẹ sau 1 vụ tai nạn kì lạ mà cảnh sát cũng không điều tra được. Quá đỗi tuyệt vọng cô ấy quyết định ... tự tử. Nhờ có Hime Haruko bạn thân thuở nhỏ của cô đã ngăn lại. 2 người đã quyết định sẽ điều tra về cái chết bí ẩn của ba mẹ Kiyoshi. Bỗng họ được vào học tại 1 ngôi trường kì lạ. Đây chính là ngôi trường liên quan đến cái chết của ba mẹ cô. Họ đã gặp Saito Michio, Sakamoto Kamayo - đang trên đường thực hiện ước mơ của bản thân. 4 người họ đã phiêu lưu khám phá ra nhiều bí mật của thế giới mới. 😁Tác giả: NGUYỄN DƯƠNG KHÁNH NGỌC 💖 Bút danh : NGOOCNEEEE ✨HÃY CÙNG THEO DÕI " NGÔI TRƯỜNG BÍ ẨN " ĐỂ BIẾT THÊM CHI TIẾT NHÉ !!!Tui chỉ viết cho zuii hoi, mong mn ủng hộ nhaaaaa 😆😆😆…
Tên truyện: Tôi không muốn làm một người bình thường!Tác giả: Lilith VũThể loại: thực tế, vườn trường, boylove, tình traiGiới thiệu chung:Truyện chủ yếu xoay quanh nhân vật Quang Dao, về tình cảm gia đình, tình bạn, tình yêu, những sự việc trong cuộc sống mà bất kì ai trong chúng ta cũng đã từng mắc phải như là: gặp phải thất bại, mất niềm tin vào bản thân,...Bên cạnh đó, Quang Dao sẽ không phải trải qua những điều đó một mình mà sẽ có một người bạn đồng hành, giúp cậu tìm lại chính mình. Cả hai nhân vật chính sẽ cho chúng ta thấy rằng: đôi lúc kĩ năng, kinh nghiệm và cái nhìn về cuộc sống của một người không chỉ dựa trên tuổi tác, mà còn dựa vào những gì mà họ đã trải qua.Giới thiệu cụ thể: vì một vài lỗi kĩ thuật nên mình sẽ để ở trong phần mục lục.…
Vì mò mò dc 1 quyển xuất bản năm 1929, xúc động quá nên type lại với chính tả 2017, là 88 năm sau ((((: --Lời nói đầu: Người xưa dẫu khuất, truyện cũ còn ghi. Trăm năm bia đá thì mòn, ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ. Nói một câu mà muôn đời sử xanh còn chép, luận một lẽ mà mấy kiếp miệng thế còn truyền. Nhất ngôn hưng bang nhất ngôn táng quốc, một lời nói ra mà nước vững nhà yên, một lời nói ra mà bể dao núi động. Quan hệ thay là lời nói ! Xét ra các bậc đế vương, vĩ nhân, anh hùng, hào kiệt ; chí khí hiên ngang, công danh cái thế, sự nghiệp ngang tàng, non song chung đúc, kể đã bao phen vật đổi sao dời, mà tiếng tăm còn lừng lẫy, muôn thuở nào quên. Ấy chẳng phải là những người đã dìu dắt dạy khôn cho hậu sinh ư ! Gương sáng ví tầy nhật nguyệt, khí thiêng tựa với càn khôn ; những lời vàng tiếng ngọc đó, ta há nỡ quên sao ? Vậy nên lưu giữ lấy mà mở mang chí khí, mà nghiền mà nghĩ cho kỹ càng cho thấm thía, họa may óc non đổi nên sắt đá, khỏi phải như sáp, mà muốn nặn vuông nên vuông, nặn tròn nên tròn, mang tiếng nhược nhu. Vậy thì anh em ta, đang lúc ở vào buổi Âu Á dao thời này, cũng nên đọc mấy câu cổ ngữ sau đây chẳng cũng là một phương thể thao cho tinh thần ư ? Mong thay ! Mong lắm thay !Ngày mồng 3 tháng chạp năm Mậu Thìn(13 Janvier 1929)T. T. V.…
Nghề bán lư đồng mang lại thu nhập cho ai muốn làm kinh doanh Tôi từ một cậu bé mới ở quê vào sài gòn sinh sống sau đó có làm thuê cho một người bán lư đồng khoảng mấy năm gì đấy.Sau đó tôi nghỉ vì quá thất vọng bị bạn bè phản bội lừa dối bao nhiêu công cán mấy năm qua coi như mất trắng. Tôi quyêt định vay vốn để mở bán lư đồng vĩnh tiến và lư đồng đại phát bước đầu thấy thất bại thảm hại vì không cạnh tranh được vì vốn ít mà đối thủ của mình vốn mạnh.Quá chán nản ,nhưng được mọi người động viên tôi tiếp tục cố gắng học hỏi thêm quyết định bán lư đồng nhưng mà bằng hình thức online bước đầu thành công.Trong thâm tâm tôi nghĩ không lấy của ai cái gì mà có người lấy trắng trợn ,mình không cam lòng nếu mình bỏ cuộc giữa chừng là coi như mình thất bại hoàn toàn .Sau khi làm đại lý cho lư đồng đại phát tôi cũng tìm thấy một chút thành công nho nhỏ nhờ bán online ,àng về sau mình càng tìm hiểu kĩ lĩnh vực makettink online thấy rất hiệu quả.Dù không nói là mạnh nhưng gần trả được hết nợ.Mình nói ở đây không phải tự khen mình ,mà ý mình muốn nói có nghị lực trong cuộc sống có thể làm nên tất cả dù ban đầu có gặp vấp ngã khó khăn.…
Tôi được biết trên mạng có một thuật ngữ là "xuyên không", tôi đã từng nghĩ đó chỉ là nghĩ suy nghĩ viễn tưởng của những người thích vẽ vời ra câu truyện. Thế nhưng... tôi đã được tự mình trải nghiệm điều đó. Tôi đã vô tình vượt thời không, vượt cả thời gian và không gian. Bối cảnh rõ ràng là quê hương, là đất nước của tôi, nhưng mọi thứ lại vô cùng xa lạ. Ở nơi này, tôi là ai?Ở đó, có một người luôn nhìn tôi bằng một ánh mắt khác thường. Đôi lúc anh ta sẽ tức giận quát tháo tôi, anh sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt giận dữ rồi đe dọa tôi. "Nếu mày để tao phát hiện mày giấu tao chuyện gì thì đừng trách tao!" Nhưng cũng ánh mắt đó, có đôi lúc anh ta nhìn tôi một cách đăm chiêu. Vòng tay của anh ấm áp vỗ về tôi khi tôi sợ hãi: "Đừng sợ, mày là người của tao, có tao ở đây không ai động được một sợi tóc của mày." Nhưng sau tất cả, đằng sau vẻ mặt ranh mãnh và nham hiểm của anh ta là một bức màn chứa đầy sự toan tính. Tất cả mọi người đều là con cờ dưới ngón tay chỉ đạo của anh ta. Trong đó, có cả tôi. Tôi muốn về nhà.*"Cậu ba, rốt cuộc em là gì trong sự tính toán của cậu?" Vân Hạ nghẹn ngào cất giọng hỏi anh.Chí Thành lặng người nhìn cô một lúc lâu, anh nhoẻn miệng cười, bàn tay anh vén mấy sợi tóc rối bời của Vân Hạ ra sau vành tai. Anh ung dung đáp lời."Em là ngoại lệ duy nhất trong đời của anh. Và cũng là mục tiêu cuối cùng."*Bối cảnh: Việt Nam (trong tưởng tượng của tác giả) 1930. Trai điền chủ × Gái "xuyên không"…
_Bộ truyện được viết theo thể loại kinh dị _Yếu tố bạo lực máu me _Không xúc phạm các nhân vật trong truyện. _Nghiêm cấm hành vi lấy ý tưởng khi chưa được sự đồng ý hay có cử chỉ hành vi xúc phạm tác giả. _Không mang các couple khác vào. _Đọc truyện và bình luận có văn hóa. _Truyện là Gia Tưởng không thật. _Tôn trọng Tôi thì tôi mới tôn trọng lại. _Truyện không vừa ý mời click out không comment tiêu cực. _Trong truyện sẽ có vài chap khá nhạy cảm cân nhắc ___________________Cậu là 1 người khác trầm tính. Cậu được nuôi dạy trong 1 thế giới trọng nam khinh nữ. Gia đình cậu thì vô cùng khắc khe trong việc dạy cậu. _Có 1 hôm cậu đi mua đồ thì gặp 1 người con gái và cô tả đã mĩm cười nhìn cậu rồi biến mất trong không trung._Từ lúc đó mọi thứ đã bị xáo trộn . Những vụ mất tích sảy ra liên tục. Những xác người được phát hiện khắp mọi nơi. _Và cậu biết được ở thế giới này vẫn có 1 thế lực khác đang ở ....__Hãy vô đọc truyện và cảm nhận thêm__Tác giả : Yuii_depzaivl:33…
" Cậu nói ai khùng, nói lại coi thử"Hai cậu ấy giằng co nãy giờ, không hiểu kiểu gì mà Gia Minh cứ trêu Ngân mặt vẫn tươi roi tói còn Ngân thì đỏ như con bạch tuộc trong rất giận, Tớ cũng chỉ biết cười cảm thấy hai người họ thật hợp nhau.Bỗng Gia Minh đang đùa với Ngân ở phía sau thì đụng phải khiến Hạ Nhi mất cân bằng.* Ôi mẹ ơi, mới đến lớp mới mà ngã sấp mặt có phải quê lắm không, không những thế khuôn mặt mình bay luôn thì xao. Trời ơi ai cứu tôi (┬┬﹏┬┬)* Tớ nhắm chặt mặt tưởng mình sắp tiêu đời rồi, bỗng dưng thấy người mình ngả vào trước ngực ai đó phía trước, mùi hương cơ thể thanh mát tựa như một cơn gió mùa hè dìu dịu khiến ai khi ngửi thấy cũng phải say mê trong đó có cả tớ. Tớ vô tình nắm chặt áo cậu ấy, từ từ mở mắt ra thì nghe thấy giọng bạn trai trầm ấm.Hạ Nhi vừa ngước lên thì " Cậu ôm tớ đủ chưa?"...Tên truyện: Ánh mắt chỉ hướng về cậuĐược viết bởi: Cún nhỏ…
Bất chợt, Bảo lên tiếng, giọng anh nhẹ nhàng nhưng có chút trầm ngâm: -Vy, em thấy mọi thứ dạo này ổn chứ? Câu hỏi bất ngờ khiến Vy khựng lại. Cô không biết Bảo đang muốn hỏi về điều gì - công việc hay... thứ gì khác? Cô cố nở một nụ cười nhẹ: -Vâng, mọi thứ vẫn ổn. Tiệm bánh vẫn luôn là nơi em yêu thích. Bảo im lặng một chút, đôi mắt anh thoáng lên một tia suy tư. -Anh cũng vậy Anh nói, nhưng không nói rõ là anh đang nói về tiệm bánh hay về điều gì khác. -Anh nghĩ... dù có chuyện gì xảy ra, điều quan trọng là chúng ta vẫn có thể làm việc cùng nhau, phải không? Vy cảm thấy lòng mình thắt lại, nhưng cô giữ nụ cười trên môi. -Đúng vậy. Chúng ta vẫn có thể tiếp tục như thế này. Cả hai người lại quay về với công việc của mình, nhưng trong không gian yên lặng của tiệm bánh, có một điều không ai nói ra. Mọi thứ đã thay đổi, nhưng cũng chẳng ai đủ can đảm để nhắc đến. Họ cứ thế, làm việc cùng nhau, tiếp tục bước đi trên con đường này, nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện trong mùi hương ngọt ngào của những chiếc bánh nướng mới ra lò. Tiệm bánh An Yên vẫn mở cửa mỗi ngày, nơi những chiếc bánh thơm lừng được làm ra từ bàn tay cô Đào, và đôi khi là cả Bảo. Trong không gian ấy, dù quá khứ có thể để lại nhiều dấu vết, nhưng An Yên, đúng như tên gọi của nó, là nơi mọi người tìm thấy sự bình yên, dù chỉ là trong chốc lát.…