Anh đi rồi, em vẫn không đành lòng buông bỏ...
Không hiểu sao, nghĩ về những ngày cũ em còn nhiều vương vấn, nghĩ về những ngày hiện tại em thấy mình vẫn hoài bế tắc. Và còn, nghĩ về những ngày tương lai, em thấy mình yên ổn nhưng đau!…
Không hiểu sao, nghĩ về những ngày cũ em còn nhiều vương vấn, nghĩ về những ngày hiện tại em thấy mình vẫn hoài bế tắc. Và còn, nghĩ về những ngày tương lai, em thấy mình yên ổn nhưng đau!…
Không may mắn được bắt gặp anh ở một nơi nào đấy, không tiếp xúc, khoảng cách là màn hình trong suốt thôi nhưng thực ra rất xa vời, âm thầm theo dõi anh, một chút gì đó nhói lên ở ngực khi thấy anh khóc, nước mắt thầm lặng rơixuống vì anh - 12 chàng trai của tuổi thanh xuân.Trước đây cuộc sống của tôi không có khái niệm gì về idol càng không biết fangirl là gì. Cho đến một ngày tôi bất chợt lướt ngang qua ánh mắt của họ...…
cuộc sống của isagi đầy rẫy những tình huống éo le khiến cậu ko tài nào đỡ nổi đọc và theo dõi truyện để biết isagi phải khổ tâm thế nào nha nha truyện t diễn biến trôi nhanh *3*…
prompt nhặt lung tung chứ không theo thứ tự.…
"anh có muốn trở thành người viết nên chuyện yêu của chúng ta không? ừm- ý em là, em sẽ là người vẽ nên cái bề ngoài của tình chúng mình."drop…
Sản phẩm đầu tay mong mọi người ủng hộ. Khop khun jaaa…
natsu bị kai - thành viên mới hãm hại để hắn có thể đến bên lucy . nhưng lucy vẫn một lòng với nat . liệu rằng tình yêu mãnh liệt của họ có thể vượt qua mọi sóng gió không ?…
Khi gió mang theo mùi hương đất trời, anh thấy nắng sớm chiếu sáng hừng đông.Khi mưa rơi một khoảng đất trời, tâm hồn em như lại được gột rửa, chúng ta sẽ sống lại thêm lần nữa chứ?Em có nghe thấy âm thanh của gió?Anh có nghe thấy âm thanh của gió?…
Yokai Watch phần 2 tính cách Jinpei sẽ bị đảo ngược nhé…
Truyện tự sáng tác còn nhiều sai xót mong mọi người góp ý nhé :(( Mấy bạn đọc truyện của mình cảm thấy như thế nào?? mình cảm thấy rất nhạt. Cứ nhận xét thẳng nhé mơn mọi người Truyện theo chap do khá dài nên mình sẽ viết từng chap ❤…
"Because you are my home".bản gốc được đăng tại : https://archiveofourown.org/works/34877281/chapters/86844238 bởi Babierhysbản dịch đã có sự cho phép của tác giả.…
TUYỂN TẬP CÁC ONESHOT DO TÔI VIẾT HAREM, NGƯỢC,... TẤT CẢ SẼ CÓ ĐỦ ( TRỪ LOẠN LUÂN NÊN MỌI NGƯỜI KHỎI SỢ) TRUYỆN SẼ THEO GÓC NHÌN THỨ NHẤT VÀ SẼ KHÔNG CỐ ĐỊNH MỘT NHÂN VẬT!!!!…
Nữ chính not phải idol ,diễn viên không xuất hiện nhiều trong cốt truyện chính của Oshi no koAi vẫn chết , chỉ xuất hiện trong cốt truyện KHR là chính cô không phải fans của Ai nhétên nv chính : Hoshino Amethystcp : chưa có…
trong truyện này , hai đứa mình sẽ đóng góp . hai đứa sẽ vào vai hai nhân vật là thành viên mới của fairy tail tên là : t/g : yumiko . t/n : yuriko . ( hai đứa sẽ đóng vai chị em sinh đôi , tất nhiên là t/g làm chị . )…
Tôi vẫn không thể tin !!! Do tôi cố chấp ư??? Đa một năm trôi qua tôi cầm trên tay bức ảnh ấy...khoảng khắc ấy thật đẹp biết bao...một người con gái tôi yêu và một ngày mưa không ngớt.........…
'I was thinking that my life was so boring and indigent among my composition. But when I met you, you made me recognize that my life wasn't boring like before. It's so romantic and glistening like your deep eyes when you smile at me.'…
seokjin và tên bạn cùng phòng.từ vị trí bạn mìk chuyển qua yêu đượt hôn?…
Tôi chết lặng, ánh mắt găm chặt vào người đàn ông trước mặt. Đôi bàn tay run rẩy từ nãy đến giờ bất giác siết chặt hơn.Trái tim tôi, như bị ai đó bóp nghẹt đến không thể thở nổi. Từng đợt cuồng nộ dâng lên, khiến tôi chỉ muốn lao đến, bóp nghẹt cổ anh ta và kết thúc tất cả."Tại sao? Tại sao anh lại làm thế với em? Anh có còn lương tâm không?"Giọng tôi vỡ òa, đan xen giữa nỗi đau đớn tột cùng và cơn giận dữ dồn nén. Nhưng càng hét, nỗi uất hận trong lòng càng cuồn cuộn, như một dòng lũ không cách nào ngăn lại.Anh im lặng, không phản kháng, chỉ cúi đầu. Đôi mắt anh nhìn tôi, ngập tràn xót xa. Nhưng sự xót xa ấy chẳng thể nào xoa dịu nỗi đau đang đè nặng trong lòng tôi. Tôi khuỵu xuống, đôi tay ôm chặt khuôn mặt, nước mắt không ngừng tuôn."Chị Huệ... Em xin lỗi..."Lời nói yếu ớt bật ra từ đôi môi khô khốc của tôi, rồi lặp đi lặp lại như mê sảng.Giờ đây, đám quái vật ghê tởm kia đã không còn quan trọng. Tất cả đều trở nên vô nghĩa. Vì dù tôi có chết đi, nỗi nhục nhã này không thể nào rửa sạch.…
Hai người lặng lẽ đến với nhau, khoảng cách dần dà thu hẹp.Những người nổi bật luôn thu hút lẫn nhau vì sự thu hút của mình.Còn những kẻ một mình lại thu hút lẫn nhau nhờ sự tĩnh lặng và đôi khi cô đơn.Đến được với nhau cái nhất không phải là tốt mà là phù hợp.…
- Kiến Luân , anh có thích em không ?- Ừm ... thích !- Kiến Luân , anh thích em bằng chừng nào ? - Bằng chừng này nè !- Á ? Sao chỉ có một gang tay thôi vậy ? Xí !- Chỉ có một gang tay !- Không nói chuyện với anh nữa !- Em còn nhỏ lắm ! Không hiểu đâu !...- Vậy ... Kiến Luân , anh có yêu em không ?- Em mà cũng biết yêu luôn rồi à ? - Này ! Trả lời ngay cho em !- Ừm... hình như là có !- Anh yêu em bằng chừng nào ?- Bằng anh thích em !- ...…