Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
2,343 Truyện
[RhyCap] O38 Và 911

[RhyCap] O38 Và 911

3 0 2

~⁠♪✧Thành Phố Nam Việt✧♪~Đức Duy: ANH KHÔNG HIỂU EM!Quang Anh: Đức Duy, em dại dột như vậy //kéo tay Đức Duy lại//Đức Duy: ANH BỎ EM RA! //hất tay Quang Anh ra//Quang Anh: Em phải biế-...Đức Duy: ANH CÓ BIẾT KHÔNG! Ông ta... chính ông ta là người đã giết mẹ em! Quang Anh: Nhưng em là-...Đức Duy: ANH MẶC KỆ EM ĐI! //bỏ đi//Quang Anh: Đức Duy //tính giữ em lại nhưng không kịp//☆゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚'⁠¯⁠'ෆ✿Hoàng Đức Duy hay còn được biết đến là thủ khoa đầu vào của Học Viên Cảnh Sát 911Cậu nhóc chỉ cao tầm 1m7, nhưng đừng xem thường, vóc dáng có thể nhỏ đó. Vì bên trong sức khỏe và trí óc thì không hề Ai cũng biết cậu có một mối tình rất đẹp với học sinh xuất sắc của học viên Quốc Phòng Và Quân Sự 038 - Nguyễn Quang AnhNhưng có lẽ hận thù đã che mắt, danh vọng đã cản trở vào tình yêu của họ. Học có lẽ do kiếp này ta không có duyên...❗❗❗Fic không có thật❗❗❗❗ Không H❗ Không Teencod/Viết Tắt❗❗❗Not Toxic❗❗❗📜Dự Tính Kết BE hoặc SE~⁠♪✧Thành Phố Nam Việt✧♪~Đức Duy: ANH KHÔNG HIỂU EM!Quang Anh: Đức Duy, em dại dột như vậy //kéo tay Đức Duy lại//Đức Duy: ANH BỎ EM RA! //hất tay Quang Anh ra//Quang Anh: Em phải biế-...Đức Duy: ANH CÓ BIẾT KHÔNG! Ông ta... chính ông ta là người đã giết mẹ em! Quang Anh: Nhưng em là-...Đức Duy: ANH MẶC KỆ EM ĐI! //bỏ đi//Quang Anh: Đức Duy //tính giữ em lại nhưng không kịp//☆゚⁠.⁠*⁠・⁠。゚'⁠¯⁠'ෆ✿Hoàng Đức Duy hay còn được biết đến là thủ khoa đầu vào của Học Viên Cảnh Sát 911Cậu nhóc chỉ cao tầm 1m7, nhưng đừng xem thường, vóc dáng có thể nhỏ đó. Vì bên trong s…

[Hieuan] [Hieugav] Thích cậu luôn là lựa chọn đúng đắn nhất

[Hieuan] [Hieugav] Thích cậu luôn là lựa chọn đúng đắn nhất

81 10 2

Chuyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/399871635-rhycap-th%C3%ADch-c%E1%BA%ADu-lu%C3%B4n-l%C3%A0-l%E1%BB%B1a-ch%E1%BB%8Dn-%C4%91%C3%BAng-%C4%91%E1%BA%AFn-nh%E1%BA%A5t"An ơi, em có bao giờ hối hận khi thích một người chẳng biết nói quá nhiều lời yêu thương hay ngọt ngào như anh không?"" Minh Hiếu kì quá à. Em thích Hiếu mà nên dù anh thế nào đối với em Trần Minh Hiếu vẫn luôn là tuyệt vời nhất" Dưới ánh ban mai rực rỡ trên khoảng sân trường còn lác đác vài cánh hoa phượng đỏ, đám học trò quần âu áo trắng tinh tươm túm tụm trò chuyện, cười nói. Đứa nào đứa nấy đều mặt mày hớn hở, mang nét ngây thơ, trong trẻo như nắng sớm. Đây chính xác là thời điểm mà bất kể ai trong chúng ta đã trưởng thành đều muốn xuyên về để tận hưởng từng giây phút đẹp đẽ vô tư vô lo ấy phải không? Vì chúng ta nhớ những giờ học căng não trong căn phòng bí bách, nhớ gương mặt thầy cô lúc nghiêm lúc hiền, nhớ đám bạn thoải mái nô đùa, nhớ hàng cây xanh, nhớ góc ghế đá, nhớ...cái chạm tay vô tình lúc nhặt bút rơi, nhớ ánh mắt thoáng chạm nhau trong một khoảnh khắc, nhớ bóng hình nhau dưới ánh hoàng hôn đỏ rực sau buổi chiều tan muộn. Chào mừng bạn trở về những năm tháng ấy!…

☾ Khi Đó Ánh Trăng Tỏa Sáng Trên Bầu Trời

☾ Khi Đó Ánh Trăng Tỏa Sáng Trên Bầu Trời

12 0 14

☽ Fanfic Minh Việt Dạ☽ Tác giả: 写字的十七孔☽ Translate by Câu đầu tiên của Tín Ngưỡng là "Anh yêu em"☽ Truyện được dịch và đăng tải dưới sự cho phép của tác giảNhiều năm sau có lẽ Dương Nguyệt cũng không thể quên được rằng vào một ngày năm 2020, khi cô ký tên vào một bản hợp đồng công việc bình thường, lại có thể mở ra một câu chuyện đẹp như mơ. Cô sẽ luôn nhớ tới câu chuyện của hoàng tử bé và hoa hồng, dù biết rằng trên thế giới có vô số bông hồng giống hệt nhau, nhưng trong lòng hoàng tử bé hoa hồng vẫn luôn độc nhất vô nhị.Hầu Hạo từ nhỏ đã được khen là học giỏi. Anh biết rất nhiều thứ, có nhiều tài lẻ như chơi piano, hát, nhảy và diễn xuất. Với anh, việc học không khó, chỉ cần tìm ra được những điểm tương đồng giữa những thứ khác nhau để phân biệt. Cho đến khi gặp Dương Nguyệt, anh mới biết rằng cũng có những người như vậy,vừa phức tạp nhưng cũng rất thú vị, để có thể phân biệt họ với những người khác cũng không hề dễ dàng."Bất cứ khi nào em mệt mỏi, muốn dừng lại, hãy luôn nhớ rằng anh luôn đứng phía sau em. Trên con đường dài rộng phía trước, hai chúng ta rồi sẽ có những con đường đi riêng, có thể chúng ta sẽ phải buông tay nhau ra trên một đoạn đường nào đó, nhưng em phải nhớ rằng, phía cuối con đường em chọn, sẽ luôn có anh đứng chờ em."…