Kiếp này kiếp sau ta nguyện không yêu người
Mộ Yên một đời vô ưu cuối đời bất hạnh Khâu Tử Thần một đời lỗi lạc cuối đời bi thương…
Mộ Yên một đời vô ưu cuối đời bất hạnh Khâu Tử Thần một đời lỗi lạc cuối đời bi thương…
Là một trừơng có hầu như là các thành phần giàu có và có địa vị, cách học ở trường đó giống như cách mà người trưởng thành đi làm và một cô gái tên là Trần Dương Dương đến ngôi trường đó gặp Mặc Ngôn Chí thì câu truyện bắt đầu từ đó…
đọc đi ròi bt haa…
- Chúc bạn đọc truyện vui vẻ…
Chào Anh, là em đây... em cũng chẳng biết nói gì với anh ...…
ánh sáng của tớ kẻ overthink…
Trọ tên Yên Bình nhưng không bình yên được phút giây nào.thiên vị Nguyễn Thanh Pháp.Truyện là giả!!_Fufu_.…
Là nỗi nhớ dịu dàng ăn mòn theo tháng năm.Là thổn thức mỗi khi nhớ về.…
~~~Mới tập tành viết,có gì sai sót xin thứ lỗi~~~…
Ngày này rồi ngày khác không có gì thay đổi nữa hay sao...…
Giới thiệu về truyện tranh…
Hầu như trong mỗi bộ tiểu thuyết cẩu huyết đều luôn có một nam phụ thâm tình , đối với nhân vật thụ một lòng một dạ không hối hận, khi nhân vật thụ bị công làm tổn thương thì mang đến sự ấm áp, khi nhân vật thụ bị công vất bỏ thì dâng hiến tình yêu, khi nhân vật thụ bị công vất bỏ thì che chở , bất bình thay. Là chất xúc tác đối với tình yêu của nhân vật công thụ, có thể chấp nhận làm lốp dự phòng không một thân phận, không một lời oán trách Nhiệm vụ của Lâm Tử Nhiên trong từng thế giới khác nhau đóng vai một nam phụ thâm tình như thế .Về sau phát hiện ra mỗi cốt truyện của thế giới mở ra đều không được đúng lắm.…
Thơ ngẫu hứng những phút rảnh rỗi của mình!…
Tôi nói thật chứ tôi vã quá ko viết được gì hết huhuAi thích thì mình sẽ viết pỏn, thật sự đấy, mình cũng vã thấy mẹ ra á....…
Câu chuyện là nhật kí của tôi, nhật kí tưởng tượng của tôi. Là lần đầu tiên tôi viết truyện để thỏa cảm xúc của chính bản thân…
-truyện trước quá dở. .ta sẽ ngưng không viết truyện đó nữa -truyện lần này sẽ viết đàng hoàng hơn. nói mọi người biết ta bị bệnh đó bệnh này thường xuyên tái phát bất ngờ , không có thuốc trị huhu ..-Bệnh của ta là bệnh ''Làm biếng ''ta cũng k muốn đâu. .đành chịu thôi. .ngậm nguồn đắng cay..…
Thể loại: đam mỹ, cổ trang,nhẹ nhàng,tu chân giới.Văn án:Gia đình bất hạnh bị người hãm hại rơi vào thảm cảnh diệt môn. Vu Thủy vốn tưởng chết không nghi ngờ lại may mắn được Cốc Vu-đồ đệ chưởng môn Nguyệt Viễn tông xuất sơn trải nghiệm giang hồ cứu sống, kết nghĩa huynh đệ.Từ lúc đầu nhiệt tình tới sau này sủng nịch tới sau này lạnh nhạt chán ghét hận không thể cách Vu Thủy càng xa càng tốt.Lúc đấy cậu có hay không oán hận?Trích đoạn:"Ông chạy trước đi, ta không sao, dù sao mục tiêu của chúng là ta. Ông đưa ta tới đây coi như tận tâm rồi".Lão trung niên lắc lắc đầu:"Thiếu gia không biết võ công, vẫn là để ta đưa người đi"."Chạy nhanh thật, cho dù có lật tung cả núi cũng phải tìm ra chúng".Tiếp đó là những tiếng bước chân vội vã tản ra tứ phía giữa rừng núi hoang vu cực kì nổi bật. Lão trung niên cõng vị thiếu gia trên lưng vận khinh công chạy gấp về trước, nào ngờ...đoàn người vừa rồi cứ tưởng đã đi thì bây giờ lại bao vậy lão.…
giữa cuộc đời đầy phong ba bão to hazzz đúng là không ai có thể đón trước được chữ ngờ ......................có ai nói cho cậu biết ngủ thôi mà cũng xuyên là sao còn xuyên vào người bạn đã Biết trước kết cục sẽ ra sao vậy phải sống như thế nào đây hả .....gào thét..ing T/g nhà mới xây mong mọi người giúp đỡ nhiều truyện là tự viết có chỗ nào thấy ven ven mong mọi người bỏ qua xin dừng ném đá…
Tác giả:Nghiên Thừa ThưThể loại:Ngôn Tình, Đô Thị, Ngược, Khác, SủngNguồn:4702i.wordpress.comAnh có kiêu ngạo của riêng mình, còn thêm chút ngông nghênh. Nhìn anh, mọi người đều có thể liên tưởng đến một chú mèo hoang, kiệt ngạo bất thuần, không thể lại gần, không thể quá thân thiết. Nhưng Tô Lệnh Tử lại trở thành người thuần hoá anh. Anh gọi cô là công chúa nhỏ, công chúa của Úc Thần.Những thứ anh thấy dưới ánh sáng đều là hư không, đều là gió thoảng, chỉ có cô gái trước mắt mới khiến cõi lòng anh chân thành, là cả bầu nhiệt huyết.-- Nguyện làm bề tôi dưới váy em."Với em anh có mười hai phút tình, trằn trọc mười năm trống trải. Mà khi nở mày nở mặt lại chẳng bằng khi niên thiếu có em, chẳng bằng quãng đời còn lại hai ta nắm tay chung gối. Công chúa của anh, phu nhân của anh, dành tặng em cả đời hạnh phúc và chung tình. Tấm lòng này dâng cả cho em, quãng đời còn lại đáng mừng."…