Học Trưởng Của Tôi
lần đầu viết truyện mong mọi người có gì chỉ ra sai sót giúp mik nha 😘😘😘…
lần đầu viết truyện mong mọi người có gì chỉ ra sai sót giúp mik nha 😘😘😘…
Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời.Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn rung động. (Henry Ward Beecher)●●●Câu chuyện kể về những người bạn thân với một thời cấp 3 đầy thử thách, nhưng trong đó ẩn chứa những tình cảm đáng quý.Hãy đón xem!-----Tên truyện: Học đường đáng nhớNgười viết: Rei…
Đêm khuya thanh vắng, nếu bạn khó ngủ, nằm không yên, Creepy sẽ giúp bạn giải quyết rảnh rỗi. Từ lạnh sống lưng, cho đến run rẩy rồi ảo giác, bạn hãy đọc rồi tự đặt cho mình câu hỏi :"Thế giới có ma không? " Nếu không có tại sao mà vẫn luôn bị người đời đồn đại,vẫn luôn là đề tài làm phim hay truyện. Nói chung tin hay không là tùy bạn thôi... Xin chào đã đến với Creepy -những câu chuyện kinh dị của chúng tôi…
Tác giả: Briana.Thể loại: Truyện teen.Nhiều lần cô từng nghĩ rằng hay bản thân mình buông xuôi tất cả mọi thứ...Nhưng...Lí trí chẳng thể thắng nổi trái tim, vì thế mà cô phải sống trong ngậm ngùi đau khổ.Chẳng ai có thể hiểu nổi rằng muốn có một gia đình hạnh phúc khó đến nhường nào.Trải qua rồi...mới biết hương vị cuộc sống là một thứ muôn màuMuốn nói với ai đó một câu "TỚ THÍCH CẬU, THẬT ĐẤY!"…
Đôi khi tình yêu cũng là một loại tổn thương .Người không yêu chọn tổn thương người khác , người yêu sâu chọn tổn thương chính mình ...…
"Thanh xuân, có lẽ là thời gian đẹp nhất trong khoảng đời người."Vũ Diễm Lệ Nga - một cô gái chẳng may mắn. Cuộc sống dường như quá tệ hại, gia đình thực sự quá tệ. Chẳng ai có thể nghĩ một cô bé chỉ 16 tuổi mà đã chịu cảnh bạo lực gia đình như thế.Mười sáu năm trải qua chỉ toàn là lời mắng nhiếc, trách móc đổ lên đầu cô bé ngây ngô ấy. Mùa đông lạnh giá, nó ghét nhất là mùa đông, vì nó lạnh lẽo, ra đường người người ôm nhau, sưởi ấm trong vòng tay dịu dàng của "gia đình", hay người thương. Nó chẳng có gì cả.------- Thế giới chẳng dịu dàng với tao gì cả... Huhuhu.Đông bối rối, nó lúng túc nhìn vẻ mặt mít ướt của tôi vào đêm khuya tại cửa tiệm tạp hóa đó, bối rối, cuối cùng cũng nói một câu khiến cho tôi cảm nhận được ngàn ánh nắng ấm áp trong đêm đông lạnh buốt.- Thế giới có thể không dịu dàng với mày. Nhưng tao thì có mà?Nó ôm tôi. Tại sao tên là "Đông" mà lại ấm áp như mùa hạ đến vậy chứ? Đông nói xong nhìn tôi, vụng về bôi thuốc cho tôi. Cuối cùng tôi cũng cười. Có lẽ thanh xuân của tôi cũng đẹp, ít nhất là với Đỗ Hoàng Thế Đông.…
Nữ chính: Bảo Ngọc, 17 tuổi, đang học trường THPT. Cô có tính cách cầu toàn, yêu thích hoàn hảo, hơi khó tính, cộc cằn, nên cô chỉ có vài người bạn, thân nhất là Mai VyNam chính: Phúc Nam, 17 tuổi, đang học trường THPT. Cậu có tính cách ôn nhu, thân thiện, là người hay chọc cô nhất, đẹp trai, nhà có điều kiện, trong trường được gán ghép với Phương Diễm nhưng cậu chỉ thích Bảo Ngọc Mai Vy: bạn thân từ nhỏ của nữ chính, hiểu rõ tính cách của bạn mình.Thiên Ân: bạn thân của nam chính, thầm thích Mai VyPhương Diễm: cô tiểu thư đỏng đảnh, đanh đá, luôn ức hiếp người khác, cậy nhà có điều kiện.…
Truyên mang tính chất vừa truyện teen, vừa ngôn tình nha Hắn, một người lạnh lùng trong lạnh lùng... xem phụ nữ như cỏ rác không đáng giá...mãi đến khi gặp nó thì... Kiêu ngạo là tính từ mà mọi người thường dùng để miêu tả nó...một người hai thân phận phải chăng nó ẩn dấu trong mình quá nhiều bí mật để rồi thu hút hắn và dùng 2 năm yêu để đau khổ rồi dùng 6 năm để chạy trốn và hàn gắn Phải chăng đó là duyên phận trời đặt.............................…
Ngọt còn thì coi rồi biết=)))…
Thar: một cậu bé lạnh nhạt, vô cảm, chưa hề biết vui vẻ là gì khi ở dưới trướng cha mẹ cậu.Joy: một cô bé vui tươi, hạnh phúc luôn lan tràn, nụ cười luôn trên môi.Vin: một cậu bé nghịch ngợm, phá phách, luật lệ là thứ vô nghĩa với cậu.Dian: một cô bé dịu dàng, bao dung với tất cả nhưng lại không với chính mình.----------Bốn cô cậu ở tuổi mới lớn, bốn tính cách ngược đời với nhau, liệu sẻ hoà hợp lại thành 1 bảng màu toả sáng? Liệu sẽ cùng nhau bước đi trên con đường đời dài kia? Tất cả sẽ được hé lộ...…
Tôn Ân Hinh- một cô nhóc 17t ngây thơ, mơ mộng.Là con gái một gia đình giàu có nhưng lại vô cùng vô tư lự nên ai ai cũng yêu mến.Lúc thuở bé bị tai nạn giao thông nghiêm trọng, may mắn vượt qua lưỡi hái tử thần. Nhưng sau khi tỉnh lại thì lại mất đi toàn bộ kí ức của ngày hôm đó và từ đó ngày ngày luôn phải dùng thuốc. Nhưng chính bản thân lại không hề hay biết điều gì?Anh là một chàng trai tài giỏi. Luôn nổi bật trong mỗi lĩnh vực.Anh luôn quan tâm giúp đỡ Ân Hinh nhưng cô quá ngây thơ nên chẳng hề biết điều đó càng không hề hay biết sự tồn tại của anh. Anh biết mọi thứ về cô. Còn cô thì lại mà tịt thông tin về anh.Những kế hoạch chinh phục cô của anh và vô vàn những bí mật về anh và cả căn bệnh của cô sẽ được diễn ra trong câu truyện.Đây là lần đầu mình thử sức viết truyện mong mọi người có gì không bằng lòng thì cứ cmt thoải mái nhưng nhẹ nhàng thôi nhá. mình rất mong manh dễ vỡ ấy...cám ơn mọi người.…
Thể loại truyện: Ngôn tình, học đường, đơn phương, tình yêu lứa đôi, thanh xuân, ngược tâmTác giả: Ngôn Thanh xuân ai cũng có một kí ức để nhớ, một kỉ niệm để thương, một chuyện để mỉm cười, và một người ta nguyện dành trọn cả thanh xuân để đuổi theo. Trong những năm tháng khi ta còn ngồi trên ghế nhà trường, khi ta chỉ là những đứa trẻ mới lớn chưa trải sự khó nhọc của cuộc đời, ta lúc ấy ngỗ nghịch và nông nổi biết bao. Nhưng đó mới chính là tuổi trẻ! Ở cái tuổi đẹp tựa trăng rằm ấy, ta cũng yêu, cũng say mê, cũng cam tâm tình nguyện theo đuổi người ta thương. Thế nhưng tình yêu ấy không ôn nhu hiền dịu như ánh trăng đêm, mà chính là nồng nàn nhiệt huyết tràn đầy năng lượng như mặt trời của tuổi trẻ.…
chỉ là một dãy những truyện ngắn về cuộc sống,về những mối tình....…
Gió, vốn dĩ là vô tình.Băng, vốn dĩ là lạnh lẽo.Không phải khắc tinh. Nhưng sinh ra đã là nghiệt duyên.…
truyện nói về một cô gái và một chàng trai đến với nhau bằng lời nói của gia đình mà không biết đã yêu nhau từ khi nào…
Phải chăng...yêu anh như thế vẫn chưa đủ?…
Cảm ơn sự đóng góp của Daniel - @piscesories | Queens Team vào bìa truyện. Mùa hạ chỉ đến một lần trong năm, là mùa mà tôi luôn hằng yêu quý. Nụ phượng trong tán lá xanh rì rầm trò chuyện với muôn loài hoa khác. "Năm nay nghe nói học sinh thi sớm đó nhe." "Vậy hẻ? Covid có lây qua thực vật như tụi mình không Phượng?" "Hướng Dương trù ẻo kìa mọi người!!!"___ Từ đây trở lên (không kể dòng này) đều là do tôi của thuở ngây dại viết ra. Xin thứ lỗi nếu chương đầu quá ba chấm. Nhật kí của tôi từ giờ sẽ bước sang một trang mới. Nếu bạn quá mệt mỏi sau một ngày làm việc với cấp trên hãm cành cạnh hay với teammate vô cùng "tuyệt vời", hãy vào đây kể cho bõ tức.Đại hội nói xấu quốc tế xin được phép khai màn!…
Nội Dung: Câu truyện học đường xen lẫn tình yêu của...hí hí Tóm tắt:"Này con nhỏ ngốc kia cách xa tôi một chút." Hắn với khuôn mặt ghét bỏ nhìn Nó "Tôi mới không thèm đến gần anh." Nó nhìn hắn rồi quay mặt đi nơi khác cách xa tầm mắt của hắn "Cô ngốc thật đấy bị nói thành như vậy cũng không thèm nói lại?" Hắn dùng tay quay người nó lại "Bỏ tay anh ra ngay anh làm đau tôi rồi đấy, tôi như thế nào có liên quan đến anh à?" Nó nhìn hắn với khuôn mặt lạnh lùng"Ê nhỏ ngốc tôi hình như thích em rồi!" Hắn vừa nhìn nó mặt đã đỏ hết cả rồi "Anh bị khùng à?" Nó nhìn hắn như nhìn người ngoài hành tinh…
"Mơ ước là một thứ xa xỉ không bao giờ có được, cố gắng đến mấy cũng không thể chạm tới vạch đích..."…
Mùa hè của chúng ta thật ngọt ngào, mùa hè năm ấy chúng ta gặp nhau, mùa hè năm ấy ta có thêm người bạn, mùa hè năm ấy chúng ta trở thành người nhà.Mùa hè của chúng ta thật ngọt ngào, tưởng chừng như cuộc sống sẽ cứ như vậy nhưng chúng ta đã gặp nhau, trở thành một phần của nhau. Mong sao mùa hè sẽ mãi như vậy, ngọt ngào và đẹp đẽ nhất!…