Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại : Hiện đại, Nhẹ nhàng, Nam chính tàn tật, Song C, HERaw : [email protected]ên Tập : Phương - ỐcChỉnh sửa : MaiKa - MốcPoster & Quotes : ỐcNguồn: https://nguyennphuongg.wordpress.com/thuat-doc-tam/-----Một chiếc review nhẹ:Tui chỉ biết nói là truyện này đáng iêu lắm các dị, nhẹ nhàng thấm tháp ấy. Anh Dịch dịu dàng hay thẹn thùng mà chị Đường lại mềm mại, hiểu lòng người lắm luôn. Đọc đi mọi người, không uổng phí thời gian chút nào đâu á :>…
Tác giả: Trạch Ân ZernTên gốc: Thâm Viện Vô Cùng BíchNguồn: ZhihuChuyển ngữ: Thời Khanh __________________Giới thiệu: Ba năm rồi, vết sờn rách nơi tay áo của chàng giờ đã treo một vẻ ung dung hoa quý. Áo khoác thêu bạch hạc, hẳn là đã thăng quan tiến chức.Ta biết dòng dõi của bản thân thấp kém, không thể cùng chàng xứng đôi, cũng không còn mặt mũi nào để bám víu vào Cù gia được nữa.Thế nhưng, thời điểm phong hưu thư đưa tới, ta vẫn có chút thảng thốt mơ hồ. Ta khổ cực chờ đợi Cù Hoàng ba năm, lại chờ được một phong hưu thư. Thời điểm phong thư đưa tới, ta còn đang bận lau mình cho mẹ già ốm đau liệt giường của chàng. Tháng ba chính là tiết xuân hàn*, ta lại mệt mỏi đến mồ hôi đầm đìa, tay run rẩy tới mức khó tiếp nhận phong thư lụa mỏng manh mà người hầu đưa tới."Phu chủ* ở đâu?""Lang quân đã đến ngoài sảnh."Ta thở dài, chợt buông thõng chiếc khăn lông ướt sũng trong tay, vội vã vuốt lại hai bên tóc mai rối bời."Được, ta đi cùng ngươi."(*) [倒春寒] (tiết xuân hàn): Rét mùa xuân, rét tháng ba, hiện tượng lạnh bất thường trong mùa xuân.(*) [夫主] (Phu chủ): Chồng. Ngày xưa, người đàn ông là chủ gia đình nên mới có cách gọi như vậy.__________________Cre Ảnh: Pinterest.…
- Tác giả: Thẩm Nhất Đao- Dịch: Tuyết Trân- Beta: BachPhiUyen- Bìa: AHy- Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost.- Giới thiệu truyện:Tô Như Thuấn × Ngu Tử KhêĐêm ta trở thành hoàng hậu, ta đã mơ một giấc mơ.Ta mơ thấy Tạ Nam Sơ cưới ta, chúng ta cưỡi ngựa đi đến cuối cánh đồng cỏ, đột nhiên hắn thay đổi sắc mặt và đẩy ta xuống ngựa, ta khóc lóc và đuổi theo hắn, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Nhưng hắn chỉ nhìn ta một cách dửng dưng, không có gì khác ngoài sự chế giễu trên khuôn mặt.Hắn nói, "Tô Như Thuấn, ngươi dựa vào cái gì cảm thấy mình tốt hơn Tô Như Hoa."Trái tim ta bị ép đau, ta nhìn hắn đi xa, không quay đầu lại một lần.Một lần cũng không.Bừng tỉnh lại ta mới phát giác đây là một giấc mộng. Trước mắt vẫn là một mảnh màu đỏ.Suýt nữa đã quên, Tạ Nam Sơ đã sớm không cần ta, hắn đem ta gả cho hoàng đế Nam Triều Ngu Tử Khê.Như vậy hắn liền có thể cùng người trong lòng ở bên nhau.____Khi đến Nam Triều, ta có một ngày rảnh rỗi, không biết làm gì nên đã lẻn ra ngoài xem kịch.Người trên sân khấu cất tiếng hát, "Chịu dư hận, không hờn dỗi, ăn năn hối lỗi, nên tính tình, hưu luyến thệ thủy, khổ hải trở lại, sớm ngộ lan nhân."Ta nghĩ rằng đây mới là cách tốt nhất để bảo vệ bản thân trong một mối quan hệ.Nhưng ta lại quên còn có một cái gọi là lan nhân nhứ quả.Không nuốt nhớ quả, sao ngộ lan nhân.Có Ngu Tử Khê, không hối hận.________________Mọi người theo dõi các tài khoản này nha, đây là tài khoản chính chủ. Tất cả ID trên mọi nền …
- Tên khác: The Ancient Magus' Bride________- Tác Giả: Yamazaki Kore ______________________- Giới thiệu truyện: Tồn tại cùng với chúng ta là thế giới của ma thuật, nơi mà phù thủy, thuật sĩ, người sói, ma quỷ...... có thể sinh sống. Nhưng có những con người có thể nhìn thấy chúng. Chise- cô bé 15 tuổi, cũng là một trong những người đó. Cứ tưởng cuộc đời cô sẽ tươi sáng bởi năng lực đó nhưng nào ngờ cô bị hắt hủi, bị phân biệt đối xử như con vật, và không còn nơi để nương tựa. Và trong phút tuyệt vọng, cô bán mình làm nô lệ...Trong giây phút đó, một phù thủy đã mua cô, và nuôi cô với thân phận "Học trò của Phù Thủy". Từ đấy, chiếc đồng hồ tâm hồn vốn ngưng đọng của Chise dần chuyển động...____~~~_____*NGUỒN: Vnsharing *NHÓM DỊCH: Chuồn Chuồn…
"Nếu thật sự có số kiếp. Thừa Dụ nguyện rơi vào kiếp luân hồi. Không bao giờ siêu sinh. Mãi mãi gặp được nàng, mãi mãi yêu nàng, cũng mãi mãi ở bên nàng."Gặp nhau là duyên, bỏ lỡ nhau lại là phận. Là ai đổi thay, là ai dối lừa. Nguyện một mai tỉnh dậy, khúc mắc được tháo gỡ. Đem nỗi lòng xưa, cùng người tỏ bày.Thể loại: Cảm hứng lịch sử, xuyên không, lãng mạn Bối cảnh: Việt Nam trong thời kỳ Bắc Thuộc III, chịu cảnh bị đô hộ bởi nhà Đường (Trung Quốc).Cảm hứng: Truyện lấy cảm hứng từ một nhân vật có thật trong lịch sử là Khúc Thừa Dụ - người đặt nền móng cho thời kỳ tự chủ của nước Việt sau hơn một nghìn năm bị đô hộ.Nhân vật chính: Khúc Thừa Dụ - Tô Mộc MiênTác giả: Quán Điềm…
"Cậu biết không, mỗi lần nhìn thấy hoa tử đằng, mình lại nghĩ đến cậu. Hoa tử đằng tuy nở muộn, nhưng khi đã nở thì lại đẹp đến lạ. Mình thấy cậu cũng như vậy, tuy có vẻ ít nói, nhưng khi cần thì cậu lại luôn xuất hiện, tạo mọi thứ trở nên tươi sáng.""Cậu cũng giống như ngọc hải lam vậy, dịu dàng và tinh tế. Mỗi lần cậu ở gần, mình cảm thấy mọi thứ như bừng sáng lên."…
GIỚI THIỆU: Vào một ngày đẹp trời, Khang nhận được hộp bưu phẩm kỳ lạ chất chứa niềm đau thương tuyệt vọng của một người mà anh từng yêu rất nhiều. CẢNH BÁO: Truyện có nội dung u tối, tiêu cực, dành cho độc giả trên 18 tuổi.Review truyện: https://blog.vietnovel.com/review-truyen-dam-my-dua-em-ve-phia-dai-duong/…
Dương Kim Ngưu là một cô gái có ngoại hình rất bình thường, lực học cũng không cao siêu như các bạn của cô nhưng lại rất ngoan ngoãn, lễ phép với thầy cô và bố mẹ. Nói trắng ra bản thân cô ấy cũng cảm thấy mình khép kín và nhút nhát kèm theo một chút tự kỉ nhẹ. Tuy vậy Kim Ngưu lại là một con người luôn khao khát yêu thương và rất nhạy cảm nên cô cũng dễ bị tổn thương bởi những lời nói xung quanh. Đường tình duyên của cô ấy thì thật là thảm!Muốn biết Kim Ngưu đã điêu đứng khổ sở thế nào vì đường tình bấp bênh của mình thì mời mọi người vào đọc thử nhé :3!…
Tác Giả: Lăng Kỳ DoanhNhân Vật Chính: Trần Khải San - Lê Nguyệt Vy, Nguyễn Thị Dương, Lê Cẩm Ngọc, Nguyễn Thị Quỳnh. Lưu ÝĐây là truyện tác giả tự biên mà thành, chỉ mượn bối cảnh, còn mọi thứ thì tùy theo tâm tác giả viết nên…
ღ Nguồn: https://www.wattpad.com/story/79238087-sleepless-nights-khr-fanficღ Tác giả: @Hoseki13ღ Dịch: Tà giáo Mokke.ღ Artist: https://www.pixiv.net/en/users/49990823ღ Số chương: 7 chương.ღ Tình trạng dịch: Đã hoàn thành.ღ Lưu ý:✓ Truyện được dịch bởi @_TaGiaoMokke_ trên wattpad với mục đích phi thương mại.✓ Đã có sự cho phép của tác giả, tuyệt đối không được đem bản dịch đi đâu khác. ✓ Ảnh bìa repost đã có sự cho phép của artist.ღ Copyright: (CC) Ghi nhận phi thương mại. Không phái sinh.┈ ┈ ┈ ⋞ ⟨ ⏣ ⟩ ⋟ ┈ ┈ ┈Họ nói bất cứ khi nào bạn giật mình tỉnh giấc giữa đêm khuya, điều đó có nghĩa bản thể của bạn ở thế giới song song đã chết.Và phải chăng đó là lý do tại sao cậu luôn thức.…
Tên Hán: 清清Tác giả: Mạnh Chi Vãn - 孟栀晚Thể loại: thanh xuân - ngôn tình - hiện đạiSố chương: 26 + 1NT + 1 hồi kýTình trạng: FullNgười dịch: Mật Ngữ Tinh Hà - 蜜语星河Nguồn: 七猫❌ Truyện được dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mong các bạn không reup, không chuyển ver hay mang đi nơi khác.Nhân vật chính: Thẩm Băng Thanh X Tạ Trạch Dương…
Ngu Thư Hân vẫn nhớ lần đầu hai người gặp nhau. Trong trí nhớ, phong cảnh lúc ấy chính là em chứ không phải cơn mưa rào bất thường mùa xuân. Chính là trong lúc lạ lẫm ấy, cô biết rằng mình cuối cùng cũng đã hiểu câu nói ngày ấy mình đọc được: "Không phải lúc nào hai người lạ gặp nhau cũng được xem là 'người lạ'. Mà chính là cảm giác cố nhân gặp lại lúc ấy, cảm giác thuộc về nhau lúc ấy mới khiến người ta quá đỗi bất ngờ nên gọi nhầm tên thành 'lạ'."…
"Anh đến cùng ngày nắng vàng, khi đi anh lỡ đem những tia nắng ấy đi mất." [Trích đoạn]Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng."Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ."Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế.Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Đầu cậu hơi lấm tấm mồ hôi nhưng lại có một mùi hương bạc hà quen thuộc vẫn được cậu duy trì từ những năm cấp 2 đến tận bây giờ. Vẫn vương vấn chút đường nét đẹp trai "không tầm thường" của cậu, người này, sao có thể hoàn hảo vậy chứ? Hoàn hảo đến mức như muốn thiêu đốt trái tim người đối diện. Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy.----Ngày viết: 8/4/2024Book cover…
Truyện huấn văn thầy trò, anh em vui vẻ. Truyện này rất hayyyyyyyy nha, dễ thương, tác giả viết truyện này trong nhiều năm liền và rất lâu về trước, bây giờ thì tui cũng bắt đầu làm cho mn cùng đọc ha. Là bộ truyện tự mình convert và tự edit nha.Cậu bé Kỷ Dịch là một đứa trẻ thông minh được đặt cách tham dự cuộc thi cờ vua chung với nhóm thí sinh người lớn, tuy nhiên trong suốt những năm trung học cậu đã không còn giữ được phong độ như trước đây. Tại năm thứ 3 trung học tức là khi cậu học lớp 12, cậu đã gặp được một người thầy cũng là một người anh ngày xưa chiến thắng cậu trong cuộc thi cờ vua năm ấy. Anh ấy bắt đầu quản thúc và dạy dỗ cậu, dạy cho cậu nhiều thứ và bắt cậu nhìn nhận sai lầm của mình...người đó là Giang Duy Tự....Là một người rất giỏi, không phải là một người thầy giáo trung niên 50, 60 tuổi khó tính nghiêm khắc mà chỉ đơn thuần giống như một người anh trai muốn quan tâm và dạy dỗ cậu. Làm bộ này trong thời gian các bạn đang ôn thi đại học và sắp sửa bước vào giảng đường đại học rồi nhỉ, hahaa, đối với tui thì thời trung học thật sự rất đáng quý và vô cùng đáng nhớ vì vậy làm bộ này cũng để kỉ niệm lại thời học sinh của mình.(4/6/2022)…
Tác giả: Thích Đông NhấtVăn án:Thầm thích Hàn Hà ba năm qua, Xuân Yên Chi vẫn không dám bày tỏ, cô thầm nghĩ, chắc cậu ấy còn chẳng biết mình là ai.Một hôm, mùa đông ập tới Linh Thành, cô bắt gặp một chú mèo hoang bên đường bị ngất xỉu.Tình cờ cứu mèo, đem về nhà chăm sóc, ai ngờ được chú mèo kia liền meo meo hai tiếng: "Cảm ơn cậu đã cứu mạng, tớ nguyện lấy thân báo đáp!"Xuân Yên Chi: "???"Sáng hôm sau, Hàn Hà bỗng ghé sang lớp cô, dịu dàng nói: "Yên Chi, chiều nay chúng mình đi chơi nhé."ĐOẠN TRÍCHLinh Thành bây giờ tuyết rơi ngày càng dày đặc. Xuân Yên Chi đang phân vân có nên ôm eo Hàn Hà hay không.Dù sao bây giờ họ cũng là người yêu của nhau. Nhưng đây chỉ mới là ngày đầu tiên hẹn hò, liệu có phải khá nhanh không?Xuân - người chưa từng yêu ai - Yên Chi đang vật lộn với suy nghĩ của mình.Hàn Hà bỗng cất giọng: "Lạnh quá, tớ quên kéo khóa áo khoác mất rồi, Chi Chi có thể kéo giúp tớ được không?"Nghe vậy, Xuân Yên Chi liền đồng ý. Cô đưa hai tay vòng ra trước ngực Hàn Hà, mò mẫm kéo khóa áo lên cho cậu: "Trời lạnh thế này mà cậu lại quên cài khóa áo, vậy mà còn nghĩ tới chuyện quàng khăn cổ cho tớ." Xuân Yên Chi phụng phịu.Giọng Hàn Hà nhiễm ý cười: "Lần sau tớ sẽ không quên. Tiện thể thì cậu ôm tớ luôn nhé."Xuân Yên Chi vừa kéo khóa áo giúp cậu xong, nghe vậy ngoan ngoãn ôm eo cậu luôn.…