REVIEW LIST TRỌNG SINH
#trọng sinhMình chủ yếu, và khá thích thể loại trọng sinh nên mình quyết định lập trang này.Đây là nơi lưu giữ list ds đã có cơ hội đọc qua review cho mn.…
#trọng sinhMình chủ yếu, và khá thích thể loại trọng sinh nên mình quyết định lập trang này.Đây là nơi lưu giữ list ds đã có cơ hội đọc qua review cho mn.…
"Cô mong chờ điều gì từ mối quan hệ giữa hai ta?"Gã hỏi em, vẫn cái giọng điệu ngả ngớn và khó chịu đấy."Tình yêu, tôi biết câu sau của anh là gì, đừng nói gì thêm, tôi cũng đã bỏ cuộc rồi."Đúng vậy, em thật sự đã bỏ cuộc rồi, cứ để mặc cho thứ tình cảm này như thế đi thôi, em nào còn dám hi vọng hay trông mong gì hơn vào nó nữa.Sanzu không đáp, gã chỉ hơi liếc sang bóng lưng cô gái đang chỉnh trang lại mái tóc đen trước gương rồi quay mặt đi.Gã muốn nói gì đó, rồi lại thôi.Nếu là gã lúc trước, thì em đoán đúng rồi. Còn bây giờ...Chính gã còn chẳng rõ bản thân với em bây giờ là như nào.Là yêu sao? Hay là sự theo đuổi để tìm kiếm bóng hình một người đã chết?Gã không biết từ khi nào, nhưng hiện tại gã nhận ra bên cạnh mình chẳng thể thiếu đi em.Có lẽ cứ tiếp diễn thế này cũng tốt thôi...Bạn tình cũng tốt, đồng phạm cũng tốt, dù cho không có tình yêu hay bất cứ tình cảm gì giữa hai ta.Chỉ cần chúng ta ở bên nhau, thế là đủ.…
"nghe bảo...em thích ngủ lắm nhỉ?"Một thế giới được tạo ra chỉ có em và anh. Nó không như tuế giới ở ngoài...thật không công bằng."Đúng thế, tại vì em thích mơ"Một ngọn đầu tràn ngập những hoài bão ước mơ. Ánh nắng chói chan bên ngoài thật khiến con người ta rung động."Vậy thì...Đi cùng anh nhé? anh sẽ dẫn em đi."Đi khám phá hết thế giới cõi mộng này.Và tôi là Măng Cụt. Tôi cũng sẽ là ngọc gió điều hướng em đi.…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
Artwork drawn by @fly1302 on Wattpad, please do not take it without permission.Warning: OOC, BL, 1x1."No1 Bonten thích thầm no2. No2 Bonten yêu thầm no1. No1 và no2 tương tư. Và no1 và no2..."Văn án bê đê gì hỏi chắm vậy ủa? Bày đặt ngại cái khỉ mốc. Cưới dùm tao, cưới lẹ, nhanh, cứ cưới đã rồi sến súa sau. O2 chờ lâu nó cọc nó lại đè hai đứa ra ngược giờ. Hai đứa trai thẳng thích nhau 27 năm rồi tính già mới tỏ tình à? "Và cô dâu trong lễ đường ngày ấy là người đã cầu hôn chú rể trước. Chỉ với một câu nói của Sano Manjiro, người bây giờ là Akashi Manjiro:-Haru, tao muốn cưới anh.-Dạ, cưới em.Và thế là họ bên nhau tới già. Trọn đời kiếp kiếp."Sặc đường sặc đường. Cẩu lương chính cống đây rồi phư phư phư, lâu lâu đổi khẩu vị dù SanMi chưa bao giờ làm O2 ngán. Mãi thương hai đứa, phải thật hạnh phúc nghe chưa?Kì tới là SanMi: Hôn nhân nhà Akashi có gì vui? Nơi tôi sẽ cho các bạn thấy một cặp đôi quen nhau hơn 27 năm sẽ như thế nào.Sanzu: Tình yêu tao dành cho em là hằng số pi, vô hạn không tuần hoàn.Mikey: Biến đi rửa bát đi anh.…
Ai cũng biết Yumiko Eta, bông hồng giới bất lương, một trong những thành viên sáng lập của Toman và là người nhỏ tuổi nhất .Ai cũng biết em hoạt động ở Toman với cương vị tổng tham mưu, là người mà tất cả thành viên trong Toman đều xem như em gái.Ai cũng biết em nhỏ bé mảnh mai, lực thương tích cũng tầm trung, tuổi cũng nhỏ nhưng lại có cái đầu dùng rất tốt chứ không như mấy người anh hờ của em, não cơ bắp chỉ biết ôm nỗi đau cho riêng mình, thật giống người nào đó.Mọi người đều biết em yêu quý Toman như thế nào, coi mọi người như gia đìnhNhưng chẳng ai biết bất cứ điều gì về em, không ngoại trừ lũ Mikey.Yumiko Eta có một người chị gái cùng cha khác mẹ.Chị cả nhà em yêu tiền như mạng.------------------------------------------------------------------------------------------Tên khác: Quỷ ham tiên tới rồi!!Nhân vật: Hifushi Eta|| Phối diễn: Yumiko Eta, Tokyo Revengers...Lưu ý: Trong đây không có ai chết đâu nhé.…
"Vì anh, cả ngàn lần rồi." Takemichi mỉm cười, tay ôm má Mikey rồi đặt một nụ hôn phớt lờ trên môi anh, đôi mắt trong vắt như trời thu nhìn Mikey.Mikey không nói gì, anh chỉ nhìn Takemichi bằng đôi mắt đen kịt kia. Khóe mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt trào trào trực ra."Takemitchy... Takemitchy..."Mikey ôm mặt nức nở từng tiếng vụn vặt liên tục gọi tên người thương."Em đây." Takemichi vẫn thế, cậu vẫn ngồi đó vuốt ve lấy mái tóc người kia.Mikey vùi mặt vào đùi Takemichi, tay vòng qua ôm lấy eo cậu thút thít khóc như đứa trẻ, thi thoảng lại có tiếng nấc cụt."Anh ơi... Em thương anh lắm, em cũng ghét anh nhiều lắm..."Mikey nghe tới đó mà ngừng cả khóc ngước mặt lên nhìn cậu trong khi nước mắt vẫn đọng đầy ở mặt.Takemichi chỉ dịu nở nụ nhưng khuôn mặt lại đẫm nước mắt, Takemichi không dám khóc lớn em vẫn tông giọng đều đó mà nói tiếp."Em không biết nữa, em không biết mình nghĩ gì nữa... Nhưng mà có một thứ rất quan trọng với em, một thứ để em đánh đổi cả mạng sống." "Đó là anh, Manjirou. Anh là tất cả của em, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Anh đau khổ thì em cũng đau khổ.""Vậy nên, nói em nghe đi, khóc với em nhé. Chỉ một mình Takemichi thấy được vẻ yếu đuối của Manjirou!" Vừa dứt câu thì nước mắt của Takemichi rơi từng hạt trên mặt Mikey. Mikey như ngưng cả thở ghi chọn khoảng khắc này vào mắt mình. Mikey ấy nhé, Mikey thích nhất là mắt của Takemichi lắm. Lúc thì trong veo như trời thu long la long lanh, lúc thì xanh thẳm như mặt biển không chút gợn sóng."Takemitchy nói dối, em là đồ nói dối."…
Được nhận nuôi vào GĐ giàu là niềm vui ư? Đối với Jungkook là một ác mộng, vì cậu chủ ở GĐ đó chính là người cậu cưỡng hôn hồi nhỏ rồi bỏ trốn...__________Tóm tắt__________Hồi ở trại mồ côi, Jungkook đã trốn dì Lee để đi chơi, sau đó thì gặp được Taehyung, chả biết lúc đó cậu nghĩ gì mà cưỡng hôn con trai nhà người ta rồi bỏ trốn Sau khi lớn lên, khoảng 14 tuổi jk được nhận nuôi vào GĐ của ai đó:)) Taehyung đã nhận ra cậu, rồi dấu ba mẹ mà thẳng tay cướp đi lần đầu của jk dù thỏ con này còn chưa 18 tuổiiii ;((___________________ 💋💋💋💋💋💋💋…