/Truyện ngắn/ Nhà
Tác giả : KinnThể loại : truyện ngắn…
Tác giả : KinnThể loại : truyện ngắn…
Làm một học sinh cấp 3 bình thường là tâm nguyện của Hoàng My tôi ngay lúc này, bởi lẽ không có một phút giây nào tôi dám nghĩ chuyện cá nhân của mình lại được quan tâm một cách thái quá như hôm nay. Không khí như đóng băng ngay khi tôi bước vào lớp, một cảm giác hơi hơi ba chấm khi ánh mắt tôi chạm tầm mắt các bạn. Còn chưa kịp khó hiểu thì con Trang best friend đã vồ lấy tôi và hỏi liến thoắng:- "Mày với Lâm hotboy là couple hả? Sao không nói với tao? Bạn bè như qq"-"U là trời, kiss đắm đuối như thế mà mày còn hỏi được"-Thằng Long phấn khích xen vào-"Ái chà chà, trông phèn phèn mà cao tay phết My nhỉ? Không ấy cả lớp mình đi ăn lẩu đi. My mời"- Giọng thằng Cường vô duyên xen vào Bla blaKhông để vụ này chìm, tôi cần lời giải thích.…
May mắn được xuyên không sau khi chết, toẹt dzời. Nhưng khuyết điểm duy nhất là làm nhân vật phụ? Có thể chấp nhận làm nhân vật phụ không có mặt và sống bình yên, nhưng tại sao cứ đụng nhân vật chính? Trải nghiệm đủ từ máu chó tới ngọt sâu răng, dù thế nào cũng vẫn làm nhân vật phụ?! Không sao! Dù không có hệ thống hay hào quang mù mắt người nhìn, tôi vẫn có kinh nghiệm mười mấy năm đọc truyện! Nhân vật chính? Chấp luôn! Tui hong có sợ đâu!Warn: có c̶ự̶c̶ ̶k̶ỳ̶ nhiều yếu tố đam mỹ.Warn 2: người viết rất lười, hãy cân nhắc trước khi nhảy hốMột bộ truyện rất bổ ích nếu bạn lỡ xui chết rồi xuyên sang thế giới khác.…
Mị viết đoản couple Khải Thiên a~Ai không thích couple này mời click backÀ quên, cho mị cái vote kèm cmt ạ…
- Có người hỏi tôi: "Thanh xuân có đáng nhớ với cậu không?"Tôi nói:"Rất đáng nhớ". Chính xác là thế, đó là thời gian tôi được làm sống dậy những cảm xúc đầu đời, những điều thú vị mà tôi chưa tìm thấy ngoài kia :). Và đặc biệt hơn, tôi đã có một thứ tình cảm mà người ta hay nói là lâu quên nhất, à đúng hơn là sâu sắc nhất, đến mãi khi tôi về già tôi vẫn không quên được. Thứ đó chắc ai cũng biết? Đó là tình cảm thanh xuân…
Tất Cả Nhân Vật Nam Ạ!!!…
Yêu trường…
Cùng nhau sống…
💙T-D❤…
Tag: Tình Trai, Nhẹ nhàng, Thanh Xuân Vườn Trường, Công nhẹ nhàng ôn nhu, Thụ bướng bỉnh khó đoán, HETrần Gia Long là học sinh giỏi toàn diện, bổng một ngày học sinh giỏi toàn diện của trường lại đi đánh nhau, trở thành con hư trò hỏng trong mắt tất cả giáo viên trong trường. Mà cũng chẳng ai làm gì được cậu ta vì cậu ta giàu! Và..trường có lỗi với cậu taDương Phong là một du học sinh người Anh chuyển về Việt Nam sinh sống. Nhà giàu học cũng rất giỏi, tính tình lại ôn nhu chẳng giận chẳng hờn ai cũng kệ đời nhưng đặc biệt chú ý cậu bạn cùng bàn Trần Gia Long. Hai người là bạn cùng bàn, cùng phòng, sau này sẽ cùng nhà cùng có tên trên giấy kết hôn. Mẫu truyện nhẹ nhàng, chữa lành ngày thi, vui vẻ nhưng có yếu tố toxic chú ý trước khi đọc để không chửi tác giảHoàn khi nào không biết, khi nào rảnh thì đăng chap…
sad story 🖤…
Bạn thân là để yêu…
Nấm và rêu. Không chỉ có nấm, trên thân và cả dưới nền đất ẩm gần cây gỗ mục, từng đám rêu xanh rền đang lan tỏa khẳng định vị thế. Đã bao lần tôi muốn thu bé bản thân lại để thỏa sức bước đi trên cái nền mềm mại như nhung ấy. Rồi chờ một cơn mưa xuống, nhanh chân trú vào dưới tán dù nấm, ngắm nhìn cảnh vật được phóng đại cực hạn. Mà kể không có biến đổi gì về mặt kích thước, thế gian này với tôi cũng quá đỗi to lớn rồi.Tôi ghen với cả lũ kiến chăm chỉ, chúng được đi trên đám rêu (!), thành hàng ngăn nắp. Chắc gì tôi đã chăm được đến vậy, khi bản thân bé lại chỉ bằng lũ kiến? Song song với sự hưởng thụ là cả những sự hi sinh. Ai dám đánh đổi sẽ có được hạnh phúc tương xứng thôi. Author: Sour - sourmeanschuaBìa: Pinterest…
Kiểu như là tớ có mối tình với một cậu nhỏ hơn 2 tuổi...vào cái thời điểm đẹp đẽ nhất thời học sinh. Đó là năm tớ 17 tuổi, vào khoảng thời gian nghỉ Tết âm lịch (Tết ta). Tớ và cậu ấy tuy ở chung một thành phố nhưng chẳng khác nào yêu xa. Cậu ấy ở Bình Thạnh, chưa có phương tiện đi lại, còn tớ ở quận 8, lúc ấy vẫn còn tòn ten trên chiếc cub 50. Mà kể cũng lạ thời gian tớ và cậu ấy quen nhau chỉ vỏn vẹn 2 tháng, gặp nhau được 3 lần, còn lại chỉ qua tin nhắn, gọi video... thế mà đến giờ tớ mãi chẳng quên được những gì đã từngCác cậu đọc ủng hộ tớ nhé, vì là viết thành một câu chuyện, nên chi tiết thêm vào, bớt ra cho lôi cuốn, hấp dẫn thì dĩ nhiên là có. Nên cảnh báo đây không hoàn toàn là 100% sự thật, nhưng chắc chắn đó là câu chuyện dựa trên sự thật của bản thân tớ...À mà cũng quên nói, vì hôm nay tớ thất tình mà không biết trải lòng với ai nên lên đây viết... cũng là lần đầu, nếu lời văn lủng củng, chuyển ý không liền mạch, hoặc viết sai chính tả thì các cậu đừng ném gạch nhé! Tớ chỉ mong các cậu góp ý nhẹ nhàng thôi, để sau này mà có nhỡ thất tình nữa, thì còn dám lên đây mà than thở ? hiiiii vào thôiiii…