Ngôn của anh Review Truyện
Hiện đại, nhẹ nhàng, sủng ngọt, có H, nam bác sĩ bị nghiệp quật × nữ giáo viên rất "dịu dàng"…
Hiện đại, nhẹ nhàng, sủng ngọt, có H, nam bác sĩ bị nghiệp quật × nữ giáo viên rất "dịu dàng"…
Thanh Hằng - Dược Sĩ Tiến Hồ Ngọc Hà - Lan KhuêHương Giang - 3bà kia =))))…
nói về lần đầu của nam giới…
Hiện đại, 1vs1, sạch sủng, ngọt ngào, ấm áp, HE…
Đừng đánh giá câu chuyện qua tiêu đề của chuyện, bởi vì nó không phải là câu chuyện ngọt ngào như cái tên của nó…
---Sau khi thi xong, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc, lấy cặp chuẩn bị đi về nhà. Gần ba tiếng rưỡi ngồi trong phòng thi khiến đầu óc tôi quay cuồng, người mệt rã rời. Tôi chỉ muốn bước thật nhanh ra khỏi lớp, rời xa đống đề thi đau não kia.Vừa bước ra khỏi cửa lớp, chắc chỉ vừa đi được khoảng 2cm, thì...Tôi xém nữa thì va thẳng vào người của một bạn nam nào đó vừa đi ngang qua.Tôi khựng lại, bất ngờ đến mức tim như đập mạnh một nhịp. Nhưng chưa kịp phản ứng gì, thì cậu ấy chỉ... liếc nhìn tôi một chút rồi bỏ đi, không nói gì.Tôi vội vàng bước đi thật nhanh như thể chưa có chuyện gì xảy ra, rồi rẽ sang bên lớp kế bên - nơi bạn thân của tôi vẫn đang thi. Tôi đứng đợi ở đó, định bụng sẽ cùng bạn ấy về nhà cho đỡ buồn.Nhưng trong lúc chờ đợi, khoảnh khắc vừa rồi bỗng dưng quay lại trong đầu tôi một cách rõ ràng, khiến trái tim tôi lại đập mạnh như lúc nãy.Tôi bối rối quay nhìn xung quanh - và rồi chợt thấy bạn nam lúc nãy đang đứng ở xa phía gần cuối sân trường. Dù khoảng cách khá xa, nhưng tôi nhận ra rất rõ...> Cậu ấy cũng đang nhìn tôi.Chỉ trong vài giây, ánh mắt cậu ấy dời đi. Cậu quay lưng, bước đi, để lại trong tôi một cảm giác lạ lùng - như thể một điều gì đó vừa bắt đầu, dù chưa ai kịp nói với ai một lời nào.Lúc về, trong đầu tôi cứ mãi lặp đi lặp lại khoảnh khắc ấy. Một chút va chạm. Một ánh nhìn. Một thoáng ngập ngừng. Tôi cứ băn khoăn mãi: "Cậu ấy là ai nhỉ? Học lớp nào?"Tôi đem chuyện kể lại với vài đứa bạn. Sau một hồi tra hỏi và đoán già đoán non, cu…
Ta là yêu nữ, nhưng ta lại giúp các người diệt yêu trừ ma. Giúp các ngươi để rồi ta nhận được gì"Vương Thiên Ân ta không phải người, đúng, ta chỉ là một yêu nữ, lấy đâu ra được sự chấp nhận của các ngươi""Người chưa bao giờ tin con người chưa bao giờ tin Vũ Ân cả!"…
tên : ⬆author : tuidesign : hên xuiai vào thì vào ko thích thì biến 👌👌…
Hong bíc mô tả sao vì truyện ngắn óooMọi người cùng đọc nheee !!…
Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…
Không liên quan đến đời thật !Tất cả là tưởng tượng. truyen sieu nguoc 😘💔…
Tên truyện : Cưng chiều bảo bối gia tộc Âu DươngT/g: ChoangThể loại: cực sủng - Hơi ngược - chiếm đoạtCuộc đời tôi ghét nhất là kẻ thất hứa ........ ........ ........Aaa.... Anh là chó hay Sao vậy? 😤Phải anh là chó đực em là chó cái... 😎…
Đại gia cần biết Tịch Khanh viết văn kết cục làm người giận sôi "kế mẫu" danh hiệu nhưng quả bạo tận trời. Nam thần bác sĩ: " Tác gia ngài quên uống thuốc"…
Fanficsion - Fake (giả)…
"Sự thuần khiết không phải lúc nào cũng là ánh sáng - đôi khi, nó chính là cái bóng phản chiếu sự méo mó nhất trong lòng người." Sau một tai nạn xe khiến cha mẹ cậu bé Rin tử vong, cậu bị sang chấn tâm lý nặng và xuất hiện các dấu hiệu hoang tưởng, ảo giác nhẹ. Được chuyển vào một bệnh viện tâm thần tư nhân cao cấp, Rin - một đứa trẻ 15 tuổi với vẻ ngoài như thiên thần - lại khiến nhiều bác sĩ gặp khó khăn vì sự im lặng tuyệt đối. Đến khi bác sĩ Mizuki - một bác sĩ nữ trẻ tuổi, nổi tiếng tận tâm với bệnh nhân trẻ - tiếp nhận điều trị, điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mizuki bị cuốn hút bởi sự im lặng dị thường của Rin, đôi mắt như hồ nước không đáy, và những câu nói thì thầm lúc nửa đêm tưởng như không thật. Cô bắt đầu cảm thấy... được hiểu. Được cần. Và rồi, cô không còn biết đâu là điều trị - đâu là sự lệch lạc trong chính mình.Khi dấu hiệu giữa họ vượt khỏi ranh giới, bệnh viện bắt đầu có những vụ việc kỳ lạ: bệnh nhân mất tích, nhân viên phát điên, những đoạn ghi âm không ai dám phát lại. Và cuối cùng, chỉ còn Mizuki và Rin - trong một "trò chơi tâm trí" đầy mơ hồ và bệnh hoạn. Một ám ảnh u tối giữa hai linh hồn méo mó - thuần khiết hay lệch lạc?…
Do đọc hây mà bên edit Việt Nam để drop nên tui edit để tự tui đọc, sau đó share với mọi người, vì là dân nghiệp dư nên mọi người thông cảm nhé !…
Tiếng violin réo rắt từ tầng 2 vang vọng, bị cơn mưa đầu mùa lấn át...Đâu đó chỉ còn nghe tiếng mưa dữ dội...Violin còn... Hay tắt...?…
[BHTT] Ánh Sáng Của Riêng Chị Tác Giả: Chỉ Muốn NgủThể Loại: bách hợp, showbiz, bác sĩ,...Nhân vật: Lăng Uyên Giản (bác sĩ), Hàn Duẫn Tranh (diễn viên)(Truyện tự viết nên có nhiều sai sót xin mọi người bỏ qua)…
Hello: Phần 2 Của Bộ Cuộc CHiến Thời Không chuẩn bị ra mắt đây. Phần này sẽ đi theo hướng tiên hiệp - kiếm hiệp nha mọi ng <3 Những ai yêu thích cặp đôi Rimuru x Ciel thì có thể theo dõi bộ này nhé.…
A sport megtanít mindenre. Az életben nem az a fontos hogy milyen ruhát hordassz vagy hogy mennyi pénzed van. A sport megtanít arra hogy tiszteld a másikat.Ez az én mesém:Én egy nagyon izgő mozgó gyerek voltam ezért anyáék azt akarták hogy sportoljak valamit. És mivel a báttyám focizott ezèrt én is azt választottam. Eleinte nem éreztem túl jól magam mert fiúkkal jártam egy csapatba.Én bal lábas vagyok. De telt múlt az idő és elkezdtek elfogadni mert nem voltam lányos,mindig is a fiús cuccokat szerettem. 2013 telén a terembe jártunk edzeni mert hideg volt kint. És akivel jártunk fel kocsival ő abbahagyta a focit és nem tudtunk feljárni. Ezért ezt abbahagytam. De mielőtt elmentem focizni anya régi albérlője megkérdezte hogy nem mennék-e kézilabdázni akkor anyáék nemmel válaszoltak mert akkor kezdtem el focizni. De így ahogy abbahagytam megkérdeztük hogy mehetek-e és azt mondták hogy persze.Eljött az első nap. Eleinte csak szivacskézire jártam mert a rendes kézihez kicsi voltam.…