[Bl] Mãi Mãi Một Mình Cậu...!
????…
Dựa trên một câu chuyện có thật…
Bé mèo và bé lợn nhựa…
Đọc rồi biết🥴🥴🥴🥴…
GIAM CẦM BẠN CÙNG LỚP…
Tt ngụy trang học tra…
Nếu những câu truyện viết ra ở thế giới này thực sự tồn tại ở một chiều không gian khác? Nếu cuốn tiểu thuyết bạn đang đọc hoặc đang viết thực sự được tái hiện tại một nơi trong vũ trụ? Ta đã trôi nổi ở đó rất lâu rồi. Mỗi một lần xuyên thư vào một câu chuyện khác nhau, nhân vật cũng khác nhau. Ta xuyên vào nam có, nữ có, già có, trẻ có, có kẻ điên dại, có người quái gở, có lúc là nhân vật pháo hôi, có lúc là nha hoàn bồi giá, có lúc lại là một người lính chinh chiến sa trường tử trận,...Mỗi một lần chết đi, đau đớn biết chừng nào, chết rồi hồn lại bị rút khỏi thế giới của câu chuyện đó, trôi nổi vô định rồi bất thình lình lại xuyên vào một câu truyện khác. Đáng sợ nhất là lúc chết đi, toàn bộ ký ức từ đầu tới cuối của tất cả truyện ta xuyên đều tái hiện lại.Mỗi lần đều như đại đao giáng đầu chim sẻ, hận não bộ của bản thân không thể tự nổ ra.Đến cuối cùng ta là ai? Nhà ta ở đâu? Ta đều đã quên mất rồi.…
Thanh xuân năm đó đẹp đẽ tựa như mây trời mùa hạ lại rực rỡ giống như sao trời lấp lánh dưới màn đêm. Thanh xuân năm đó, có cậu có tôi, có nụ cười có nước mắt, có hoài bão có ước mơ. Thanh xuân năm đó, chúng ta vội vã chạy đua cùng với thời gian, bị thời gian rèn giũa mà dần trưởng thành. Thanh xuân năm đó, chúng ta chẳng sợ trời, chẳng sợ đất chỉ sợ rằng thiên hạ này không đủ loạn. Thanh xuân năm đó bởi vì có sự xuất hiện của cậu nên nó mới trở nên đẹp đẽ đến vậy, đẹp đẽ tựa như một khúc dương cầm sâu lắng đánh trên một cánh đồng hoa đầy nắng đầy gió. Thanh xuân năm đó in đầy kỷ niệm, từng tấm ảnh ố màu cất trong hộc tủ, những dòng lưu bút trải đầy trên những trang giấy cũ.Có người từng nói với tôi: "Nếu cuộc đời là một bản nhạc thì thanh xuân chính là một đoạn điệp khúc đẹp đẽ, đẹp đến nỗi không ai có thể chơi lại lần thứ hai trong đời..."Thanh xuân là một đoạn giai điệu xinh đẹp, vì vậy hãy chọn những nốt nhạc đẹp đẽ nhất đánh lên bản nhạc thanh xuân của chính mình.…
🌷• Tên truyện: Thầm thương trộm nhớ• Tác giả: Hiểu Yên• Lời tác giả: Tất cả những nhân vật trong bộ truyện đề thuộc về tác giả Trúc Dĩ của bộ tiểu thuyết |Vụng trộm không thể giấu| ngoại trừ nữ chính và gia đình cô ấy - những nhân vật thuộc trí tưởng tượng của Hiểu Yên. Đây là truyện về Đoàn Gia Hứa x Oc nên nếu cậu muốn bảo vệ cặp đôi gốc thì xin lỗi cậu nhiều, cậu có thể ấn click back chứ đừng comment tiêu cực nhé! • Lưu ý: Không mang tác phẩm của Hiểu Yên đi đâu dưới mọi hình thức bởi đây là chất xám và công sức của Yên. Nếu có điều gì muốn trao đổi, vui lòng nhắn tin riêng chứ đừng im hơi lặng tiếng. 🌷• Lời mở đầuMột ngày nọ, giấc mơ của một cô gái nhỏ đã thành hiện thực. Tình cảm của cô dành cho chàng trai ấy đã bung nở, âm thầm giấu đi và rồi đến khi chúng nở ra lần nữa thì đã không thể kìm nén được nữa rồi.🤚 Hãy đọc truyện trên Wattpad trong hồ sơ của Khói sớm ban mai để nhận thông báo sớm nhất và đọc các phần truyện đầy đủ nhất. Đừng đọc trên các web ăn cắp trên Google bởi chúng chứa nhiều virus gây hại và vô cùng nhiều quảng cáo.…
nhật kí thường ngày của một người . lần đầu viết truyện có sai chích tả bỏ qua:) .nói về cuộc sống bình thường của chủ tus (thích thì viết không thích thì nghĩ thất thường lắm).viết chủ yếu để mốt rãnh xem lại thời cấp 2 lỡ mốt mất trí nhớ còn có cái để đọc:>. chủ tuss không mong có người đọc vì viết là do cao hứng-_-.[nghiêm cấm người đọc không cười không nói ai không lấy ra chọc vì trải nghiệ là của chủ tus về cuộc sống thường ngày cảm nghĩ hay về cái gì đó nên đọc đừng cười (//o//o//).]…
Nhân vật tự truyện - tôi: một cô bé ngây thơ, trong sáng, tưởng chừng cuộc sống luôn là màu hồng. "Tôi" tự vẽ ra cho mình một cuộc đời huyền ảo đầy mơ mộng, ước mơ. Tự vẽ ra con người tương lai của mình và chàng hoàng tử trong mơ.Những câu chuyện là trải nghiệm chân thật hài hước, vui buồn lẫn lộn về gia đình, bạn bè và đặc biệt là sự rung động đầu đời, những sai lầm, nuối tiếc, những vụn vặt của một con người đang dần trưởng thành... Nhân vật "tôi" trong thế giới quan của mình đã trải qua rất nhiều khung bậc cảm xúc và gam màu cuộc sống."Tuổi trẻ thì ngắn, thế giới thì rộng."…
Một buổi sáng đẹp trời với những cơn gió nhè nhẹ thổi qua các dãy phố,tầng mây bay lơ lửng trên không trung và tiếng hót líu lo của những chú chim trên cành cây lộc vừng đón chào ngày mới.Cảm giác không khí mùa thu ấy khiến tâm hồn người ta trở nên vui vẻ. Ấy thế mà tôi đang phải loay hoay chuẩn bị trèo tường vào trường.-Phạm Mai Diệp!Đã trèo tường rồi còn bị thằng nào đấy biết rồi gọi to tên nữa chứ.Tôi quay lại nhìn thấy là Hoàng Việt.Cụ thể tên nó là Trần Hoàng Việt,cái thằng đẹp trai,trông cao ráo với cái đầu lộn xộn như chưa kịp chải vì muộn học của nó khiến tôi ngứa mắt và một phần tôi không ưa nó.Không nể nang gì tôi ngay lập tức mắng vào mặt nó-Này mày có điên không? Tao có điếc đâu mày phải hét to thế?…
Next đi…
Chưa có.....…
Đọc ik rồi bt…