Bài Thơ Tự Viết
Những bài thơ mình tự viết…
    
            Những bài thơ mình tự viết…
            đọc đi rồi biết…
            Lê Nhược Nam bị mẹ bắt đi xem mắt nhưng cô lại đi nhầm địa chỉ, cô là người hờ hững lạnh lùng với tình cảm nam nữ cô đi xem mắt cũng chỉ vì muốn mẹ mình không cằn nhằng. Phó Cảnh Mặc là người bị Lê Nhược Nam nhầm là đối tượng xem mắt, khác với sự hờ hững của cô thì Phó Cảnh Mặc rất bất ngờ vì sự xuất hiện của cô nhưng sự bất ngờ ấy có vị khác lạ. Sau lần nhầm lẫn đó thì tần xuất chạm mặt nhau của hai người càng lúc càng nhiều, không hiểu là vô tình hay cố ý. "Lại gặp nhau rồi" "Oh" Phó Cảnh Mặc rất không biết nên vui hay buồn vì sự hờ hững lạnh nhạt của cô đối với mọi người xung quanh. Anh Phó Cảnh Mặc được xem là một tảng băng lạnh lùng không có tình cảm nhưng chỉ anh biết tình cảm của anh đã dành cho một người rất đặc biệt. "Anh biết em rất xuất sắc, em có lựa chọn của riêng mình, em có nhiều lựa chọn cũng biết luôn em khá bài xích với tình cảm nam nữ nhưng....em có thể đặc cách cho anh một lần được không, để anh được đứng cạnh em, được yêu em, được bên em mãi...xin em, có được không!" Từ từ yêu em, từ từ bước vào cuộc sống em, từ từ chờ đợi em mở lòng và em luôn là đặc biệt duy nhất của anh, sẽ không ai khác có thể sánh bằng! Hãy xem cách họ yêu nhau, cùng giúp đỡ nhau nhau, đồng hành cùng đối phương vượt qua mọi chuyện! Các bạn cùng đọc nhé❤️…
            Lời đầu của tác giả:Do tui mới đọc được tác phẩm Nhân sinh như mộng bên chị tilehana mà tui suy nghĩ ra một bộ ngôn tình dành cho Giang Tông chủ.Dĩ nhiên sẽ có nhân vật bên chị ấy có góp mặt trong truyện của tui.…
            Một tình bạn mười năm cao cả và đẹp đẽ, liệu khi xa nhau rồi họ có còn nhớ nhau. Người ở Nam, người phương Bắc, tuổi thanh xuân của họ sẽ còn đau buồn không khi trải qua mối tình đầu đời ?…
            bách hợp, nữ yêu nữ, tình cảmTác giả : Helen HuaNguồn: asianlabrys.comChưa liên hệ được tác giả để xin bản quyền, nhưng với 1 truyện hay như thế này mà không được lưu lại trong lòng các đọc giả thì quá uổng nhất là đây là tác giả việt nam với văn phong sâu lắng và quan trọng không viết bằng ngôn ngữ tuổi teen hiện nay là quá tốt rồi. Cá nhân mình xin mạn phép chia sẻ lên diễn đàn này nếu tác giả có biết thì thông cảm giúp mình, trân trọng.…
            Tác giả: Xuân NạiNhà Malfoy có một tiểu công chúa, cô bé thiện lương mỹ lệ lại thông minh, có một ngày, cô gặp cậu bé cứu thế mắt xanh.Sau đó bị cậu bé cứu thế mà bên ngoài nói là thiện lương, nội tậm ooc nhìn trúng.Từ đó công chúa bắt đầu con đường chạy trốn!Tóm lại, đây chính là câu chuyện về một muội tử mềm mại mỏng manh, bị một con sói xám lớn thoạt nhìn ngoan ngoãn khéo léo ngậm về nhà!Nhân vật chính: Alice Malfoy, Harry Potter | Vai phụ: Draco Malfoy, Lucius MalfoyMột câu giới thiệu vắn tắt: Alice và Harry Potter…
            Hihi…
            tác giả: phạm thị thanh hiềnalltiện…
            MÔ TẢ TRUYỆN"Trước cả tiếng hát của các thiên thần, hắn đã im lặng."Seraphiel - Thiên Khải Của Kẻ Mang Lửa là bi kịch huyền khải về một thiên thần không hát, không cầu nguyện, không nổi giận - chỉ ghi chép. Hắn là chứng nhân của mọi linh hồn, là ký ức của công lý bị lãng quên, là sự im lặng sâu hơn mọi lời thề.Khi cuốn sách cuối cùng đẫm máu, Seraphiel lên tiếng - và từ đó, thiên giới rạn vỡ. Không phải quỷ dữ mang đến ngày tận cùng, mà chính Công Lý - khi bị bịt miệng quá lâu - đã tự hóa thành hình phạt. Hắn rời khỏi thiên đình, đội vương miện gai máu, mang theo cuốn Kinh Cháy và cây Búa Gãy, bước qua những tầng hiện thực đang rã mục, để thực thi điều không ai dám nói: "Không ai xứng đáng được cứu."Truyện gồm 6 hồi, trải dài từ khởi nguyên huyền nhiệm cho đến khải huyền đổ máu, từ nội chiến trên thiên giới đến sự im lặng sau cùng nơi loài người ngừng cầu nguyện.Đây không phải là câu chuyện về cứu chuộc.Đây là bản cáo trạng dành cho vũ trụ.…
            "Điệu nhảy thứ 24của ChoDeft."Tác phẩm thuộc project fanfic ChoDeft - Our Dance"…
            Tất tần tật về các thành viên của Động Dư Muối SVTc. Đảm bảo dư muối =)))))…
            Huyền là 1 học sinh cấp 2 bình thường có cuộc sống bình thường với những đứa bạn học không hề "báo" của mình"Tôi không hiểu tại sao mình lại có thể ở với bọn này cho đến khi tôi nhận ra tôi báo bọn nó còn nhiều hơn bọn nó báo tôi"-trích từ Huyền---------------Đây là cuốn đầu tay của tôi nên có thể hơi dở và nhạt :')Truyện này mình viết là no romance nên ai thấy không hợp gu thì có thể click back nếu muốnTôi viết cho vui và để xả stress nhưng cũng vẫn mong mọi người đón nhận văn phong dở tệ của con T/g này…