Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nếu như tôi mô tả nạn đói năm 1944-1945 như một thảm án đối với người dân Việt Nam? Những câu chuyện dã man về giặc đói có thể cho người ta cảm giác kinh hãi, rùng mình. Chứ còn tôi, tôi chỉ thấy xót, xót vì đồng bào tôi ra đi đầy nhục nhã và đau đớn. Thầy tôi nói rằng chết vì đói, thực sự là một hành hình. Con người từ từ cảm nhận được hơi thở cuối cùng, và cái chết cận kề...Năm đó không có phép màu | Người ở lại và những tàn dư không thể xóa nhòa.…
Nvc: Thiên Dương x Mạnh NhiênVăn án:Trần Thiên Dương là cậu trai nổi loạn nhất ở trường, giáo viên, bạn học, thậm chí là hiệu nghe đến tên cậu là ngán ngẩm.Thế mà tôi, một nữ sinh luôn quan trọng thành tích lại vì một lần xui xẻo bị xếp chung nhóm với cậu rồi lỡ đem lòng yêu.Vì sao ư?Vì cậu đối với ai cũng cáu gắt khó chịu nhưng với tôi lại bảo."Xin lỗi tôi ảnh hưởng thành tích của cậu."Vì cậu với người khác hở ra sẽ động tay động chân nhưng với tôi, cậu bảo."Yên tâm, không đ á n h cậu đâu."Nhưng quan trọng nhất vẫn là lúc cậu dầm mưa chạy đến che ô cho tôi, dịu dàng nói."Đừng sợ, ai tệ với cậu thì nói tớ."…
Liệu trên thế giới này... có thật sự tồn tại thứ gọi là "phép màu"?Và...Nguyện ước của tôi, liệu "phép màu" có thể biến nó thành hiện thực?- Một phong cách văn chương mới mẻ! - Mời các bạn đón đọc!…
Các bạn hẳn đã biết bài hát ''Castle On The Hill'' của Ed Sheeran phải không. Câu chuyện này dựa trên một phần cảm hứng về ý nghĩa của bài hát. Đó là chúng ta cho dù có đi bao xa, có gặp sóng gió bao nhiêu, cũng có một nơi thật đặc biệt để nhớ về, nơi đã giúp định hình nhân cách mỗi con người. Vì vậy, mình gửi gắm đến các bạn một mẩu truyện ngắn để tạm gác lại công việc bộn bề và gợi nhớ lại những ký ức đẹp xưa kia của tất cả chúng ta nhé.…
Cre:cần tìmlịch ra ko cố định,có thể drop bất cứ lúc nàoVăn phong của tớ ko tốt lắm nên đọc được thì cứ đọc nhéKo được re-up truyện sang nơi khác mà không có sự cho phép của tác giảAuthor:Suzutaylor…
Truyện tuy rằng là 12 chòm sao nhưng xoay quanh hai nhân vật chính là cô nàng Thiên Bình và Anh Chàng Thiên Yết. Câu truyện tình yêu vừa ngọt ngào vừa trẻ con của lứa tuổi học trò , không lãng mạng nhưng lại rất đáng yêu . Tình yêu của cặp đôi oan gia lúc nào cũng chí choé với nhau . Tình cảm dần nảt sinh nhưng một trong hai người chẳng ai biết được rằng mình thích người kia và người kia . Liệu 1 trong 2 người ai sẽ là người biết tình cảm của mình dành cho người kia đầu tiên hãy đón xem Em Chợt Nhận Ra Phép Màu Vẫn Ở Bên Em nhé.…
Draco Malfoy vô tình quay ngược thời gian. Đối mặt với việc phải hồi tưởng lại Cuộc chiến phù thủy lần thứ hai, cậu quyết tâm làm mọi thứ tốt hơn. Nó không hoàn hảo, nhưng chết tiệt, cậu phải thử.TUYÊN BỐ MIỄN TRỪ TRÁCH NHIỆM: Tôi không ủng hộ quan điểm chuyển thể kinh tởm của JK Rowling.Quyển 1 đã xong! (chương 1-34)Quyển 2 (chương 41- )Hoàn toàn không phải là tác phẩm của mình, mình chỉ là người dịch, không phải tác giả của Fanfic. Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin vui lòng không đem bản dịch đi đâuEdit : ReikoVN2Author : Rosefigment (Ao3)Tên : Draco Malfoy and the Inconvenience of Light (Ao3)Mọi người nhớ lên trang web Ao3 để ủng hộ tác giả gốc nha!…
Tác giả: Atadina (阿塔狄那)Dịch: katarinayuyuBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, xin đừng đăng lại nơi khác----------------Tag: Hiện thực, tuyến thời gian 2 năm sau trước khi giải tán, song hướng yêu thầm, HE…
"Em! Anh nhớ em! "_Đã lâu rồi em không còn được nhận những tin nhắn đó mỗi ngày từ anh. Cũng lâu lắm rồi em không còn nghe anh lải nhải :- Sao giờ này còn không chịu ngủ, biết mấy giờ rồi không? Rồi em cười, anh cười thế là bình yên...Đến bây giờ mỗi tối em vẫn thức khuya nhưng một mình không có tin nhắn nhắc ngủ sớm từ anh như lúc xưa. Ngoài kia cuộc đời vẫn chảy trôi, khoảng trống trong em lại càng lớn dần. Em tự liệu hỏi rằng mình còn được phép nhớ anh nữa hay không? Anh từng bảo sau này hãy quên anh đi, nhưng anh đâu có bảo là không được phép nhớ anh đâu.Hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nên thế bây giờ em có nhớ anh thì chắc không phải xin phép anh đâu nhỉ. Em chưa bao giờ gọi anh là người- cũ, không phải em không muốn tin đó là sự thật. Chỉ là trong tim em anh chưa bao giờ cũ theo một nghĩa nào đó chỉ em hiểu. Bỡi chữ "cũ" đau lòng lắm, xót lắm. Cũng bởi nghĩ về anh, chưa bao giờ là nuối tiếc trong em Anh luôn là một niềm kí ức trọn vẹn mỗi khi nhớ về.Bây giờ, em vẫn cuộn tròn trong chăn, lướt facebook một cách nhạt nhẽo vẫn thấy chấm xanh từ anh nhưng anh đã không còn nhắc nhớ em mỗi ngày nữa. Em cũng không được phép gửi đi nỗi nhớ đó. Vì dẫu rằng có nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ của riêng em. Người ta bảo nhớ đơn phương một người còn yêu buồn lắm, nhưng em không thấy vậy... Bởi được nhớ anh mỗi ngày là điều hạnh phúc trong em... Sam Sam…