Sủng Phi Nhân Sinh - XK,HT - Thanh Thiển Chi Thượng Tuyết (utichcoc cv)
…
Tác phẩm : Họa đường xuânTác giả : Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như ChứcThể loại : cổ đại, điền văn, sủngEdit + Beta : Mel Nguyễn (Từ chương 1-86)Độ dài : 164 chương✿ Văn án ✿Tiểu nha hoàn Tôn Tuệ Nhã rốt cuộc dành dụm được hai mươi lượng bạc, dự định tự chuộc thân rồi gả cho huyện úy Triệu Thanh.Nàng lúc đó không hề tưởng tượng được, một ngày kia nàng lại hưởng phu vinh thê quý, trở thành Đại Chu nhất phẩm cáo mệnh phu nhân.Nhắc nhở: 1vs1, song xử, điền văn.Văn án một câu:Một: nha hoàn hăng hái gả cho huyện úy.Hai: Huyện úy tướng công thăng chức ký.P/s. Do mình thấy truyện hay và cũng thích tác giả này nên bê về đây để có động lực edit tiếp chuyện, Từ chương (1-86) là bạn Mel làm, lâu chưa thấy bạn edit tiếp, vì thích truyện nên mình đăng lên đây để đọc off và cố gắng edit cho hết chuyện<<<…
Hạnh phúc đã gọi tên em…
Serie Oneshot Linh Hà…
Hãy lao động nhiều hơn tất cả mọi người,nhưng hãy nói về bản thân mình ít hơn tất cả mọi người. G.Xanluyxti…
"Draco nhận ra cử chỉ xa cách của cô, trong lòng rơi xuống bông tuyết lạnh ảm đạm cùng lạnh lẽo. Y hơi cúi đầu.- Hermione...Y gọi khe khẽ, cũng không có ý muốn trêu đùa gì, nhưng mà y chỉ muốn gọi như thế. Gọi cho mối quan hệ của họ quay lại như lúc ban đầu. Cả hai uống chung một ly rượu, trôi xuống tâm can là vị chát khổ đau của phần đời đã qua, là hơi men mơ hồ của phần đời chưa tới, nhưng đọng lại nơi cuống họng là vị ngọt nồng bất giác vương vấn. Vị ngọt ấy không biết còn có thể lưu lại được bao lâu, hay chỉ là thứ mồi nhử dụ dỗ người ta tự chuốc lấy những đắng chát khổ đau. Vì thế cả hai đều khựng lại, đều không thể chắc chắn.Cô quay người lại, trực tiếp hứng trọn đôi mắt y, rồi quét một lượt đến cái dây xích bạch vắt trên cổ áo của y. Dây xích bóng loáng thi thoảng đong đưa theo từng cái nhích tay nhẹ nhàng của y, ánh lên cái thứ ánh sáng hoang sơ tinh túy của trăng non miền sơn dã đêm cuối hạ. Xích kia tròng lên tâm tư dã dại của họ, để họ tự khắc chết, tự giày xéo cái thứ bản chất nguyên thủy ký sinh trong tâm khảm.Hai người như hai con bạch nhãn lang, nhìn nhau rít lên những tiếng gầm gừ của đồng loại, thế nhưng sẽ chẳng ai lao đến cắn xé lớp da nanh nọc của đối phương, lột trần yếu đuối cùng bất lực của người kia. Họ có những lãnh địa riêng, con mồi riêng, vì thế họ không muốn chia sẻ đau đớn của mình cho người khác. Cuối cùng chỉ chờ cái chớp mắt của thời gian kéo đi những xúc cảm không nên có..."…
Một chút viết lung tung về cái sở thú của Khai Phong Phủ 93 . Một mèo, một chuột một rồng…