Vạn Kiếp Yêu Anh
Văn án:"Em yêu anh"Từng giọt lăn dài trên má, rơi xuống khuôn mặt thống khổ của hắn."Nhưng cũng thật hận anh"Tiếng tít của chiếc điều khiển vang lên, mọi thứ chìm trong lửa, một tiếng nổ lớn phá vỡ toà cao ốc, mảnh vỡ công trình văng tứ phía. Trước khi hoà vào sức nóng ấy, tôi mơ hồ nhìn thấy đôi môi mỏng của hắn mấp máy nói gì đó, rồi sắc vàng và đỏ thổi bay 2 con người vào hư không, tôi không còn cảm nhận được gì nữa.Khi tỉnh lại thì thấy hai con người lạ mặt, tầm mắt thật nhỏ bé. Tôi vươn tay về phía trước, chợt phát hiện bàn tay mình thật nhỏ như một đứa trẻ sơ sinh, một nam một nữ trước mặt tươi cười âu yếm đôi tay bé xíu của tôi. Liên tục gọi tên một cái tên thật lạ."Tiểu Hoa con yêu, con của bố mẹ thật đáng yêu"Tôi mơ hồ nhớ lại, sau khi bị ngọn lửa thổi bay hoàn toàn cơ thể, rõ ràng là tôi đã chết. Vậy đây là kiếp sau của tôi sao. Ấy vậy mà tôi lại đầu thai quên uống canh Mạnh Bà, nhớ được mọi kí ức kiếp trước.…