Lovely Enemy
Tuy bố mẹ chúng tôi là bạn thân nhưng chúng tôi lại không như vậy.Tôi cứ cảm giác rằng cậu ta đang cố tình cạnh tranh với tôi vậy,một ngày nào đó tôi nhất định sẽ là người chiến thắng và chinh phục cậu ta ...…
Tuy bố mẹ chúng tôi là bạn thân nhưng chúng tôi lại không như vậy.Tôi cứ cảm giác rằng cậu ta đang cố tình cạnh tranh với tôi vậy,một ngày nào đó tôi nhất định sẽ là người chiến thắng và chinh phục cậu ta ...…
Written by #Sữadâu…
Một tai nạn đưa linh hồn nàng nhập vào thân thể cô bé 8 tuổi, từ đây nàng sẽ thay cô bé chăm sóc cha, thay cô bé sống nốt quãng đời còn lại...Định mệnh sắp xếp cho những con người xuất hiện trong cuộc đời của nàng, rốt cuộc kết thúc sinh mệnh này, có thể tìm ra đáp án hay không?Là duyên hay là nghiệt, để ông trời quyết định đi...…
một lời nói dối trong vạn lời nói dối.ngay từ đầu, kim sunoo đã bị hắn lừa.…
Tên gốc: Vương phi thất sủng: Lộ Lộ! Nàng dám!?Tác giả gốc: Đặng Thảo (nick: @ddang_thao)Thể loại: Xuyên không, Cổ đại, gia đấu, Ngược( chủ yếu ngược tiểu tam), sủng, HEVăn án:Sinh viên nghèo ngành du lịch Hoàng Minh Hạo vô duyên vô cớ xuyên về cổ đại thành Vương phi thất sủng. Để có cơm ngon áo đẹp, cậu cần ôm chặt lấy phu quân- Phạm Thừa Thừa, nhưng lại có Trắc phi cản đường. Không sao! Ta đối phó được! Trích" Minh Hạo chớp chớp mắt:- Nhưng mà hắn đẹp trai a!... Tùm! Lần này hắn rơi hẳn vào biển dấm chua. Giữ chặt đầu cậu để cho cậu chỉ nhìn mình, hắn nói:- Hai mắt của em chỉ được nhìn ta. Hai mắt của em không được nhìn bất cứ nam nhân nào khác, ngoài ta. Minh Hạo cười, giơ lên 1 ngón tay, ngây thơ hỏi:- Vậy ta nhìn những mỹ nam khác bằng 1 mắt thôi nha.Hắn hít 1 ngụm khí lạnh, tức giận ra lệnh cho đám ám vệ:- Các ngươi ngay lập tức hủy dung tên nam nhân kia đi cho bổn vương. Ngạn Tuấn giật giật khóe môi:- Vương gia! Nam tử đó là con trai duy nhất của Cố Tướng quân đang đánh giặc ngoài biên quan a! Ngàn vạn lần đừng có đắc tội với vị đó..."TRUYỆN EDIT ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ!!!!…
Một vài đoàn nhỏ về GeminiFourth…
Phạm Thừa Thừa • Trần Lập Nông ㅏcrushbyblueㅓ…
___________ Hắn tỉnh lại sau giấc mộng dài, nơi đây chẳng còn em nữa...…
'I was thinking that my life was so boring and indigent among my composition. But when I met you, you made me recognize that my life wasn't boring like before. It's so romantic and glistening like your deep eyes when you smile at me.'…
Chỉ có men say mới kéo ta khỏi thực tại...…
"Người này rốt cuộc có khẩu vị nặng bao nhiêu vậy, cái này đều bỏ vào miệng của mình được à?"Tỉnh lại sau giấc ngủ nàng nhìn trong gương chính mình, Tóc thì giống như là quả lựu đạn bị nổ, mặt thì xăm thành giống như quỷ, nhìn thêm một giây đều cay cả mắt của mình.Trước khi sống lại nàng có người mình yêu một lòng mong muốn thoát đi hắn, cùng hắn phát sinh chuyện đó sau liền đối với hắn hận thấu xương.Đời trước não bị cửa kẹp nên để tuyệt sắc lão công không muốn lại bị cặn nam tiện nữ hãm hại, bị tin tưởng nhất khuê mật tẩy não xuống, bị chúng bạn xa lánh kết cục.Đời này mặc cho trên đường trâu bò rắn rết trăm phương ngàn kế thế nào, đều chỉ mong nàng ly dị nhường ngôi. Ngượng ngùng quá, bổn tiểu thư chỉ số thông minh Online rồi nhé!---------------------------------Truyện này mình lấy từ nguồn #truyencv và đã xin phép rồi Vậy nên ai có mang đi là phải xin phép nhaNgười Việt Nam nói là làm^Δ^…
Giải trí thui ạ❗…
Tổng hợp những oneshot của nhà trồng được…
"chuyện tình mình như truyện cổ tích Mãi mãi sẽ tuyệt đẹp thế này!"Summary : Gemini đã không còn là Yêu Dấu của Fourth từ lâu rồi...…
"Kỉ niệm đôi khi hạnh phúc đến mức có thể khiến người nắm giữ nó đau bất chợt..."P/s: đã được chỉnh sửa lại…
fic rất thiếu chất xám mong mng góp ý ^^…
[Thế kỷ không xác định...] Chạy, Estia hốt hoảng, vội vàng đuổi theo những con người quan trọng với mình. Nhanh hơn, nhanh hơn nữa! Đôi chân cô mỏi nhừ, lồng ngực cô phập phồng theo nhịp thở gấp gáp, đôi đồng tử như chứa đựng cả bầu trời hoàng hôn dần bị bao phủ bởi màu sắc tuyệt đẹp của Huyết Nguyệt. Giống như chú chim nhỏ vùng vẫy nơi biển máu đỏ tươi, để rồi hoàn toàn bị nhấn chìm vào... Ah~ Nó mới tuyệt đẹp làm sao! Để cho nổi sợ xâm thực, Estia bàng hoàng, đồng tử mỗi lúc càng mở to hơn. Tại sao mọi thứ lại trở thành như thế này? Phải chăng đây là số phận an bài của kẻ bị nguyền rủa? Estia đã sắp đuổi kịp, một chút nữa thôi là bắt được hạnh phúc... Như tiềng gầm của mãnh thú, âm thanh của gió mạnh, như thể đang thét gào vì giận dữ, điên cuồng vồ lấy Estia. Nó xé toát mặt đất vững chắc, hất cô ra xa. Đập mạnh vào thân cây, Estia đau đớn, ho ra từng ngụm là máu tươi. Cô ngậm chặc miệng lại để ngăn cho những âm thanh yếu đuối không thể nào phát ra. "Emma, Jant, Ranna... Các cậu đừng... Đừng đi mà, đừng... Bỏ tớ lại một mình..." Đêm hôm ấy, chỉ còn lại một mình, sự tồn tại của cô độc...••• "Cô chủ, chu kỳ của Huyết Nguyệt lại sắp sửa đến, người có dự định..." Chàng quản gia vẫn đứng yên tư thế, tay đặt trước ngực, thoạt nhìn có vẻ như suy nghĩ, chờ đợi mệnh lệnh nhưng Estia có thể đoán được rằng anh đang ngập ngừng. Dù sao, đây cũng là một câu hỏi hay. "Có chăng là trường hợp hay thời gian cố tình đi nhanh, mang "ngươi" đến với ta?"…