Cuộc Sinh Tồn
Hôm nay mình Sẽ Sinh tồn…
Hôm nay mình Sẽ Sinh tồn…
Review một số truyện cá nhân thấy hay.…
xéo mòi trong thế giới khác…
Truyện lấy cảm hứng từ câu chuyện về chiếc xe Buýt 375…
Chuyện tình của có thật của một cô sinh viên…
Truyện ta viết đầu tay có sai sót gì xin lượng thứ 😐…
Lỡ mất một chuyến xe là lỡ mất một người…
Thứ bạn nhìn thấy chưa chắc là sự thật, sự thật mà bạn biết chưa chắc là chân tướng, có nhiều việc không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó...…
Nhân Vật Chính đó là An Kiệt(thụ)Côn An(Lão Công) Hai người yêu nhau đc đó gặp trên chuyến xe ấy…
Một câu truyện lãng mạn về chuyến xe buýt của tôi và Hạ Minh vào mùa thu năm ấy ...…
Đây là truyện viễn tưởng do mình nghĩ ra, mình viết còn chưa tốt, mong mọi người ủng hộ và góp ý nha ><…
Ở đây có một chấp niệm vô cùng lớn với "Bến xe", với thầy Chương và Liễu Địch...…
Review ngẫu hứng những gì mình từng đọc.…
Triều Vũ và Anh Minh là hàng xóm chơi với nhau từ bé có thể gọi là trúc mã, trúc mã với nhau, đi đâu cũng có nhau, lâu dần họ dần dần phát triển thành loại tình cảm đặc biệt hơn .....…
Cuối mùa đông, em đứng đợi anh ở bến xe , đợi anh là một điều ngọt ngào, nhưng đôi khi thật đau đớn. Khi chẳng biết vì sao anh chưa đến.. ? Anh đang nơi nào? Phải chăng anh bận bên cạnh người khác ? Từng câu hỏi,.. Từng câu hỏi cứ mãi bủa vây nơi đáy lòng em..…
xin người hãy cứu lấy phần bóng tối trong tôi.…
Các phần chuyện đều dựa trên sự yêu mến nhân vật và tưởng tượng của riêng bản thân mình. Nói về cuộc sống thường ngày yêu thương thắm thiết không để fan biết của MileApo. Vì sự dễ thương vô bờ bến của 2 anh nên tui đã viết nên câu chuyện này để thỏa mãn đam mê làm hủ trong bóng tối của tui. Viết chuyện lần đầu đăng lên mong mọi người góp ý và yêu thương tui nha.…
Ethan và Julian là 2 người bạn thời thơ ấu.Nhưng 2 người dần mất liên lạc khi gia đình Ethan chuyển nơi sinh sống.Đến năm cấp 3,Julian trúng tuyển vào 1 trường năm sinh ở thành phố.Và rồi cuộc gặp gỡ tưởng chừng như sắp đặt đã dienxe ra giữa 2 người bạn.chính xác là 10 năm không gặp nhưng khuôn mặt đó vẫn tồn tại trong đầu Julian."Nhìn quen mà cũng lạ quá":## .....…
Tôi viết ra câu chuyện này chỉ muốn thầy Chương và Liễu Địch có thể về bên nhau và hạnh phúc. Đương nhiên, câu truyện mà tôi viết ra không thể hoàn hảo như tiểu thuyết gốc đem lại. Tôi cũng sẽ không thay đổi bất kỳ thứ gì trong tiểu thuyết gốc, mốc thời gian trong bộ truyện này sẽ khác hoàn toàn với tiểu thuyết gốc của tác giả Thương Thái Vi. Vậy nên, nếu mọi người muốn có một cái kết đẹp cho câu chuyện tình của thầy trò Chương Ngọc và Liễu Địch thì hãy ở lại, còn nếu muốn giữ nguyên cảm xúc còn đọng lại sau khi đọc bộ tiểu thuyết thì hãy rời đi. Cảm ơn vì đã đọc!…
Chỉ Là OneShort về Otp.…