Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nguyên tác: The Pianist (2002).Pairing: Wladyslaw Szpilman X Wilm HosenfeldDisclaimer: Là câu truyện về người nghệ sĩ dương cầm Do Thái cùng anh lính Đức giữa cuộc chiến tranh đàn áp của quân Đức. Không thích hoặc cảm thấy khó chịu nói chung có thể click back.Author's note: Dựa trên phim gốc The Pianist, một bộ phim đã để lại nhiều cảm xúc cho tôi. Tuy rằng phần lớn thời lượng phim nói về quãng thời gian trốn chạy của Szpilman nhưng sự xuất hiện ngắn ngủi đầy ấn tượng của Hosenfeld đã khiến tôi không thể không tự ngồi xuống viết ra fic này để thoả mãn chính mình.…
Đây là một trò chơi không có kẻ cầm quyền.Tin nhắn vang lên, tin hiệu cho những người chơi luật, mỗi tuần là một luật lệ, mỗi luật lệ là một tấm bi kịch khác nhau.Chỉ đơn giản là một trò chơi phổ biến, và những con người điên loạn chơi trò chơi đó.Luật chơi chỉ có hai mục:_ Thứ nhất: tuân theo vua_ Thứ hai: không phá luật.…
Công và thụ tham gia vào trò chơi 'khác người', lúc đầu còn là tình cảm huynh đệ, nhưng sau đó công nhận ra mình yêu thụ.Thể loại: Huyền huyễn (ko chắc), huynh đệ, 1x1…
tôi ko định viết đâumà... lười vẽ nên thôi viết cho lẹ văn chương tôi cụt lủn lắm nên mong mọi người thông cảm có thể sẽ bị OOC hoặc truyện không ăn khớp với nhau được cũng có thể có genben nhé :33…
câu chuyện kể về một người phụ nữ 40t đem lòng yêu sai đám một cô gái 26t là con dâu của đứa con trai bắt đắc dĩ của mình cuộc tình yếu Le này sẽ đi về đâu đây…
Câu chuyện nói về một cô gái là sát thủ xuyên vào một cuốn truyện cẩu huyết mà mình đọc (lần đầu viết truyện xin đừng ném gạch viết cho vui thôi ko bt gì nhiều và thanhk)…
đôi khi sự cố chấp cứng đầu không phải là một tính xấu. Nó chỉ là tính xấu khi mà thứ mà chúng ta theo đuổi quá xa vời và không có cách nào đạt tới. Khi đạt được mục đích, thì cố chấp không còn là cố chấp mà sẽ được gọi là kiên trì.Anh cố chấp cứng đầu mà theo đuổi em, em lại cố chấp cứng đầu thích kẻ khác. Chúng ta vẫn cứ tiến đến phía trước như thế, mà lại quên đi quá trình ở phía sau, vẫn tiếp tục thích người kia từ năm tháng này sang năm tháng nọ. Đến ngày kia em bỏ cuộc, quay lại nhìn anh thì hoá ra... từng có người kiên trì yêu em như thế.Suốt đời em cứ nghĩ mình mãi mãi là người phụ. Nhưng nhờ anh, em mới biết được hoá ra mình luôn là vai chính.…
Lớn lên ở vùng Tây Bắc, tôi chỉ biết về ông nội qua những câu chuyện kỳ bí mà bà nội và bố kể lại. Ông đã mất từ trước khi bố mẹ tôi kịp kết hôn, nhưng hình ảnh ông - một thầy mo Mường tài giỏi, nối nghiệp gia đình làm cầu nối giữa hai cõi âm dương - chưa bao giờ mờ nhạt trong ký ức của người làng. Với họ, ông không chỉ là một người thầy cúng, mà còn là một vị cứu tinh, một người kết nối linh hồn của những người đã khuất với trần thế.Câu chuyện về ông nội là cả một hành trình ly kỳ. Ông từng trốn tránh cái nghiệp làm thầy Mo, sợ hãi những linh hồn mà chỉ mình ông thấy. Nhưng rồi, định mệnh đã kéo ông trở lại, buộc ông đối mặt với con đường không thể thoái lui. Ông là người duy nhất có thể "thấy" và "nghe" những thứ mà người khác không hiểu, là người được lựa chọn để giữ cho ranh giới hai cõi không bị xáo trộn.Tôi vẫn nhớ những lần về thăm quê, nghe bà kể chuyện về những đêm cúng bái, về những chuyến đi băng rừng vượt núi khi có người khổ sở nhờ vả, hay về những mùa Tết, khi các gia chủ ngồi chật cứng ngôi nhà sàn đã cũ của ông bà. Tất cả đều khắc sâu trong tôi như lời nhắc nhở: dù tôi chưa từng gặp ông, nhưng sứ mệnh của ông và cái "nghiệp" của gia đình mãi mãi in đậm trong máu thịt tôi.…