Yêu Anh Không Hết *Oneshort*
au dựa vào một clip thử lòng tình yêu của Trung Quốc thấy dể thương lắm…
au dựa vào một clip thử lòng tình yêu của Trung Quốc thấy dể thương lắm…
Thư trung tự hữu nhan như ngọc…
Trong trường Học Viện Cảnh Sát Nam Phong và Tuấn Minh luôn là hai chàng trai đứng đầu trường. Câu truyện lôi cuốn và bí ẩn khi 2 người ra trường được phân về phòng cảnh sát hình sự thành phố. Hàng loạt cái chết bí ẩn diễn ra , liệu chúng có gì liên quan đến nhau. Mời bạn đọc đón xem.…
Bị người yêu thương phản bội bán đứng, trước khi chết, Tiêu Kỳ thề với trời, nếu có kiếp sau, quyết không hề dễ dàng giao phó chân tình.Ai ngờ phù sinh mộng tỉnh, thế nhưng xuyên qua đến Đấu Khí Đại Lục, trở thành Tiêu Viêm thân muội muội, trói định nữ chủ hiệp trợ hệ thống, yêu cầu trợ giúp các nữ chủ thoát khỏi Tiêu Viêm, đi hướng thế giới đỉnh.Tiêu Kỳ: Ta cả đời này, vô vướng bận, cô độc một mình, duy các nàng, ai động vào, chết!Thể loại: Bách hợp, Xuyên không, Huyền huyễn, Hệ thống, Nhất công đa thụ, Đấu khí , NP, Đấu phá thương khung.Nhân vật chính: Tiêu Kỳ x Cổ Huân Nhi, Vân Vận, Nhã Phi, Tiểu Y Tiên, Medusa ( Thải Lân ). Nhân vật phụ: Tiêu Viêm, Dược Lão,,....…
Câu chuyên kể về một thanh niên chán đời được một cô gái Devil kéo qua JigokuLần đầu viết truyện mọi người góp ý nha😅…
Gu mị là không ngọt sâu răng thì cũng là cười rụng rốn :))Mong mọi người có chung khẩu vị với mị😤…
Winz: tên thật của anh ta- nhân vật chính trong truyện tôi sắp kể đây. Vậy WolveZ là gì? WolveZ là cách mọi người gọi anh ta khi anh ta có 1 cơ thể bất hoại và khung xương nhân tạo bằng kim loại không thể làm gãy và phá hủy giống như Wolverine vậy, còn 1 thứ nữa là anh ta có móng vuốt như vị tướng Zed trong LOL... nên họ ghép chúng lại với nhau, thay vì WolveZed thì họ lại để là WolveZ (Zed phát âm giống Z)... còn bạn muốn biết nhiều hơn, hãy đọc truyện và ủng hộ truyện mình viết nhé ^^…
Công tử thanh lãnh nam thần × Kiên cường dịu dàng mặt trời nhỏGóc hẻm chỉ le lói một ngọn đèn đường yếu ớt, nhưng thiếu niên đứng kéo đàn ở đó lại dễ dàng thu hút ánh nhìn của mọi người.Thế là Vệ Hằng Hiên, mang một thân thương tích, cúi đầu lục túi, dùng vài đồng xu lẻ mua một cây kẹo mút, len vào đám đông đưa cho thiếu niên.Nào ngờ, số phận lại đan xen thành một chuỗi âm luật.Thiếu niên nơi góc phố kéo đàn violin, tựa như âm luật xé rách lồng giam, để người ta nhìn thấy một tia sáng le lói.Đó là con cưng của trời, là Quý Cảnh Dương của cậu.Đường phố náo nhiệt, người qua kẻ lại tấp nập, anh Quý thanh lãnh kiêu ngạo dường như cũng không còn xa cách như trước.Tiếng ồn ào của phố thị che giấu tiếng tim đập của Vệ Hằng Hiên, dường như cũng có thể che giấu tâm tư thầm kín của cậu.Bóng của hai người trên tường kề sát bên nhau.Vệ Hằng Hiên nhìn thật lâu, yết hầu chuyển động lên xuống, cuối cùng không nhịn được, mượn ánh đèn lờ mờ nhẹ nhàng đưa tay ra.Bóng dáng từ phía sau ôm lấy Quý Cảnh Dương, là tình yêu khó nói thành lời của cậu.Nào ngờ...Cửa kính ven đường phản chiếu rõ ràng tất cả, thân hình Quý Cảnh Dương, nhìn không chớp mắt.137 Chương…
【 mặc ngọc kỳ lân truyền 】(1-214 thêm 4 phiên ngoại)(thủ công toàn văn sắp chữ) tác giả: TURKMENISTANLời mở đầu Mọi người khỏe, lần thứ nhất tại đệ nhất hội sở phía trên phát biểu tác phẩm của mình, bản nhân chẳng phải là lần thứ nhất viết sách, phía trước viết toàn bộ bỏ dở nửa chừng. Xem như Lâm Thanh Tuyết trung thực thư hữu, tự Lâm Thanh Tuyết bản 《 thần nữ phú 》 cùng 《 gió nhẹ dẫn 》 đình chỉ phát biểu về sau, ta bản nhân liền cân nhắc viết một bộ tân tiểu thuyết, chủ đề đương nhiên là thích nghe ngóng NTR thần nữ băng hệ liệt rồi, hành văn không tốt, nhưng may mắn đọc nhiều sách vở, có điều lĩnh hội, hy vọng đại gia bình phán trao đổi một chút, cám ơn.trích đoạnĐiện bên trong trần thiết sắc điệu cùng là màu trắng, có vẻ trong trẻo băng lãnh trang trọng. Bất đồng duy nhất là đại điện chỗ sâu màu đen thạch án, tại điện trung có vẻ phá lệ đột ngột. Một gã lão giả thân thể bạch y, bạch phát phiêu dật, lưng đối với Tiết Như Nguyệt đứng chắp tay, mà nhìn không thấy uy áp tắc ẩn ẩn phóng xuất ra đến."Vô Trần tham kiến lão tổ!" Tiết Như Nguyệt trong suốt quỳ xuống."Đứng lên!" Lão giả xoay người, mặc dù âm thanh khàn khàn, mãn đầu tóc bạc, nhưng mục liệt có uy, khuôn mặt khô gầy lại lại tinh thần chấn hưng."Ta bế quan một tháng này, tông môn trung không có phát đại sự gì a." "Không có, ta đem bộ phận quản lý quyền lợi hạ phóng cho đệ tử thân truyền, bọn họ đều làm được phi thường hảo." Tiết Như Nguyệt nói.Bạch Sơn lão tổ gật gật đầu."Vô Trần, cho ngươi làm chuy…
Truyện ma mị, tâm linh dường như chỉ xem ở trên phim, nhưng sự thật ở ngoài đời thì như thế nào? Mong mọi người ủng hộ truyện của tui, truyện được sưu tập từ những câu chuyện ma có thật được tổ hợp tạo nên cuốn sách "Đất Nhân Âm". Mong mọi người ủng hộ truyện, mọi người cũng có thể gửi truyện cho mình qua email để mình đọc và kể lại cho các bạn khác nghe nhá[email protected]ện sẽ được ra mỗi tuần 1 chương mong mọi người đón đọc và ủng hộCảm ơn nhiều ♥️…
chả có gì đâu, văn phong không hay, thông cảm. Là NOTP thì say bye với nhau nhé, đọc rồi than này than nọ, đục khoét thuyền người ta thì đọc cái cụt c*t hay qua bộ khác về OTP của mấy người mà đọc đi. Nếu có phần không ổn trong fic đây cậu có thể cmt nhận xét. Sức mạnh char lẫn cốt truyện sẽ không giống bản gốc, tính char cũng không giống 100% cân nhắc rồi đấy. Trí tưởng tượng từ tôi, nếu trùng lặp thì tôi xin lỗi.…
Sau bao tháng ngày yêu thương, cùng nhau trãi qua biết bao buồn vui, cay đắng, trãi qua biết bao hỉ nộ ái ố của cuộc đời, em chợt nhận ra rằng em không nên giữ anh ở lại bên em nữa. Em không nên giữ mãi một người không yêu mình bên cạnh. Như thế, chỉ làm cho cả anh và em đều mệt nhoài theo năm tháng.Anh là những năm tháng thanh xuân của em, cảm ơn anh vì đã đến tô thêm màu hồng cho bức tranh thanh xuân của em thêm đẹp. Thanh xuân kép lại, anh cũng xa em rồi.Cuộc tình của một người muốn níu, một người quay lưng thì sẽ không có kết quả tốt. Em hiểu điều đó nên em xin phép tặng anh món quà cuối cùng thôi - tặng anh một bầu trời mới, nơi đó không có em...…
Từ nhỏ đã được bỏ lại trước cổng cô nhi viện. Cô lớn lên trong sự ghẻ lạnh tại nơi đây, cho đến năm mười sáu tuổi cô gặp được anh - thiếu gia hắc đạo. Anh muốn cô trở thành trợ thủ của anh, cô thông minh hiểu được lợi ích khi đi cùng anh nên liền đồng ý. Anh đặt cho cô một cái tên mới: An An, lòng cô dấy lên một cảm xúc khó tả. Anh vẫn cho cô tiếp tục đi học, trong khi đó lại đào tạo cô thành một sát thủ chuyên nghiệp hỗ trợ anh ở mọi phương diện. Cô xuất sắc hoàn thành mọi nhiệm vụ, không để anh phải bận lòng.Năm hai mươi tuổi, cô nhận ra tình cảm dành cho anh nhưng anh lại xem cô là một trợ thủ đắc lực. Cô đỡ cho anh một phát đạn, anh xem đó là bổn phận mà cô phải làm. Cô vì nhiệm vụ anh giao mà hết lần này đến lần khác vào ra sinh tử, anh lại xem đó là bổn phận mà cô phải làm. Cô làm mọi thứ chỉ để đổi lại một mẩu tình yêu của anh nhưng tất cả chỉ là vô vọng.Đến khi anh nhận ra tấm chân tình của cô, liệu cô còn đứng nơi đó chờ anh?…