| Song Ngư harem | Thiên tài lập dị.
Học viện âm nhạc Nhật Dương có một thiên tài năm nhất hết sức kiêu ngạo và quái dị.-----Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad ( @ralergs_ ) Vui lòng không reup.…
Học viện âm nhạc Nhật Dương có một thiên tài năm nhất hết sức kiêu ngạo và quái dị.-----Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad ( @ralergs_ ) Vui lòng không reup.…
Những câu chuyện linh tinh tui nghĩ đến khi nói về GyuHan…
Là câu truyện ngắn nhẹ nhàng , tình cảm của cô dành cho cậu khiến cô mù quáng mà chạy theo cậu, mà níu giữ cậu lại, nhưng mọi thứ đã muộn màng.…
- Cho tui xem thử đi Emu...- Lâu lắm rồi đó Poppy :<Tái hiện lại chút quá khứ cũng đáng yêu chứ nhỉ~…
𝓝𝓱ữ𝓷𝓰 𝓷𝓰ườ𝓲 𝓽𝓱í𝓬𝓱 𝓷𝓰ắ𝓶 𝓫ầ𝓾 𝓽𝓻ờ𝓲 𝓵à 𝓷𝓱ữ𝓷𝓰 𝓴ẻ 𝓶ộ𝓷𝓰 𝓶ơ𝓝𝓱ữ𝓷𝓰 𝓷𝓰ườ𝓲 𝓽𝓱í𝓬𝓱 𝓵à𝓶 𝓽𝓱ơ 𝓵à 𝓷𝓱ữ𝓷𝓰 𝓴ẻ 𝓼𝓲 𝓽ì𝓷𝓱…
Geminifourth đã cưới nhau đc 1 năm Gemini 26 tuổiFourth 24 tuổi Gia đình hai bên pk gọi là gia thế hơi bị khủng Có thế sẽ có cảnh 🔞 nên mn hãy cân nhắc trc khi đọc nhe…
Hoa Oải Hương thật đẹp! Nhưng người đang nâng niu nó trên tay còn đẹp gấp vạn lần!....Vui lòng không chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tác giả!Có thể mang đi bất cứ đâu…
-Sài Gòn nhỏ bé lắm em ơi! Tựa như em nhận ra được người nâng niu, yêu thương bản thân em chỉ cách em vỏn vẹn một "bức tường" trong tim...…
xin chào các Bn đây là là truyện đầu tay của mk nên có j sai sót nhờ chỉ bảo Mk nha .Vì chuyện này chỉ nt về những phần tình yêu nhỏ từ những cuộc gặp gỡ định mệnh nên níu kéo nhau . (mong m.n đọc vui vẻ)…
Họ bảo em chờ đợi một tù nhân là sự hi sinh vô ích sự ngu ngốc tột cùng nhưng chỉ một mình em biết người ấy ra vậy là vì chính em.…
'Dù Kim Tổng có nghiêm khác đến đâu thì cái cậu nhóc kia cũng được Kim Tổng nâng niu và nuông chiều thôi'…
Nếu một đóa hoa đủ kiên cường dù không được nâng niu nó vẫn sẽ sống và tô đượm lên màu sắc của chính mình tại một khoảng trời mà nó dụng tâm chiêm ngưỡng.....…
“Sau này nếu con có yêu, đừng yêu bầu trời. Nó rộng lớn và xa xôi. Như cánh chim trời, dù có vun vén hết yêu thương vẫn không thể nào níu giữ.”…
Cuộc sống vẫn cứ theo dòng thời gian mải miết trôi, có lắm lúc tự bàn tay này chẳng thể nào níu giữ lấy cho mình một khoảnh khắc, mọi thứ xung quanh bỗng nhiên vội vàng. Để rồi có một ai đó vẫn hoài bơ vơ giữa những xúc cảm ngổn ngang ...…
* toàn văn kết thúc, cảm tạ các độc giả nhỏ đối với Kiều Kiều ôn tồn ca hậu ái, a a cộc! Tiếp đương hiện ngôn « nàng như vậy đẹp như vậy » *【 khí phách hung tàn lưu manh lão đại vs nũng nịu bạch phú mỹ; theo mọi người nói là cao ngọt 】Nũng nịu bạch phú mỹ Thẩm Kiều, bị liếm máu trên lưỡi đao lưu manh đầu lĩnh Tạ Thanh coi trọng.Đêm nào, hắn hung dữ đem nàng ép góc tường, dao bổ dưa vỗ nàng tuyết nộn non gương mặt nhổ ngụm vòng khói: "Hôn ta một cái, ta liền thả ngươi!"Tiểu mỹ nhân dọa đến nhánh hoa run rẩy: "Tiểu ca ca, cầu ngươi dịu dàng một chút, ngươi, ngươi đem ta dọa sợ..."Có thể nam nhân lại càng nghe nàng khóc vượt hưng phấn: Dáng dấp câu người không tính, liền khóc đều TM dễ nghe muốn mạng!Không được không được, cái này không thể thả, tuyệt không thể thả..."Không cho phép khóc, lại khóc ta liền hôn ngươi!"Thẩm Kiều vạn vạn không nghĩ tới, lúc trước cái kia mỗi ngày dữ dằn muốn hôn nàng tiểu lưu manh, lại là ngày mai thiên chi kiêu tử, kim cương nam thần, nên nói nàng không may đâu, vẫn là gặp vận may đâu?【 nhỏ kịch trường 】Tạ Thanh: "Kiều Kiều, ngươi thích nam nhân kia, ta liền hủy đi nam nhân kia, ngươi nói xong sao?"Thẩm Kiều: "Tốt tốt tốt, kia ta thích ngươi tốt!"Tạ Thanh: "..."Liền, hai người kết làm tình nhân.…
Tiểu Thanh mộng mơ sẽ có một ngày nào đó sẽ có một người đàn ông nâng niu cô như chiếc lá nâng giọt mưa và yêu cô như những vì sao trên trời đêm nay. Một ngày nọ, cô gặp người đàn ông thích cô từ ánh nhìn đầu tiên, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để ở bên cạnh cô, sẵn sàng bỏ giấc mơ để xây đắp gia đình cùng cô. Một người đàn ông chiều chuộng cô mặc dù không ai ngoài anh ấy chịu những tính cách của cô. Anh yêu cô hơn bất kì ai trên cuộc đời này. Cuộc đời này đã cho anh gặp cô.Tác giả: Bảo Lăng Lăng Thư kí: Bảo Trân, Khánh Linh…
[ ĐAM MỸ] Thay thế giới này thương emTác giả: Đại Ca Cá ChạchVăn án " Bóng tối có sâu cỡ nào cũng đừng sợ, bởi anh sẽ không bao giờ buông tay em" Trình Nghị ngày đó nói chia tay với Tạ An, cứ ngỡ sau này cuộc sống của cậu sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng anh không ngờ rằng, lời chia tay đó là con dao bén chặt mất sợi dây cuối cùng níu kéo Tạ An với thế giới này.Thời không dịch chuyển, Trình Nghị quay lại thời điểm Tạ An vẫn còn sống. Cứu lấy người anh yêu, cũng chính là cứu lấy cuộc đời mình.Lưu ý: - Vui lòng không mang truyện đi nơi khác…
Hắn và cô lớn lên cùng nhau, bên nhau từ khi hai đứa trẻ vừa chào đời. Năm cô lên sáu, hắn tặng cô cả hộp kẹo ngọt và hứa sẽ luôn chơi cùng cô. Lúc mười một, ngày nào hắn cũng đợi trước nhà để đưa cô đến trường, hồn nhiên và thương cô nhiều đến thế mà! Đến lần sinh nhật mười tám tuổi, hắn trao cô đóa bạch tuyết cầu tinh khôi như vẻ đẹp cô. Hắn nguyện chăm sóc mỗi lúc cô đau ốm, che chở khi cô ở trạng thái tồi tệ nhất.Đến lúc cô hai lăm, hắn mong muốn lấy được cô, tặng cô chiếc nhẫn DR nhưng cô lại một mực phũ bỏ hắn. Cả hai bên nhau lâu như vậy, lí nào cô rời đi mà chưa từng ngoảnh lại nhìn hắn một lần??…
Đến lượt tôi. Sự sợ hãi như ban cho tôi sức mạnh, thay vì tự chặt bàn tay, tôi cố gắng quan sát xung quanh hòng lừa gặt bọn họ, tôi đã tự chặt ngón tay út của mình, nhưng không chặt đứt, tôi còn để lấp ló một mảnh xương và lớp da nhỏ níu kéo lại, tôi gập chúng lại ở độ cong không tưởng và cất giấu bên trong tay áo, như thể tôi đã tự chặt rơi ngón tay út của mình, nhưng thực tế thì không! (một niềm vui nhỏ bé dâng lên rằng: Tôi không phải mất đi ngón tay của chính mình!)Không cần giải thích gì thêm, nếu bạn hứng thú, mời bạn đến với những câu chuyện của tôi!…