Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
𝒞𝑜́ 𝓃𝒽𝓊̛̃𝓃𝑔 𝒸𝒶̂𝓊 𝒸𝒽𝓊𝓎𝑒̣̂𝓃 𝒸𝒽𝒶̆̉𝓃𝑔 𝒸𝒶̂̀𝓃 𝓁𝑜̛̀𝒾, 𝒸𝒽𝒾̉ 𝓁𝒶̀ 𝓃𝒽𝓊̛̃𝓃𝑔 𝑔𝒾𝒶𝒾 𝒹𝒾𝑒̣̂𝓊 𝓁𝒶̣̆𝓃𝑔 𝓁𝑒̃ 𝓋𝒶𝓃𝑔 𝓁𝑒̂𝓃 𝓉𝓇𝑜𝓃𝑔 𝓉𝒶̂𝓂 𝒽𝑜̂̀𝓃Cái này tác giả lập ra để vừa vã nhạc vừa vã cpNếu bạn nào có nhạc hay thì coment xuống phần bình luận nhéTruyện được đăng vào mỗi chủ nhật hàng tuần…
Sở Lưu Hương là người chấn danh thiên hạ, trong giang hồ đầy rẫy những lời đồn về nhân vật này. Mẫu hình nhân vật này là một người đàn ông trong mơ tưởng của các phụ nữ, anh ta là đạo soái, đẹp trai, có tánh phong lưu, thích mạo hiểm, thích hưởng thụ, thích cấp thời hành lạc, không bị danh lợi bó buộc, chỉ làm những gì mình thích và không ai có thể cưỡng bức anh ta...Lý Tầm Hoan đã tìm quên vết thương đó trong men rượu nồng, trong những bóng dáng giai nhân, nhưng rượu nồng chỉ đốt cháy hai buồng phổi, huỷ diệt đi xác thân, và cuối cùng cũng mang theo vết thương ray rứt vào lòng đất lạnh.Bây giờ bên kia bờ thế giới, chẳng hiểu chàng đã quên được hay là chưa ? Rồi mười năm sau... Bao nhiêu là vật đổi sao dời, bao nhiêu là biến thiên dâu bể... Bao nhiêu là dĩ vãng trôi dần theo ký ức lãng quên... Nhưng tình yêu vẫn cứ là một vết loang không đậm cũng chẳng nhạt mà thời gian không làm sao gột rửa, mà mưa gió cuộc đời không thể xóa nhòa.Tiểu Phi ngồi nghiêng dựa lên mạn thuyền nhớ lại người bạn củ, chàng không khỏi ngậm ngùi thở dài... Chính chàng cũng mang phải vết thương ấy và chàng cũng đã tìm lãng quên bằng cách theo Lý Tầm Hoan ngao du khắp sơn cùng thủy tận, khắp thắng cảnh danh sơn. Liệu cuối cùng cái kết truyện sẽ sao, nhân vật này sẽ như thế nào nữa ???---> Cùng thảo luận truyện Sở Lưu Hương tại TRUYEN368.COM…
Couple nghịch đảo siêu tà đạo ????Tạ Liên×Hoa Thành-Bối cảnh: hiện đại, học đường, thế giới ABO.-Cảnh báo: Ooc, R18.-Không khuyến khích fan nguyên tác vào đọc, nếu cố tình đọc mà không nhìn tag thì tôi không chịu trách nhiệm.-Văn phong nghèo nàn không tránh khỏi việc bị sạn, mong mọi người thông cảm.-Không có beta nên lỗi chính tả là điều đương nhiên, vui lòng không bắt bẻ.-Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Mặc Hương, tôi thuộc quyền sở hữu fanfic này.-Tác phẩm chỉ được đăng tải trên wattpad và ao3 (@UneShibo), nếu bạn đọc được ở nơi khác có nghĩa là fanfic này đã bị đánh cắp. Rất vui nếu bạn có thể báo cáo sự việc đó cho tôi.-Cuối cùng, hãy tận hưởng thời gian vui vẻ khi đọc fanfic này. Love♡…
Kooktop!Taebot!Niên hạ!!Lần đầu nhìn thấy em ấy, Taehyung nghĩ hẳn cậu là đứa trẻ dễ thương nhất trên đời.Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, Jungkook nghĩ anh ấy chắc chắn là thiên thần.…
Chúng tôi hồi đó đều rất ổn. Chúng tôi hồi đó đều rất ổn Chúng tôi hồi đó đều rất ổn, thường thì là ba người, có lúc 4 người, thỉnh thoảng có thể là năm người, tụ tập đông đủ phải lên đến tám người, còn một lần, chỉ có hai người với nhau. không có mấy chuyện linh tinh kiểu trên tình bạn dưới tình yêu, nên có thể một mình ra rạp xem "Cape No. 7", nghe Phạm Dật Thần gằn giọng: Mẹ kiếp, đi Đài Bắc. Hoặc nữ chính gào khóc: Sao anh bắt nạt em? Cũng có thể một mình nhai dưa góp, gặm cơm nắm bên sân bóng chày, vẫy cờ cỗ vũ cho đội Trung Hoa, vỗ tay hoan hô cùng toàn thể đồng bào xa lạ phía trên phía dưới bên trái bên phải. Sau khi trận đấu đã kết thúc, tim đau tan nát vẫn không quên hỏi: Hình quốc kì in trên má chỉ cần dùng sữa rửa mặt rửa là sạch phải không? Bởi vì chúng tôi hồi đó đều rất ổn, chúng tôi hồi đó đều có ai đó trong lòng, đến nay những người đã từng được đặt trong lòng chúng tôi, người thì làm mẹ, người thì làm bố, người vẫn độc thân, người tình cảm ổn định nhưng lần lữa mãi không bước vào hôn nhân. Từ Đài Bắc theo gia đình chuyển về một vùng quê nhỏ bé, nơi nhà hàng xóm đối diện còn nuôi gà, Tiêu Vũ Huyên có nằ.m mơ cũng không ngờ mình sẽ đụng độ ngay hai oan gia trong ngày đầu tiên đi học. Tình bạn giữa hai cậu học sinh cá biệt Chính Ngạn, Khải Hiên và cô bé gầy gò, thuần khiết như mưa đã bắt đầu từ buổi nướng thịt bên bờ suối, rồi gắn kết hơn qua nhưng lần kéo nhau lên núi ngắm cảnh đêm. Như chồi non, tình yêu chớm nỏ trong cơn mưa tuổi trẻ không…
Có những chuyện tưởng như dễ dàng nhưng lại khó thực hiện. Có những người tưởng như một bước là có thể chạm nhau nhưng lòng lại cách xa nhau đến lạ. Lòng này đã trao còn nhận được gì? Nó chỉ đơn giản là CRUSH ❤…
Những quá khứ ngọt ngào và tươi đẹp ,nụ cười và giọng nói của anh . Tâm trí tôi chìm đắm trong đó ... vậy mà đã nhiều năm trôi qua . Câu truyện mang đến những màu sáng từ thủa học trò thơ đến khi cần trưởng thành cần chấp nhận và quên đi . Sau nhiều năm họ gặp lại nhau , liệu đây có phải là duyên ?…
À thì dayy là 1 bộ truyện về AOV aa.bối cảnh chính là ở trường học và quán cafe"Violet Cafe"của chị lớp trên Violet,có sai sót thì mn nhắc tớ aa,sẽ sai chính tả;-;.…
Đây là một bộ Fic Horror mình lấy nhân vật chính là Yoongi ( vì ko tìm đc ảnh bìa phù hợp nên mình sẽ lấy đại nha 😊✨ ) . Ko đem fic của tôi đi đâu ! Nếu có nhu cầu gì vui lòng ibInstagram : kaycee_ampNhững hành vi chuyển ver ko có sự đồng ý của tôi hay đem fic đi đâu thì sẽ bị report !Cảm ơn 🖤…
Đây chẳng phải văn chương của người trưởng thành. Đây là nhật ký, là góc nhìn của cô bé nhạy cảm 16 tuổi đối với thế giới này. Thế nên, văn phong có thể hơi lủng củng, chưa được hoàn thiện. Dù vậy, cô bé ấy vẫn muốn giải bày tâm sự qua dòng văn và mong rằng, những người giống như cô bé, mỗi ngày hãy cố gắng mỉm cười hạnh phúc.…
Đây là fanfic nên hoàn toàn KHÔNG CÓ THẬT. Truyện được tác giả viết vì niềm yêu thích 3 trẻ. Mọi người đọc sẽ thấy vui vẻ! ^^_Fanfic TFBoys__Pairing: Khải-Nguyên, Tỉ-Hoành__Disclaimer: nhân vật không thuộc về tác giả nhưng số phận của họ là do au quyết định_…
Chỉ là vài mẩu chuyện nho nhỏ khiến chúng ta mong nhớ về sự khao khát thoát ra khỏi vũng bùnLiệu thật sự trong mỗi người trong chúng ta đều tồn tại một chị em sinh đôi .Mọi vấn đề trong truyện chỉ là sự tưởng tượng khách quan của tác giả Ngoài ra mọi được trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên…
Mộc An Ngưng cảm thấy mình không phải là một người thú vị.Nhưng lại để ý một nam sinh, đến nỗi sẽ quên ăn quên ngủ.Nam sinh kia như trăng trên cao, mà bản thân là như hồ dưới đất, mặt hồ vĩnh viễn không thể giữ được ánh trăng.Kỳ lạ chính là, dù biết là vậy, nhưng ánh mắt vẫn sẽ dừng lại trên người cậu ấy.Rồi tâm tư bị cậu ấy nhận ra.Mộc Ngưng An hồi hộp lại lo sợ, trở thành rùa rụt đầu dám có ý mà không chịu tỏ, chỉ dám viết nhật ký rồi đọc lại một mình.Sau này, một ngày nọ, khi đọc lại nhật ký ngày xưa của bản thân, Mộc An Ngưng cảm thấy bản thân ngày xưa rất không được.Cô không thể nào vô sỉ và không cần mặt như vậy."Anh là bảo bối, là vầng trăng, là ánh sáng của đời em.""Em đọc cho anh nghe nào."Chống lại ánh mắt nhiệt tình và nóng bỏng của chồng mình, Mộc An Ngưng không muốn mở miệng, nhưng cuối cùng vẫn phải mở miệng.Câu chuyện về một cô gái trầm tính, thích ghi nhật ký những lời ngọt ngào muốn nói với nam thần của mình, và nam thần dùng tình cảm chân thành của mình để giúp cô gái nhỏ mở cửa trái tim.…
"Hỡi một người đã đem đến tình yêu cho tôi, liệu em có đáp lại lời bày tỏ chân thành này? Để chấp nhận tôi...một kẻ ngày đêm chỉ có hình dáng em đem ấp ủ trong tâm trí, một kẻ biết yêu nhưng đặt sai chỗ giữa con tim và lí trí, một kẻ chỉ biết mặc cho những thứ cảm xúc tiêu cực gặm nhấm đến hao mòn tinh thần này?Hỡi nàng thơ của tôi, em tự lúc nào đã trở thành người tình trong mộng chiếm trọn những giấc nồng của tôi đến ám ảnh.Hỡi người con gái kiêu kỳ kia ơi, tuy không phải là người sở hữu nhan sắc tuyệt trần nhất thế gian này nhưng em vẫn nắm trọn trái tim tôi trong lòng bàn tay.Hỡi người thơ mộng của tôi, tâm trí tôi đã tự lúc nào điên đảo vì em đến mức đầu óc này đã điên đảo vì em.Tất cả những điều như vậy, dẫu cho tôi có cố gạt bỏ mọi ký ức về em nhưng tới cuối cùng, tôi lại là người nhặt lại từng mảnh ghép ấy với một nụ cười méo mó loạn trí vì "tình'."…
Năm Ấy Có Một Thiếu Niên_____Năm ấy có một Tôn Tam Nguyệt, vô cùng vô tư, chẳng muộn phiền chuyện thiên hạ, chẳng quan tâm đến thế gian có xoay lưng với hắn hay không, cứ đường đường mà sống thật vui vẻ. Ấy thế mà thiếu niên nhiệt huyết ấy lại từ vô tư thành suy tư, ngày ngày uống rựu đến say ngất chỉ vì để quên đi một người, nhưng chẳng thể nào quên đi được." Tôn Tam Nguyệt của năm ấy đã chết rồi, thế nên....đừng tìm hắn nữa"____Năm ấy có một Trạch Thiên Vũ sống trên đỉnh núi Tư Âm. Là một kẻ tàn bạo, có tính cách lập dị, hắn xem thường tất cả, cho rằng mọi thứ đều không đáng để hắn trân trọng. Ấy thế mà không ngờ lại có một ngày, con người tự cao, tự đại ấy lại phải cúi đầu, quỳ xuống cầu xin kẻ khác chỉ để giữ lại mạng sống cho một thiếu niên đang hấp hối đang được hắn nâng niu trong lòng."Trước nay, bản tôn chưa từng nghĩ đến việc sẽ hao tâm, tổn khí đối với một tên tiểu tử phiền toái đã khiến ta phải vắt óc suy nghĩ nhiều đến mất ăn, mất ngủ. Ta thực sự ghét con người đó, chỉ muốn bóp chết hắn ta, nhưng tại sao ta lại không nỡ?"…