ATSH|phép màu ★?
có thể tui sẽ mở rộng nhân vật ở ngoài nhe. Và sẽ ko đầy đủ 30 anh trai…
có thể tui sẽ mở rộng nhân vật ở ngoài nhe. Và sẽ ko đầy đủ 30 anh trai…
Pair: Non-CP.Artist: Badly Drawn Jojo Comics. Link: https://badlydrawnjojocomics.tumblr.com/( Truyện dịch và mang đi với sự cho phép của Artist, vui lòng không re-up )…
nhìn lên, để thấy tình ta vẫn đong đầy-nhuuys-…
ukm…
em vẫn sẽ yêu anh, dẫu cho cái chết có chia lìa đôi ta.…
"Cậu nghĩ bản thân tôi gồng mình đội lên vai cái danh oan gia của cậu tôi thấy vui lắm hay sao? Có bao giờ câu chịu nghĩ tại sao tôi làm vậy hay chưa?""Nguyễn Thái Sơn. Cậu không phải chờ nữa. Tôi yêu cậu"Không áp dụng lên người thật…
"nhà mình có ba người..."one shot. ❗️tất cả chỉ là giả tưởng, không áp dụng lên người thật• out of characters, focus on jsolnicky• lowercase, do not reup…
" Có người muốn yêu như ông, như bàAnh muốn yêu như đứa con nítVì con nít nói yêu là yêuNó không thể yêu người nó không thích.Đơn giản là vào buổi ra chơithấy em một mình nên anh tiến tớiNếu như em chấp nhận lời mờithì để đó anh chia đồ cho mà chơi. "…
Những bài hát ấy không gọi tên họ, không kể về họ, nhưng lại cất giấu những mẩu chuyện có thể rất đẹp. Có thể... nếu họ dám nói, dám giữ, dám yêu.…
ai mà ngờ được đứa mình ghét cay ghét đắng là người yêu qua mạng của mình chứ...----tên chả liên quan đến nội dung đâu, do lgith thèm pancake thôi…
warning : ooc, oneshort, lowercase…
cả nhà thương nhau!…
"Hào ơi, em câu được cá rồi này! Chúng ta về nhà nhé!" - tiếng nói trong trẻo của Sơn vọng lại giữa không gian tĩnh lặng, như tiếng chuông ngân lên vào mỗi buổi chiều tà, Sơn đánh thức tôi khỏi những suy tư không hồi kết trong đầu. Tôi cười khẽ, đứng dậy tiến tới nơi em, bên cạnh tôi có riêng một mặt trời nhỏ mà. -----Truyện viết ra thỏa mãn nhu cầu sìn otp của bản thân, tình tiết không có thật, không bê ra khỏi phạm vi wattpad.…
"Tay bưng dĩa muối chấm gừngGừng cay muối mặn xin đừng quên nhau.Bánh này bánh nghĩa bánh tìnhTấm lòng son sắc giữa mình với taBánh này xin được cắt raSáng như trăng sáng giữa ta với mình"…
serendipity - sự tốt đẹp không hẹn mà gặp, không cầu mà được…
viết ngu, đừng kỳ vọng.…
Mọi thứ đáng ra đều sẽ diễn ra một cách bình thường như mọi ngày giữa hai người anh em chí cốt, nhưng dường như hôm nay có vẻ hơi khác một chút...Akira bé nhỏ đang bị trói chặt trên giường, cơ thể nhỏ nhắn của nàng ta bị quấn quanh bởi những sợi ruy băng màu hồng phấn đầy khiêu gợi mà chẳng hề có một mảnh vải che thân nào cả...Trong khi đó, chàng trai đáng ra phải đứng ra giải cứu nàng - Shinji - lại đang mỉm cười một cách tà mị khi lướt tay trên làn da mềm mại của nàng..."Sự mạnh mẽ mà ngươi hay thể hiện hàng đêm đã biến đâu mất rồi, DeathEyes bé nhỏ?"Shinji mỉm cười trong thích thú, còn nàng thì khóc không thành tiếng mà vùng vẫy vì sắp bị "sói" ăn thịt...…
"anh sao vậy? nói em nghe, phong hào"one shot. ❗️tất cả chỉ là giả tưởng, không áp dụng lên người thật• out of characters, focus on jsolnicky• lowercase, do not reup…