Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
cái này nói về một vấn đề trên mạng xã hội và những cuộc gặp tình cờ không thể diễn tả nổi.em là một người vừa mới lên Seoul nhưng do cô bạn thân đã giới thiệu nhà cho em nên em mới chấp nhận ở chung với mấy thằng đực rựa khốn nạn chưa từng thấy kia.…
FakeDeft hay Faker x ai đó hoặc Deft x ai đó thì không biết nữa, để thuận tự nhiên đi. Lịch đăng chap mới sẽ theo kiểu: nếu chương trước được 20 ⭐️ thì đăng chương mới, còn không thì thôi. Dạo này không hẳn là bận nhưng lười ý. Với lại làm fic kiểu textfic thế này để cho vui thôi, chứ tôi vẫn thích văn xuôi hơn. Nhưng năng lực có hạn nên văn xuôi viết hơi kém, không tìm được câu chữ bay bổng để lột tả điều mình muốn viết, với chưa tìm được plot.…
"Nghe nói ở một bản xa, có thiếu gia nghịch ngợm bị gửi xuống núi sống cùng một chàng trai bản hái thuốc. Thiếu gia ban đầu chỉ coi đó là trò vui, nhưng dần dần lại nghiện luôn mùi thảo mộc phảng phất quanh áo chàng trai ấy. Người bản bảo, từ đó anh Thuân - người vốn kiêu sa lạnh lùng - đi đâu cũng có một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau.Có kẻ từng bắt gặp họ ở chợ phiên: một người xách giỏ thuốc nặng trĩu, một người ngồi hát sai nhịp giữa rừng mơ. Nghe nói, nhiều năm sau, thiếu gia quay lại thành phố, vô tình gặp lại chàng trai ấy nơi phố đông. Và điều lạ lùng nhất là, chàng trai vẫn mắng câu cũ: 'Cậu lại chứng nào tật ấy đó à'.Nhưng lần này, thay vì cáu kỉnh, thiếu gia chỉ cười và ôm chặt lấy anh, như thể cả thế giới đã được tìm thấy."…
Bóng tối ôm lấy em, ánh trăng soi sáng em, rọi xuống khuôn mặt đẹp đẽ u buồn ấy.Màn đêm vĩnh cửu luôn ghé thăm mỗi khi em ngả giấc. Em mơ thấy mẹ cùng nụ cười thoắt ẩn thoắt hiện, và rồi lại lần nữa biến mất trong làn sương khói mờ đục. Em khổ sở vò đầu, sợ hãi với suy nghĩ của chính mình, vì quá khứ khốn nạn đã cướp lấy người thân của em, đập tan những hạnh phúc vốn có.Em cảm thấy mình như bị bỏ rơi, bị lạc lõng. Daniel chẳng còn thiết tha gì với thế giới này nữa. Nhưng đâu đó ngoài kia, người phụ nữ mà em trân trọng nhất cũng là người yêu thương em nhất vẫn đang ngày đêm tìm kiếm đứa con trai của mình, trông chờ vào tia hi vọng ít ỏi."Em nghe thấy tiếng trăng rơi,rơi trong lòngvỡ nát."…
Truyện chủ yếu lấy ngoại hình của mascot và tính cách ngoài đời của các anhTruyện tôi vừa bú đá vừa viết, k phải otp mong clickback chứ đừng ném gạch vô đây. Otp tôi tạp lắm .Mong k đưa lên căn cứ Hypersquad hay đi bất cứ đâu. Lấ idea thì cre dùmPeace and love…
Trong khu rừng phủ đầy băng giá, Soobin bị dồn đến đường cùng. Chân trái mắc vào bẫy sắt, máu nhỏ giọt nhuộm đỏ mặt tuyết.Cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt vàng của sói nhân ánh lên tuyệt vọng. Đúng lúc đó, một bóng hình cưỡi ngựa xuất hiện - áo choàng đen thêu chỉ bạc, ngọn giáo trên tay phản chiếu ánh trăng.Công tước Yeonjun.Người đàn ông cúi xuống, tháo gỡ bẫy, đôi bàn tay vừa lạnh lùng vừa dịu dàng. Soobin run rẩy, lần đầu tiên cảm thấy hơi ấm từ con người.Cậu không biết rằng, ánh sáng ấy chỉ là khởi đầu cho một màn bi kịch.…
'Đêm mưa' là phần 2 của 'Hành tinh đi lạc'."Tôi sẽ đứng giữa phố phường đông đúc, với nụ cười lơ đãng hiếm hoi. Và đợi anh đến lúc kịp hoàng hôn."/fic chuyển ver có sự đồng ý của tác giả/author: downpour0721…
Từ bé, Soobin chỉ tự hào về đôi má lúm của mình, nhất là khi được Yeonjun - anh trai phố thị - hôn chụt vào rồi xoa đầu. Nhưng lớn lên, khi vô tình bắt gặp Yeonjun thay áo, cậu mới biết: thứ mình thích nhất không phải lúm đồng tiền, mà là chính anh, đến cái eo nhỏ của anh rồi cuối cùng mới là cái lúm đồng tiền ấy.…
Ở làng Thạch Lâm, dưới bóng phủ họ Thôi quyền thế, hai con người - một là thiếu gia kiêu hãnh, một là đứa trẻ sinh ra từ thân phận hạ tiện - đã lớn lên bên nhau như những vì sao kề cận trên bầu trời đêm. Thôi Tú Bân, chàng trai với trái tim can đảm và quyết tâm sắt đá, đã đánh đổi cả tình thân để giúp Thôi Niên Thuân - người cậu yêu quý - bước ra khỏi bóng tối phận hồng nhan.Nhưng đời người, chẳng phải lúc nào cũng được thuận theo ý muốn. Khi Thuân vươn lên tột đỉnh danh vọng, thì cũng là lúc bức màn quyền lực khép lại, ngăn cách họ mãi mãi. Những mưu toan, phản bội và bi kịch dồn nén đẩy hai người vào vòng xoáy không thể thoát - nơi tình yêu trở thành xiềng xích, nơi "cậu" và "mợ" không chỉ là lời gọi mà là số phận đắng cay gắn chặt họ bên nhau.Liệu ánh trăng Thạch Lâm có thể chứng kiến một tình yêu vượt lên mọi rào cản, hay cuối cùng cũng chỉ còn lại bóng tối?…
Soobin - cậu nhóc tài phiệt năm nhất, tin vào tình yêu sét đánh - vừa gặp đã biết Yeonjun là định mệnh. Từ đó, cậu bám lấy anh như chiếc đuôi nhỏ, luôn miệng "anh ơi, anh à", hết cớ skinship lại đến nũng nịu.Yeonjun vốn chỉ thấy thú vị, nhưng dần bị cuốn vào tình cảm trong veo ấy. Khi anh định buông, Soobin chỉ mếu máo:"Em chưa hết tiền sao anh đã hết tình rồi."Một chú cún si tình mau nước mắt, một chàng trai lém lỉnh cuối cùng phải thừa nhận: tình yêu này thật sự là định mệnh.…