cautruc_dehoa
…
ko có miêu tả 😏😏…
textficlee chan x kim samuelsebeuntinauthor: phong (hanh)warning : lower case…
Sài Gòn là miền đất hứa. Nhưng sự thực nó đâu có hứa gì với ai. Có chăng chỉ là tiếng lòng của những người từ bốn phương tới nơi đây tự hứa với mình về một tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn. Sự năng động và ồn ào của chốn đô thị xa hoa ấy rất phù hợp cho những người trẻ ưa thích cái mới. Dòng người đổ xô đến đây ngày một đông và cũng sẽ còn lâu nữa mới có thể ngăn dòng chảy ấy tiếp diễn. Khi sự cạnh tranh tăng cao như thế, hạnh phúc chỉ có thể mỉm cười với những ai nỗ lực hết mình, đồng thời biết hi sinh và tỉnh giấc kịp thời sau những cơn ảo mộng khó thành.…
Nó ngước mắt nhìn hắn,đôi mắt to tròn mở long lanh.Hắn nhìn nó không rời mắt,bỗng chốc đành chấp nhận bị thu phục,tha thứ cho nó mà đâu biết,nó đã phải căng đến sắp lòi cả mắt chỉ để tạo được cái hiệu ứng ngây thơ trong sáng đó ...…
Nam 9 : Hoàng Nhạc VũNữ 9 : Mộng Chi LanNam 8 : Bạch Gia HàoNữ 8 : Tô Ngọc Nhi" Nhạc Vũ à, sau khi em đi anh nhất định phải sống thật tốt, chúc anh cơm no, áo ấm, công danh sáng ngời, tiền đồ rộng mở, chúc anh mãi mãi không bao giờ gặp lại em nữa. "Sau khi Mộng Chi Lan mất, anh hối hận vô cùng. Cô đã trải qua những gì? Đau đớn bao nhiêu? Anh đều không hề hay biết. Đến khi nhận ra đã quá muộn màng, Chi Lan của anh giờ chỉ còn là một nấm cát, không màu, không mùi, không vị, không chờ đợi, không nhớ nhung, không ghen tị, không cằn nhằn, không sân hận, cũng không còn yêu anh nữa.…