Thánh vương (nguồn sstruyencom)
…
Na…
An Angel was born to be hurt... Who would she become? An Angel...? Or... an Evil?...…
Ngọt ngào học đường, công sở…
U béo yêu em…
~Real~Friend~-"Để tao coi cái tình bạn rẻ tiền của chúng mày thì làm được trò gì"-"Tưởng dùng mấy cái tiểu xảo nhỏ mà cắt đứt tình bạn của tụi này ak"~Real~Love~-"Đừng mộng tưởng nữa!Nó ko thích mày"-"Tỉnh lại đi!Người ta có bạn gái rồi!Mày ko có cơ hội đâu"-"Thôi bỏ đi!Dù jk người ta cũng có thích mik đâu!Cứ cô chấp làm jk"-"Mày nghĩ cái tình bạn bao nhiêu năm của mày dành cho nó đủ để nó siêu lòng ak"~Những Bi Kịch~Những Nỗi Đau~Và Cả Sự Hạnh Phúc ~~ ~FriendShip and Love~~~…
CƯA ĐỔ EM TRONG VÒNG NĂM NỐT NHẠC.Author: Thiên Nhật Lý ĐìnhDicslaimers: Nhân vật trong fic không thuộc về ta mà thuộc về nhauPairings: GRI aka YongRiRatings: K+Văn án.------------------------------------------------------Jiyong cẩn thận đánh giá người con trai đang đứng cách đó không xa cho là lắm, tay xoa xoa cằm, cười đến vô cùng đê tiện.- Ù uây, quả nhiên là cực phẩm nga! Cặp mắt xám lúng liếng đa tình câu dẫn, cái gì chim sa cá lặn, cái gì khuynh thành đảo quốc, chỉ một cái chớp mắt của em ấy thôi chắc cũng là thiên cùng địa diệt rồi. Chao ôi, nói gì đến cái nhếch môi kia, hai cánh hoa đào ướt nước mềm mại, hẳn là thạch lựu dai ngọt cũng còn thua xa cơ!Hắn không kiềm được cả cơ thể nóng ran khi nghĩ tới cái miệng rộng xinh đẹp hút hồn kia hư hỏng ăn trọn lấy mình, nhất thời hỏa dục đã lên tới đỉnh điểm, hưng phấn hô to:- Mỹ nhân ! Anh nhất định phải có được em!Người vừa được ca ngợi lập tức ngoay ngoắt nhìn, mắt trừng trợn ngược, hùng hổ tiến về phía Jiyong. Hắn ngỡ người đẹp đến ngã vào lòng mình, vừa định nhắm mắt dang tay thì đã thấy nguyên chiếc dép của ai phi trọn vẹn vào trong mặt. Mỹ nam quát lớn, quát tới Jiyong chóng cả mặt không biết do âm thanh hùng hồn hay do cái dép kia vẫn nguyên vị trên má chưa đành lòng rơi xuống. Người kia tức giận nắm cổ áo Jiyong lắc lắc điên cuồng.- Mỹ nhân cái con mẹ nhà anh! Nhìn cho kỹ đi, tôi đường đường là một trang nam nhi hảo hán đầu đội trời chân đạp đất a! Tốt nhất nên tránh xa tôi ra hơn năm mét, à không, năm mươi mét đi! Rõ chưa hả! Tỉnh! Tỉnh ngay không thì tôi cho a…