Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- "Bao giờ gặp lại, khi ấy tôi sẽ cho cậu biết mọi thứ cậu muốn mà tôi biết."Câu nói ấy cậu chẳng thể nào quên từ khi đặt chân vào giới showbiz, hắn là người duy nhất biết rõ người em gái đang mất tíc của cậu.Nó là một đứa cứng đầu, cho dù cậu có níu kéo, khuyên ngăn thế nào con bé vẫn nhất nhất muốn bước chân vào giới giải trí đầy nghiệt ngã kia chỉ để có được danh tiếng bao người mến mộ... rồi, một ngày cậu mất liên lạc với nó.Bao manh mối của nó đều dẫn đến công ty giải trí NWO (No Way Out). Cậu quyết định tham gia vào công ty này để có thêm thông tin nhằm tìm được nó.Cậu định sẽ đi đâu? Trong cái thế giới "không lối thoát" này?…
Một thế giới cô từng mơ ước, khi bước vào nó lại không như cô nghĩ.Có tình yêu vào thứ gì đó, có năng lực và quyết tâm vào, cũng chưa chắc có được nó.Cạm bẫy quá nhiều, chỉ muốn an ổn sống yên một ngày. Chuyện thế giới đó, quả nhiên vượt sức tưởng tưởng.Bó buộc, níu kéo, kiềm hãm, giam giữ.. một là thông minh, hai là ngu ngốc.Mơ ước hiện tại là thoát ly khỏi hố đen, muốn chiếm lấy sự công bằng.Bây giờ mới hiểu ra, làm gì có công bằng kia chứ? Nó chỉ tồn tại cảm giác chiếm đoạt thôi.Kẻ thông minh sẽ không để bản thân bị thương. Tình yêu cũng vậy, địa vị và ngai vàng đều phải tự tay giựt lấy, kết quả mới quan trọng. Ai lại quan tâm quá trình nó diễn ra thế nào?…
Kim Gyuvin - một thanh niên 20 tuổi đang là sinh viên năm nhất. Hắn nổi tiếng trên mạng bởi những content trò chuyện cùng người lạ ở các trang mạng như Tiktok, YouTube,.. và hắn làm điều này vì số tiền hắn có thể nhận được từ những video quảng cáo cho các nhãn hàng bởi sự nổi tiếng của mình. Và hôm nay vẫn là một buổi video call với người lạ trong một app gì đó. Lần này nó khiến Gyuvin trằn trọc đến mất ngủ. Vô tình lại rơi vào vòng xoáy thời gian kì lạ..❌LƯU Ý : Fic mang tính tưởng tượng, tính cách nhân vật được xây dựng theo truyện, không phản ánh tính cách đời thật.…
Nguyễn Ngọc Diệp gặp Đặng Tùng Bách khi cả hai 17 tuổi. Có lẽ là từ ngưỡng mộ, cả hai người chuyển sang thích rồi yêu nhau. Cả hai cùng nắm tay nhau trải qua thời thanh xuân rực rỡ, cùng hứa hẹn về tương lai phía trước.Nhưng ở cái độ tuổi còn ngông cuồng, bấp bênh, chưa đủ trải nghiệm để trưởng thành, phải đối mặt với sự khắc nghiệt của công cuộc mưu sinh, liệu cả hai sẽ níu giữ được nhau?…
Fanfic: [Em là sự thương xót cho linh hồn tôi]Tác giả: Alice Charlotte Trên bầu trời là những áng mây trắng muốt, là bầu trời xanh thăm thầm cùng tiếng đập cánh của những chú chim bồ câu. Là tự do, là hạnh phúc tuyệt đối mà anh hằng mong ước. Dưới chân là tiếng gào thét của nhân loại, là tiếng cầu xin trong tuyệt vọng cùng xác thịt trộn lẫn với nhau cùng những cơ thể chồng chất lên nhau- biến dạng tới không còn nhận ra. Là khung cảnh mà còn đáng sợ hơn cả địa ngục được diễn tả trong những trang sách Sự tội lỗi, dằn vặt gặm nhắm lấy linh hồn của anh như những con sâu mọt đục khoét thân cây, chậm rãi từ từ giết chết nó. Ấy vậy mà trong những suy nghĩ ngập tràn bóng tối ấy, thứ ánh sáng duy nhất hiện lên trong anh lại là hình bóng của cô. An ủi vỗ về lấy anh như những ngày tháng cả hai còn nhỏ, chút ánh sáng ấy trong tiềm thức là thứ duy nhất níu giữ anh lại mà không chìm sâu vào tuyệt vọng hoàn toàn..."Thế giới này mới thật tàn nhẫn làm sao nhưng anh vẫn yêu em"(Truyện được viết dưới pov của Eren Jeager)…
[ Blue Lock ] Tôi Thế Mà Lại Sống Trong Thế Giới Tiểu Thuyết!?° Thể loại: tình yêu,học đường,đánh đấm,cẩu huyết,thả thích,16,np,bl,namxnam====•Văn ÁnNhìn một màn trước mắt khiến tôi không khỏi nghi ngờ,thế quái nào trước mặt tôi lại là hàng ngàn dòng chữ lướt qua như khung bình luận vậy!?Khi đã tiếp thu được mọi thứ tôi liền cảm thấy thế giới quan như sụp đổ,vậy mà tôi lại đang sống trong một cuốn tiểu thuyết ngược văn, ngược từ nam nữ chủ đến nhân vật phụ và phản diện. Và tôi lại là nhân vật nam phản diện độc ác đây,cái kết của tôi chính là bị tác giả cho chết vì tình, muốn mà không có được,chết cũng muốn níu lại,cảm giác thật đau đầu a. Tôi chỉ muốn làm nhân vật qua đường thôi mà,không muốn chết đâu huhu **khóc không ra nước mắt**.「- Đừng lo mà bé Y Y, các mama sẽ giúp con sống sót!! - Đúng đó đúng đó, mama sẽ không cho nó làm hại con đâu!! .... 」* Chào mừng đến với hành trình tìm đường sống của bé Y Y!!trình độ viết truyện của tác giả còn non nớt,mong mọi người đọc trong hoan hỉ,không thích cũng đừng buông lời cay đắng.* truyện chỉ đăng ở Wattpad,tác giả Yakuyakumi…
Chap 1: Đội trưởng tóc bạch kimMark chuẩn bị chuyển lên cấp 3. Từ nhỏ cậu đã đam mê bóng rổ. Cậu vào trường ba mẹ sắp đặt, chẳng lí do gì cả chỉ đơn giản là nghe lời thôi. Cậu cứ một mình đi học rồi một mình về nhà, ngày qua ngày trôi qua như thế, nhàm chán như thế. Nhưng cuộc sống của cậu thay đổi. Từ khi phát hiện trường có sân bóng rổ. Khi trên lớp cậu luôn chọn ngồi sát cửa sổ nó là nơi lí tưởng để nhìn thấy "các senpai" chơi. Senpai gồm 5 thành viên hợp lại thành đội, họ chơi không phải siêu phàm gì nhưng được cái trong sân luôn ngập tràn tiếng cười. -Có gì vui mà mấy anh cười lăm thế?!- Cậu lẩm bẩm.Rồi một ngày không biết ai khiến Mark cầm bé heo thủ thỉ rồi cho em ấy ra đi, cầm hết chỗ mới lấy được của bé heo long tong chạy đi mua trái bóng rổ- loại đắt nhất luôn mới hay chứ. Cậu nâng niu, chăm sóc trái bóng như báu vật.Trong thời gian dài quan sát cậu biết Senpai chỉ hoạt động vào chiều mát. Nên cậu chỉ dám chơi vào buổi tối, lúc mọi người đã rời đi. Cậu tìm hiểu và cố gắng tập một mình chỉ mong có một ngày cậu được trong team của các senpai. Từ khi nào nó đã trở thành động lực cho cậu cố gắng không ngừng nghỉ. -Cố lên! Cố lên nào Mark ơi! Mày làm được mà.Nhưng mọi thứ không dễ dàng như vậy. Từ khi sinh ra sức khỏe cậu rất yếu lại hay bệnh nên muốn làm gì cũng khó huốn chi là chơi thể thao. Đó như hòn đá bự chản đang đè nặng lên vai cậu vậy. Điều đó không làm cản trở đam mê to lớn đối với Basketball.Mỗi buổi chiều cậu đều lên sân núp vào một góc chắc rằng không ai c…
Văn án:Lúc tuổi còn trẻ trượng phu sủng thiếp diệt thê, vô số đêm, Tô Ngọc Dung nước mắt ẩm ướt trên gối thủ phòng trống.Phu quân trúng gió đổ xuống về sau, nàng cảm thấy mỗi ngày đều là cảnh xuân tươi đẹp hảo thời gian. Nàng xem sự cấy bên trên cái kia chỉ có con mắt có thể động lão gia hỏa, yếu ớt cười một tiếng: "Phu quân, khát sao?"Lão gia hỏa khổ cực trợn to tròng mắt: Ta không được khát! ! Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, cự khổ hoàng liên thủy liền vào miệng.******Trúng gió sau Phong Vu Tu ngày ngày đều muốn chết, tốt thoát đi Tô Ngọc Dung ma chưởng. Nhưng dần dần hắn phát hiện, hắn giống như một chút cũng không hiểu biết mình ở chung nửa đời thê tử, nguyên lai nàng là nhát gan như vậy thích khóc, nũng nịu mệt nhọc.Sét đánh lúc nàng sẽ bị dọa khóc, uống thuốc lúc như đứa trẻ con không chịu há mồm, trên thân có chút điểm không thoải mái, nàng đều đã ủy khuất rơi nước mắt. Hoàn toàn không phải lúc tuổi còn trẻ, cái kia lạnh lùng cay nghiệt làm người ta ghét nàng.Nhưng về sau cái này làm hắn chán ghét nửa đời nữ nhân lại đi trước. Không ai lại lấy cớ đập muỗi đánh hắn bàn tay, cười xấu xa cho hắn ăn cự chua quýt, lúc thương tâm cho hắn uống khổ nhất thuốc đắng, nguyên bản hắn nên cao hứng. Nhưng hắn lại cảm thấy tâm thật không, giường lạnh quá, hắn tốt cô độc...******Lại mở mắt ra, trở lại tân hôn lúc. Tô Ngọc Dung nhìn nam nhân thật cẩn thận bưng lấy nàng bị phỏng tay, khuôn mặt vặn vẹo: "Ngươi làm cái gì?"Phong Vu Tu thật sâu nhìn nàng: "Ngoan, ta cho ngươi thổi một chút, liền h…
Lời nói đầu: Nhân vật là của tác giả, nhưng tính cách, diễn biến là của tôi!******************************************************************-Erza à...! Nghe anh nói đi!- Jellal cố níu kéo Erza lại.Erza ngoảnh lại, gương mặt khả ái, tươi cười của cô đã mất, chỉ còn một gương mặt chứa chất bao nhiêu nỗi buồn, tiều tụy: "Muộn rồi! Tôi không còn gì để nói với cậu cả.". Cô khoan thai đi khỏi căn phòng ngột ngạt này, và để lại một quyển nhật ký nặng trĩu những dấu mực, những tâm sự.Quyển sổ bao trùm một màu đỏ, như mái tóc của cô ấy vậy!…
Lưu Ngọc Diệp từ nhỏ đã được lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ.Biến cố ập đến bọn chúng nhẫn tâm khiến nàng mất đi tất cả.Nàng thề họ sẽ trả giá vì điều đó.Nhưng khi trả thù xong thế giới chẳng còn gì níu giữ nàng cả,thế thì nàng sẽ đi gặp cha mẹ mình để được lao vào vòng tay ấm ấp của họ.Trời cao cho nàng cơ hội để gặp lại cha mẹ nhưng đánh đổi sẽ là gì ?Đời người ai cũng sẽ trải qua thất tình lục dục và nàng cũng như thế.Ai có thể cho nàng một mái ấm gia đình..phải chăng mọi việc đều đã được định theo ý trời... khổ đau qua đi hạnh phúc sẽ đến.…
Chỉ cần anh từng tồn tại trên thế gian này, dù cơn gió kia có kéo anh ra xa nghìn trùng, hay cả che dấu anh khuất dạng đi chăng nữa, cũng xin anh đừng bận tâm! Với em - anh luôn là bất diệt...Mùa hoa Anh Đào nở... chàng trai với nụ cười hình chữ nhật đến nơi này, để lại đây rất nhiều điều và rồi hòa tan câu chuyện đời mình vào hư không.Xin em, đừng vùi sâu tuổi thanh xuân của mình trong đất cát!Mùa hoa Anh Đào nở cuối cùng... dành tặng em sự cuối cùng từ anh.…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
Yêu quáiChàng mang đớn đau cho ta vì chàng là yêu quái Mèo đen lạnh lùng chảnh chó x nhân viên công sở kham khổ vì tiền hơi cọc tính nhưng mà cute Tác giả viết trong lúc phê deadline chưa beta và xưng hộ bị loạn có thời gian sẽ chỉnh sau, tag sẽ update dần Đây là tác phẩm từ trí tưởng tượng của tác giả có vài tình tiết phi logic ảo ma canada "Ghét mèo nhưng yêu anh""Nhưng anh là mèo em có yêu anh không""Không" "Bé ghét anh rồi sao""Ừ"Mèo ta giận dỗi khăn gói đống pate que thưởng cho vào cái túi be bé mà em chuẩn bị cho "Anh định đi đâu""Bỏ nhà ra đi" "Thật ?""Vậy anh đi đi"Mèo mun nhà ta chết trong tim nhiều chút, em người yêu dỗi rồi làm sao để dỗ đây"Em không níu anh lại à🥹" "Không🙂"…
Tuổi trẻ nào mà chẳng có nuối tiếc, với nó, làm việc gì cũng cố gắng hết sức mình là được. Khi lớn lên, cuộc đời đẩy nó vào nhiều sự lựa chọn, bắt nó phải chịu trách nhiệm với quyết định mình đưa ra. Cả một hành trình trưởng thành từ khi lên cấp ba đến khi đỗ Đại học, những con người nó gặp, những sự việc nó phải đứng ra giải quyết, tất cả đã rèn giũa cho nó rất nhiều. Nhưng nó còn may mắn ở chỗ, ai ai xung quanh cũng yêu thương và sẵn sàng che chở cho nó lúc nó cần, chỉ cần mọi người đứng sau âm thầm ủng hộ, nó tự nhiên có thể xử lý trôi chảy những vấn đề của bản thân.Nó sống bình yên suốt mười sáu năm, cho đến khi bước chân vào môi trường mới, nó gặp nhiều thử thách, gặp nhiều bạn mới và gặp được anh. Cuộc sống của nó cũng không xáo trộn quá nhiều, chỉ là nó được cảm nhận nhiều hơn về cuộc sống của những người xung quanh nó. Nó nhận ra, không phải ai cũng được ngọt ngào dịu dàng như ly Matcha latte của nó, vậy thì nó sẽ là người đưa tay ra, mời anh và những người bạn của nó nếm thử thức uống này.Anh nâng niu nó, vì nó đem lại nguồn sáng cho anh vào lúc anh gặp phải những bế tắc đầu đời. Nó cứ nhẹ nhàng bước vào cuộc đời anh, vô tình trở thành người xoa dịu anh những khi anh cần nhất. Nó là vị ngọt dịu thanh, vị chát nhẹ đọng lại nơi đầu lưỡi, là một ly Matcha latte ấm nóng giữa mùa đông từ từ sưởi ấm trái tim anh. Anh đã quen với cái đắng xen lẫn hậu vị chua nhẹ của những ly Americano mát lạnh. Nhưng từ khi gặp nó anh mới nhận ra, anh cũng cần điểm chút ngọt ngào cho…
Ly Châu trên tay - Phân Phân Hòa QuangGiới thiệu:DDiệp Ly Châu ngày thường Băng Cơ Ngọc Cốt, là mềm mại một mỹ nhân. Cập kê chi niên, nhưng không ai dám lên nghênh tiếp ở cửa cưới.Người người cũng biết, Diệp Ly Châu thể cốt yếu, đi hai bước đường đều muốn người khác giúp đỡ, Thừa Tướng lại là một nữ nhi nô, như vậy một bệnh mỹ nhân lấy về nhà, hơi phục vụ không được, nhất định sẽ bị lòng dạ ác độc tay đen tối Diệp Thừa Tướng giết đi.Diệp Ly Châu cũng rất phiền, thân thể của nàng càng ngày càng tệ. An tâm chờ chết thời điểm, có một đàn ông lạnh lùng thường thường tới phủ Thừa Tướng dao động.Người nam nhân kia ngọc thụ lâm phong, mạo nhược thiên nhân, chính là quá lạnh lẽo, nhìn về phía Diệp Ly Châu ánh mắt của cũng rất đáng sợ.Nhưng là, Diệp Ly Châu một khi tới gần người đàn ông này, thân thể ốm yếu liền khôi phục mấy phần, một khi người đàn ông này cách xa, nàng liền thở không nổi.Rốt cuộc có một ngày, Diệp Ly Châu rất có tâm cơ làm bộ ngã xuống, muốn tới gần người đàn ông này duy trì sinh mạng.Luôn luôn không sợ trời không sợ đất Diệp Thừa Tướng vội vàng níu lấy con gái của mình, ở nữ nhi bên tai nói nhỏ: "Đây là Nhiếp Chính vương, chính là mang theo mười vạn tới kinh hù dọa hoàng đế Tần vương, nữ nhi bảo bối ta tìm dịu dàng một chút , đừng tìm cái vị này Sát Thần."Sau lại, Nhiếp Chính vương đem làm bộ đáng thương tiểu Ly Châu đặt ngay tại trong lòng ngực mình: "Ngoan, gần thêm nữa một chút."Chỉ có Nhiếp Chính vương tự mình biết, hắn thích cái này tiểu mỹ nhân, t…
[Thiên thần là gì thế nhỉ? Cả ác quỷ nữa? Cô thường hay nhìn nhầm chúng với nhau... Nhưng đã làm sao chứ? Cô là người trần mắt thịt, làm sao nhìn xuyên thấu trái tim kẻ khác, lại còn là một kẻ không phải người?"Cô có một đôi mắt đẹp" - Một ác quỷ dịu dàng đã nói thế."To tròn ngờ nghệch" - Một thiên thần cộc cằn đã nhận xét như vậy.Suy cho cùng, cô vẫn cứ nghe theo lời nói của ác quỷ, đi theo hắn, ở bên hắn, ngỡ hắn là thiên thần của cô.Còn thiên thần, bị bỏ mặc, trở nên bơ vơ mà đâu ai thấu.Ai có biết chăng...Trong những tháng ngày ở trong căn nhà to đẹp của ác quỷ, cô cũng biết nhớ thiên thần..Cô viết thư... Hết bức này tới bức khác...Mà chẳng lần nào gửi đi.Cô không biết cuộc sống còn lại của mình có bao nhiêu ngày, cũng không biết bao giờ gửi những lá thư kia, nhưng vẫn tiếp tục viết...Thế rồi, cô đi...Ác quỷ vô tình tìm thấy lá thư, đau đớn chỉ muốn đem đốt, nhưng cuối cùng vẫn đưa cho thiên thần xem...Cả hai cũng chỉ biết đau khổ...Một người là kẻ mãi không nhận được tình yêu...Một người là kẻ không được chạm vào tình yêu của chính mình...]Nó vốn là một câu chuyện mà ai đó đã viết sai lệch về chúng ta. Em và anh chưa hề như thế, em chưa từng đi cùng người khác, anh thì chưa từng yêu em đến nỗi phải khổ đau, ai kia thì chưa từng xuất hiện trong câu chuyện...Người ta nói:"Bất kể một thiên thần nào cũng có thể không có cánh, nhưng đôi cánh náo cũng phải tựa vào lưng một thiên thần"Cả đời này, anh là thiên thần, còn em là đôi cánh, dẫu vật đổi sao dời cũng phải níu lấy tay anh...…
"Lấy vật đổi vật, ước hẹn đổi ước hẹn.Ba mặt một lời, trời cao chứng giám.Dùng sinh mệnh làm vật thế chấp.Ước định như khắc trên bàn thạch.Không hối hận, không thay đổi.Vĩnh viễn tuân thủ, tuyệt đối khắc ghi." "Kết ước!"Trần Túc Duyên là một nữ sinh trung học có lẽ là hơi "bình thường" như bao nữ sinh khác. Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi bi kịch đã diễn ra trong chuyến đi dã ngoại của cô và các bạn cùng lớp.Một lớp học hơn 30 học sinh đã bị phanh thây, riêng chỉ mình Trần Túc Duyên còn sống sót tựa như một kỳ tích.Và, cũng chỉ có Trần Túc Duyên biết, người đáng lẽ phải chết, mục tiêu của bọn sát nhân kia ngay từ đầu chỉ có cô. Đây là "quả" của hiện tại, do "nhân" từ quá khứ gây ra.Mọi thứ đã diễn ra tựa như một cuốn tiểu thuyết đã biết trước kết quả.Nhưng, cô không cam tâm. Tại sao cuộc sống này lại vô lí như vậy? Người tốt thì chết hết, kẻ xấu thì nhởn nhơ!?Chung quy vẫn là không cam lòng!Trần Túc Duyên muốn tất cả những kẻ liên quan tới cái chết của bạn bè cô đều phải trả giá.Tiền đổi tiền! Mạng trả mạng!Những ngày sau, Trần Túc Duyên xuất hiện dưới ánh sáng mặt trời trên danh nghĩa của Alissa Nicole Wilson. Đồng thời cô cùng lẩn thân vào màn đêm với cái tên Alice Howard.Trong sự âm u bất tận của địa ngục nơi trần thế, cô gái nhỏ từng tựa như ánh trời kia tao nhã cúi chào gã đàn ông. Trên khuôn mặt cô là nụ cười rạng rỡ, nhưng ánh mắt lại lạnh căm như ác quỷ địa ngục.[Mày sẽ là kẻ đầu tiếp theo !]#Huyền huyễn #OE #Ngụy trinh thám #Ngôn tình…
Trước đây Thủy làm cái gì cũng không tốt,chỉ duy có việc thích Chí là Thủy tự cho rằng bản thân mình vô cùng sáng suốt.Thủy thích Chí,ai cũng thích Chí cả.Nhưng mấy ai thấu được nội tâm của cậu.Trước đây cô từng nghĩ Chí như mây trời,còn cô chỉ là cỏ ven đường,mãi mãi không thể với đến được.Nhìn Chí bước cùng người khác,lòng Thủy đau như cắt,như dao cứa vào tim.Nhưng Thủy phải ráng kiềm lại,Thủy có là gì của người ta đâu?Đến khi Thủy quyết định từ bỏ,Chí lại níu lấy tay cô.Thủy bất lực lắm,tim nhói lên không thôi,Thủy muốn từ bỏ,nhưng lại không thể...…
Giới thiệuÁnh Nguyệt(nó)15t: cô nàng bất hạnh luôn bị người khác ăn hiếp. Dịu dàng, ngốc nghếch, hồn nhiên, nhút nhát, sống nội tâm.Hoàng Nhật(hắn)15t: anh chàng lạnh lùng, thích chọc tức nó nhưng anh lại có trái tim nhân hậu, ga lăng, ít bộc lộ ra.Ánh Ngọc 15t: em song sinh của nó, cô có cá tính mạnh mẽ, nhưng hay nũng nịu với chị. Rất yêu thương và che chở chị của mk.Đăng Khoa15t: vui tính, dễ thương, lun quan tâm đến mọi người, lãng mạn . Bạn thân của hắn. Gia Thiên 15t: bạn thân từ nhỏ của nó, anh lun bên nó và giúp đỡ nó. Yêu nó khi còn nhỏ nhưng nó ko biết.Gia Hân 14t: em của Gia Thiên, hung dữ, đanh đá, ko thích nó và lun kím chuyện làm cho nó sống ko yên.Và một số nhân vật nữa sẽ giới thiệu sau...…