Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một câu chuyện vừa lãng mạn, lại ngọt ngào và đáng yêu. Xoay quanh về nhà trọ tình yêu của các chòm sao, có đam mỹ, có bách hợp, và có ngôn tình, tuy họ không giống nhau, đôi lúc cãi vã, giận hờn nhưng sau cùng họ vẫn hòa thuận với nhau.…
Tên: Vu Sắc Mỹ TúyTác giả: Hỏa LyChuyển ngữ: Fynnz với sự giúp đỡ của QT fynnz.wordpress.comThể loại: hiện đại đô thị, cường cường, 1×1, nữ vương thụ, vô sỉ đê tiện hạ lưu trung khuyển công (nghĩa đen cả nghĩa bóng), ngọt ngào, lời nguyền, ma huyễn.Tình trạng: 175 chương chính văn, 62 chương tục thiên (nối tiếp quyển 3), 6 chương phiên ngoạiVăn án:“Ta không thích nam nhân.” Y mỉm cười, đôi mắt phía sau gọng kính đầy cao ngạo lãnh liệt. Nam nhân ngồi trước quầy bar nhếch môi, khinh thường nhướng mi, “Ta cũng vậy.” Phịch, sau đó mấy giây, hắn đụng vào quầy bar, chàng ca sĩ nhạc rock vừa nói không có hứng thú với nam nhân ở trước mặt mọi người, cùng với một nụ hôn nồng nhiệt bắt đầu mối nghiệt duyên của bọn họ.Vu Duy Thiển, một trong những nét đặc biệt thần bí khó giải thích nhất của quán bar; Lê Khải Liệt, siêu sao lập dị với bản tình hung tàn; khi bí mật của ông chủ quán bar cùng siêu sao nhạc rock bị mọi người đào móc, không ai biết trong đó có bao nhiêu điều kỳ quái mập mờ, nghi thức tế huyết, hồi ức từ thời xa xưa, vì một lời nguyền huyết ái thâm tình, hắn là người đầu tiên đắm chìm, tiếp theo y cũng bị ngã vào…..…
Tác giả: Lão Canbo ( GiK )Truyện do chính tớ viết, đăng duy nhất trên wattpad, không chấp nhận chuyển ver hoặc reup. Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, ấm áp, trung khuyển tướng quân công x hoàng đế si tình thụ, hỗ sủng, HE.Lưu ý: Bộ này tớ viết theo hưởng giả tưởng, tất cả nhân vật và sự đều là hư cấu không đánh chủ ý lên bất cứ cá nhân hoặc sự kiện nào trong lịch sử. Tớ lấy cảm hứng bối cảnh Việt Nam xưa, có sai sót hãy cmt để tớ kịp thời sửa chữa.[ Văn án ]Ngày tướng quân ra trận, hoàng đế đứng tại cửa thành nhìn người ngựa lần lượt khuất bóng. Ánh tà dương từ sông Bạch Đằng hắt lên người đế vương, là tịch mịch, cũng là đơn côi; là nhớ nhung, cũng là sầu muộn. Những quân thần cũng chẳng dám tiến lên, càng không dám mở miệng. Thái giám tổng quản Hậu Doãn bên cạnh hoàng đế đang cúi đầu, dường như mơ hồ có âm thanh quen thuộc truyền vào tai:" Khanh đi tòng quân vạn dặm trùng trùng khổ Quân tại thành trì điệp điệp nhớ thương."Bất giác hắn ngẩng đầu về người khoác long bào, người nọ chỉ im lặng đứng đó, có lẽ hắn đã nghe nhầm rồi chăng?…