Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: Học đường, hiện đại, SE.Trích đoạn:"Tao là Nhật Minh, mày là Minh Nguyệt, theo công thức cộng vecto thì chẳng phải là sẽ thành Nhật Nguyệt à? Mặt trăng và mặt trời, lãng mạn mà, đúng không?""Mày học ở đâu đấy?""Tao học ở đâu được? Tao nói sự thật, công thức toán học đã được công nhận. Bởi vì tao với mày vốn thuộc về nhau.""Thuộc cái đầu mày, mặt trăng với mặt trời mà thuộc về nhau à?"Nó xị mặt không nói.Tôi thầm nghĩ, đã là mặt trăng và mặt trời, có thể đến với nhau hay sao? Bởi lúc mặt trăng biến mất cũng là lúc mặt trời xuất hiện.…
Câu chuyện nói về mối tình của Tuyết Kỳ và Hạo Lâm. Nàng là cô con gái độc nhất vô nhị của Lục gia, xinh đẹp sắc xảo, có chút nổi loạn trong tính cách nhưng lại có thành tích học tập không tồi tại Đại học Cambridge. Chàng là một chàng trai cao lãnh, khá lạnh lùng nhưng đôi khi có chút điên khùng trong tính cách và cũng có một thành tích học tập không tồi tại Viện Đại học Oxford, chàng còn là con trai thứ 2 của Lại gia. Cả hai gia tộc đều là kẻ thù không đội trời chung của nhau nhưng họ lại trót đem lòng yêu thương nhau và cả hai gia tộc tìm mọi cách để chia cách họ nhưng cuối cùng họ có trở về với nhau không?…
Bạn mới chuyển tới rất đẹp trai, học cũng rất giỏi, chơi đàn cũng rất hay.Không sai khi nói đó là gu người yêu lí tưởng của Dương.Chỉ tiếc là...thằng Khôi đào hoa quá.. Trông như cái cờ đỏ di động.Thôi thì...yêu cờ đỏ là khổ đau. Mình làm huynh đệ là được rồi.______Khôi để ý Dương từ lúc đi tham quan trường. Vì thế mà chấp nhận học lại một lớp.Cứ tưởng sẽ có cơ hội. Ai ngờ Dương lại coi nó như huynh đệ mà chơi chung. Thích cô như vậy. Chỉ vì sợ mất tình bạn, lại không muốn Dương ghét mình. Khôi đành ngặm đắng nuốt cái tình cảm đó vào trong.______Con Duyên, con Linh, con Trâm, thằng Phước, thằng Phi, thằng Hoàng, vvvNguyên cái hội anh chị em bạn dì ai chẳng biết hai đứa nó thích nhau.Mà tụi nó sĩ như chó, chẳng đứa nào chịu mở lời trước là sao???Làm shipper như tụi nó cũng sốt ruột dùm.Được. Tụi mày không chủ động chứ gì??? OK! Để tụi này!Dù có chèo gãy cánh chèo tụi này cũng sẽ chèo bằng tay!!OTP tụi tao ship nhất định phải real!!…
Giới thiệu nvNam chính : Trương Dạ Minh Cao :1m87cung : song ngư 6/3tính cách khó hiểu.Nữ chính : Tư Mộng Khiếtcao : 1m63cung : Ma Kết 28/12tính cách hòa đồng dễ mến. ND : Kể về chuyện tình cảm nơi học đường, nam chính và nữ chính có tính cách trái ngược nhau nhưng hai người lại trở thành bạn và dần dần có tình cảm với đối phương...*Lưu ý : chuyện có chút tình tiết không hợp lý, sẽ có chút xíu drama nhẹ nhàng thoi nha.…
Truyện lấy bối cảnh tại Bắc Ninh, địa điểm có thật nhưng nội dung là hoàn toàn tưởng tượng.Lần đầu mình viết truyện, có gì mong các bạn bỏ qua ạ!!hCảm ơn rất nhiều vì đã dành thời gian đọc truyện.Truyện bựa lắm nha ae, đôi khi còn không chú trọng vào tcam nanu9, tại mình muốn ghi lại những kỉ niệm của năm tháng c2 thui. Từ c2, các câu chuyện ngoài lề sẽ là những chuyện xảy ra thật trong lớp học của mình, còn mạch cảm xúc cảu nanu9 mình vẫn sẽ tiếp tục ạ.…
Chỉ đơn giản là ả làm những gì ả muốn và ả thích thế!Ai sẽ trở thành Nữ hoàng. Người đó chỉ có một. ----------oOo----------Bad girl đối đầu với Quen Be, ai là người thắng cuộc, kẻ nào phải quỳ gối? Princess và nerd thì ai sẽ rơi lệ?Cuộc chiến giữa các chàng trai cũng sẽ sớm bắt đầu!Ai là người cười cuối cùng?... Hay mọi thứ sẽ thay đổi cùng với những gì vốn dĩ đã ở đó... "Bạn muốn ai sẽ lên ngôi?"-----------------------Tên truyện: Badgirl or Nerd?Tác giả: Convallaria (Conny)Thể loại: Tiểu thuyết thiếu niên (trường học và những thứ như vậy)*Tớ đã chỉnh sửa một chút. ^_^*Rất xin lỗi vì sự bất tiện.(Nếu như có trùng lặp)*Không reup dưới mọi hình thức.*Cảm ơn rất nhiều!…
"Nắng chói chang đến đáng ghét. Nhưng đôi khi, nó cũng quá đỗi dịu dàng."______________Nước mắt cậu thấm đẫm vai áo tôi. Tôi túa mồ hôi trong sự lo lắng. Cậu gầy như que củi khô xác xơ, trông mỏng manh đến nỗi có thể bị vỡ vụn bất kì lúc nào.Giây phút này, tôi thầm mong cậu có thể nói ra hết nỗi lòng mình. Như có con kiến bò lồm cồm trong bụng, tôi thấy ngứa ngáy kinh khủng, vì mình chẳng làm được gì để giúp cậu ấy.Khánh Dương không nói gì, khung cảnh xung quanh bỗng im lìm đến kì lạ. Gió thổi bay lạo xạo, khẽ lay hàng cây xanh rì. Nắng dịu dàng vờn qua kẽ lá, đổ xuống sân trường một tông màu vàng óng. Còn lại mỗi âm thanh rộn ràng và náo nhiệt phía sân bóng xa xa.Khoảnh khắc ấy, tôi đã ước mình có thể ở bên cạnh cậu lâu hơn một chút.Trước khi bản thân không còn thấy nắng nhạt vương vãi khắp sân trường.Trước khi lồng ngực mình không còn thấy nôn nao lúc những ngày hè gió lộng đang chầm chậm ùa về.Trước khi hình bóng cậu nhoè dần trong mấy mảnh ký ức nhạt nhòa của tôi.Tác giả: Chuông Biếc*Một số địa điểm, sự kiện trong truyện không có ngoài đời thật.…
Chiều nay trời đổ mưa bất chợt, kiểu mưa Đà Nẵng ấy. Nó đến nhanh như tâm trạng con gái nhưng lại dai dẳng như deadline môn Toán.Tôi mắc kẹt trong thư viện, không mang theo áo mưa, ô thì chắc đang nằm trong ngăn bàn ở lớp. Bảo Trân thì trốn từ tiết ba, còn tôi thì ngồi ở cái bàn gần cửa sổ, gõ nốt file trình bày cho CLB Học thuật."A, thì ra có người đang stress." - Một giọng trầm quen thuộc vang lên sau lưng tôi.Tôi ngẩng đầu. Không bất ngờ lắm khi thấy Đinh Nguyễn Gia Huy kéo ghế ngồi xuống đối diện."Tao đang bận." - Tôi nói, gõ phím nhanh hơn để né ánh nhìn của nó."Tao cũng bận. Nhưng bận... nhìn người ta." - Nó cười. Mắt long lanh như thể trời mưa ngoài kia cũng đang nghe lén chúng tôi.Tôi liếc nó. Vẫn mặc sơ mi trắng, nút áo trên cùng mở hờ hững, kiểu vừa ngoan vừa khiến người khác muốn... dán băng keo lại.Mà tôi là người miễn dịch. Đúng không?"Đừng nhìn nữa. Nhìn lâu dính lời nguyền đấy."Gia Huy bật cười, chống cằm nhìn ra ngoài:"Tao cũng có lời nguyền. Cứ dính vào một người là không rút ra được."Tôi im lặng. Ngoài kia mưa vẫn rơi. Trong đây thì... hình như tim tôi hơi lệch nhịp.Tôi gõ tiếp. Được ba dòng, Gia Huy kéo nhẹ tay áo tôi."Ê Vy Anh, mày thích người như nào?"Tôi hơi đắn đo một chút:"Chắc là người trưởng thành. Giỏi hơn tao. Và... không làm tao mất tập trung."Cậu ta nghiêng đầu cười:"Chết rồi. Tao chỉ đạt tiêu chí cuối.""Tiêu chí gì?""Làm mày mất tập trung."Tôi liếc nó:"Tự tin bớt đi."Ngay lúc đó, tôi cảm thấy tay nó hơi siết lấy tay tôi. Không mạnh, nó khiến tôi có một cảm giác đó chỉ l…
Trích đoạn:"Có một cảm giác lạ lùng khó tả, dù chỉ mới gặp nhưng người con trai trước mặt mang lại một cảm giác rất thân thuộc. Khoảnh khắc ấy, những tia nắng như đua nhau tôn lên vẻ đẹp của một con người, như ánh dương rạng rỡ đang vẽ nên những viên ngọc lấp lánh thoát ẩn thoát hiện giữa đại dương xanh thẳm ngoài kia.""Lần đầu tôi gặp Trầm Ái Ny đã là chuyện của 14 năm trước.Nhưng có lẽ nhỏ không nhớ gì cả.""Ái Ny! Mỗi khi nghĩ đến em, dù là đêm không trăng không sao tôi vẫn không thôi bị chói mắt bởi ánh nắng vàng đang hiện hữu bên trong tôi, ánh nắng vàng mang tên em." (Quân's POV)12/6/2024…
Diệp gối đầu nằm ngủ ngoan trong lòng cậu, hơi thở đều đều, không biết mơ thấy gì mà có vẻ vui lắm, thỉnh thoảng lại để lộ chiếc lúm đồng tiền ria mèo dưới mắt mỗi lần chép chép miệng cười. Ánh đèn đường vàng hiu hắt rọi vào càng làm không gian thêm phần mờ ảo, làm cậu cảm giác không thực.Cậu khẽ cúi người, nhìn nhỏ gần hơn một chút. Tay cậu bất giác vươn ra, chần chừ một thoáng rỗi khẽ chọc nhẹ vào chiếc má bánh bao của nhỏ. Một lần. Rồi lại thêm lần nữa... Chết rồi, chắc nghiện mất thôi, An thầm nghĩ. Cái má này, cái lúm đồng tiền, rồi cả nốt ruồi nhỏ nhỏ ở đầu mũi này nữa, chẳng hiểu sao lại khiến tin cậu đập nhanh đến thế.Chơt, nhỏ khẽ động đây, đôi mắt mơ màng mở ra, chớp nhẹ như cố xác định mọi thứ xung quanh. An vội rụt tay lại, cảm thấy cả người nóng bừng vì ngượng, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh."À... Cậu ngủ ngon không?" Cậu nhịn cười, giọng lạc đi.Nhỏ nhíu mắt nhìn cậu mới vội vàng ngồi bật dậy. Nhỏ len lén xoa nhẹ miệng và má mình, xác nhận không có thứ gì chảy từ miệng ra lúc ngủ mới yên tâm thở phào. "Cậu... cậu vừa chọc mặt tôi! Vì sao thế?"An lúc này vẫn nhìn ra bên ngoài cửa xe, một tay xoa xoa đùi để xuôi đi sự trống vắng vì ai đó vừa "đi mất", tay còn lại thì vẫn bụm miệng, che mặt, cố gằn giọng xuống."Coi như là cậu trả phí đi!"--- dolliade1 aka dollzaq 15.11.24…
"Này! Trời đang mưa đấy nhóc, định đội mưa về ầ?" Lúc đấy, trời đang mưa, mưa nặng hạt và tôi thì quên áo mưa, định bụng chạy ra nhà xe rồi đội ưua về nhà, bởi đứng chờ hơn 15 phút rồi nhưng mưa cũng chả ngớt đi là bao. Bỗng dưng, có giọng nói vang lên bên tai trái tôi. Tôi quay lại nhifn, là dáng người ấy, dáng người cao dong dỏng cũng đang ngước nhìn tôi, bỗng chốc thấy sao thân quen quá.…