Trên chuyến xe bus chầm chậm lăn bánh
Cũng vì hai từ "trách nhiệm" đó,... "Có người khóc sướt mướt trên chuyến xe bus chầm chậm lăn bánh , cũng có người tự cố nhủ lòng mình nhất định phải để mọi thứ diễn ra một cái tự nhiên nhất". Đôi khi tự nghĩ rằng " trái tim của chúng ta thật vĩ đại, nó có thể chịu đựng được nhiều sự tổn thương vô hình mà vẫn có thể bơm máu khắp cơ thể để nuôi sống chúng ta qua những ngày chúng ta chịu nhiều tổn thương nhất,..."…