Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tô lục là một nhân viên trong một công ty không có danh có tiếng . vì buồn tình nên cậu đã gặp hắn . hắn muốn giữ cậu nhưng..... Nói cho chung là sẽ có sôi thịtNghiêm cấm những ai kì thịHoan nghênh tất cả những ai có khẩu vị SM * cười *…
Ổ nho nhỏ chứa những fic mình dịch về cặp đôi đáng yêu Royai.Disclaimer: Ngoại trừ bản dịch này là của mình, còn lại đều thuộc về tác giả sở hữu.FIC ĐANG TRONG QUÁ TRÌNH XIN PER, VUI LÒNG BÁO MÌNH MỘT TIẾNG NẾU REUP/REPOST.…
Ngày mưa rơi lả tả trên phiến lá, âm thanh nhộn nhịp của London hòa vào vị trà ấm đang mấp máy trên đôi môi bé nhỏ. Cậu có nghe những âm thanh ấy khi mưa rơi. Hãy nói cho tôi nghe cậu nghe gì khi trời đổ mưa?…
"Đối với mỗi người, mỗi ngày trong cái khoảng thời gian 8 năm dài đằng đẵng đó có thể là những dư vị của niềm vui, của nỗi buồn của sự ngạc nhiên, vỡ ào trong hạnh phúc. Còn đối với tôi, 8 năm ấy là quãng thời gian tôi phải quên đi một người - người đã từng khiến bản thân tôi yêu hơn cả mạng sống và cũng là người làm tôi ghét cái thứ gọi là tình yêu. Thế nhưng, dẫu lí trí mách bảo rằng tôi phải quên người ấy thì sao con tim này vẫn cứ ngóng trông hình dáng người đàn ông năm đó."Thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người hay có thể nói rằng thanh xuân chính là mặt trời của con người. Những ngày tháng thanh xuân vui tươi, trong sáng ấy chính là nơi khơi nguồn cho những rung động đầu đời của hai con người Mộc Cầm - Vương Phàm cũng chính là nơi dập tắt rung động thanh xuân của họ. Để rồi đây, khoảng cách nửa vòng trái đất hay chính là cái khoảng cách không thể bước qua giữa hai trái tim khiến họ tự dằn vặt bản thân, tự hận đối phương trong cô đơn, lặng lẽ.Những khung bậc tình cảm ngọt ngào pha trộn lẫn sự đau đớn, giằng xé sẽ được tái hiện thật đẹp ở "HÃY QUAY VỀ KHI CÒN YÊU"…
Title: Tỷ muội Diệp giaAuthor: Yến Tử.Hai tỷ muội họ Diệp, một bề ngoài lãnh đạm bên trong phúc hắc, người còn lại ngoài hay trong đều giống nhau ngốc nghếch đến kì lạ. Hai nữ nhân như vậy nắm tay nhau du ngoạn giang hồ, trùng hợp lại dấy lên một hồi sóng gió với tuyệt thế nam nhân...Xinh đẹp, tài hoa nhưng bạc mệnh. Nữ nhân yếu đuối. Sinh vì tình, tử cũng vì tình. Nàng gặp hắn đã nhất kiến chung tình, nguyện vì hắn mà làm hết thảy, nhưng nam nhân kia vẫn chỉ xem nàng là một con tốt thí mạng trong cuộc đời hắn. Nhân gian nói rằng yêu là dứt khoác không hối hận, nhưng nàng hối hận rồi, thật sự hối hận. Có lẽ do nàng yêu chưa đủ sâu, chưa đủ chân thành. Hoặc cũng có lẽ là hắn đã từng bước từng bước đạp chết tình cảm đó của nàng, nhẫn tâm như vậy... Mộ Dung Minh Nguyệt đến phút cuối đời, cũng chỉ biết nhếch mép cười thê lương, là tự nàng chuốc lấy, còn có thể oán trách sao? Nhắm mắt, từ từ trút đi hơi thở cuối cùng, trút bỏ hết đau đớn cùng tuyệt vọng.Linh hồn phiêu lãng trần gian, nhìn thấu hết hỉ nộ ái ố của đời người, đến lúc nàng cảm thấy bản thân quả không còn gì luyến tiếc, đột ngột sống lại, nàng trở thành người khác, quyết tâm sống cuộc sống bản thân, thề sẽ không vì bất cứ một ai mà bỏ lỡ.…
Cô là cô gái được người người hâm mộ, là cô gái được mọi người yêu mến, là cô gái mà ai ai cũng kính nể. Là người luôn đưa ra những lời khuyên, tìm ra chân lí. Anh là một thầy giáo, là một soái ca trong lòng của các nữ sinh, là một thầy giáo luôn đứng đầu các mục đề cử giảng dạy, luôn là người hiếm khi thấy nụ cười trên mặt. Liệu nàng học sinh nổi tiếng - chàng thầy giáo tản băng có quan hệ gì với nhau. Họ có đến với nhau, sẽ có sống gió gì trong cuộc đời của hai người, liệu họ sẽ có hạnh phúc. Hãy đón xem câu truyện 🍓 Phía sau em, là thầy giáo hay soái ca 🍓…
Tác giả: 鹿涩儿siluokNguồn: xuexishiwokuaile380.lofter.comEdit: Yun🐯Khuyên nhủ thất bại với thân phận em trai. Vậy dùng thân phận khác thì sao?[BẢN CHUYỂN NGỮ ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ] [VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC]…
Kí ức của nhân vật "Tôi" về thời thơ ấu, về mẹ và chị. Nỗi buồn mơn man thoáng qua trong lòng của cô bé khi quay trở về thăm lại những kỉ niệm xưa. Nhớ về một thời đã qua.…