Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chàng trai nhà nghèo nọ rất chăm chỉ làm ăn nhưng vẫn chưa tới đâu. Một hôm chàng đi chơi thì gặp một cô gái tặng cho một cành hoa. Chưa kịp hỏi tên tuổi thì cô gái đã đi mất. Về nhà chàng đặt nhành hoa dưới gối ngủ, hôm sau tỉnh giấc thì ốm lăn ra. Từ đó sức khỏe ngày một suy kiệt.…
"Tôi không biết cảm giác này là gì...Bỗng dưng tôi cảm thấy cậu quan trọng. Đến mức không thể sống yên nếu không có cậu bên cạnh...""Soviet, mày nói gì vậy?""...Đừng bỏ tôi."------Lá rơi, lay động mặt hồ vốn tĩnh lặng không chút gợn sóng. Như cách hắn đến, bám lấy y không rời. Khiến tâm y rung động, từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ, liên hồi không dứt. Soviet chẳng ngờ, lại gục ngã trước một học sinh cá biệt trong khi mình là Hội trưởng Hội Học Sinh...Ban đầu cũng đề phòng lắm. Vậy mà..."Soviet!! Thích tao đi!!""Cậu- Đừng có đeo bám tôi nữa!! Và đừng gọi tôi bằng tên "Soviet"!!"---"Tao chán mày rồii, không chơi với mày nữa!! Tao đi tán đứa khác!!""Cậu là của tôi...Không có chuyện đó đâu."------Hắn thích ma thuật ánh sáng đó, thứ ánh sáng ấm áp chỉ Soviet có thể tạo nên. Ma thuật độc quyền của y. Và Nazi tiếp cận y, ban đầu chỉ để chơi đùa, vậy mà lại thành dính lấy y luôn. Không hiểu sao mình có thể sa vào lưới tình với một người cứng nhắc chán òm như thế.Vốn thích chơi đùa tình cảm mà. Không thể..."Phép thuật bóng tối...? Tôi chưa nghe qua bao giờ, kẻ nói dối không nên xuất hiện trên đời đâu.""Gì vậy...Tao thật sự thích mày đó!!"---"Sắp tới sinh nhật cậu, muốn tôi tặng gì chứ?""Danh phận con dâu nhà mày."------"Hai em sẽ chung một phòng kí túc xá!! Từ giờ đến cuối năm thầy mong với sự kìm kẹp của USSR thì em Nazi sẽ ngoan ngoãn hơn!! Thầy tin tưởng em, USSR."------Chẳng biết từ bao giờ, y vô tình coi hắn là người quan trọng. Rất quan trọng trong cuộc đời y. Chỉ muốn bên hắn, ở cạnh hắn mãi, không để hắn rời…
Category: Đam mỹ, tương lai, hành động, khoa học viễn tưởng, phép thuật, HE.Đã từ rất lâu rồi, cậu chưa nếm đủ những mặt tối nhất của giới thượng lưu của thế giới phồn hoa phù phiếm này. Đã từ rất lâu rồi, anh chưa cảm nhận được những tia nắng ấm áp nhất đến từ những khoảnh khắc xinh đẹp nhất của nhân loại này. Cả hai rồi cũng sẽ tìm được thứ mình muốn thôi... Chỉ tiếc là, vốn đã tìm thấy rồi. Tới khi nhận ra rồi, thì sẽ không còn có thể quay đầu lại nữa. Nhân loại sẽ không đơn giản như vậy nữa, cả anh và cậu cũng vậy.---oOo---- Lần này gặp gỡ, hai người... muốn năm tháng khế ước tính theo cách nào? Thập kỉ, thế kỉ, hay là thiên niên kỉ?- Theo ý cậu ấy đi.- Tính theo cách của tôi. Khế ước bất diệt.- Ồ? Được thôi. Xác định lần một, không đổi ý chứ?- Nếu đổi ý tôi đã đổi từ sớm rồi, cũng không đợi tới lúc này. Không đổi ý.- Tôi cũng không đổi ý.- Xác định lần một thành công. Xác định lần hai, không đổi ý thật sự chứ? Không nhiều người mãi mãi giữ nổi khế ước này đâu. Quãng thời gian dài như thế... thật sự sẽ không thay lòng?- Đó là con người kí với tôi, lần này nhìn cho kĩ kẻ bên cạnh tôi là ai. Cả hai chúng tôi đều không phải là nhân loại, thời gian là nghĩa lí gì? Quy chế xác định ba lần bỏ đi, hai lần đủ rồi. Dù sao nếu có muốn bỏ thì cả hai cam tâm tình nguyện là xong chứ gì. Anh còn muốn hỏi không?…
Câu truyện kể về 3 người bạn cho mình cái danh mang tên "mạo hiểm giả", dắt tay nhau đến những vùng đất mới lạ, tìm hiểu nơi con người sinh sống và khám phá nhiều thứ mới mẻ. Đến với anh chàng tiên phong, Samael. Mang bên mình cây kiếm nhọn cận chiến và sự máu chiến, đánh quên cả anh em 🐧. Nàng thơ Juddith hỗ trợ việc trị thương và tiếp năng lực cho mọi người. Và người xạ thủ đứng từ xa ném bóng, Leon. Bách phát bách trúng nhưng gặp địch mang giáp bóng yếu hẳn 😓. Gặp được nhau là do duyên phận, hợp người hợp thời điểm tự khắc bền lâu. Với ba người hợp lại, sát cánh bên nhau mọi lúc mọi nơi. Ta có câu "đoàn kết là chết hết"SS IStared at 2:15 AM 1st of July 2024…
Bâng quơ một chút...3 giờ sáng.31/3/2020.Nghe 1 khúc nhạc, tự nhiên tớ hơi nhớ đến cậu. Rồi tớ nghĩ thêm 1 lúc, thì tớ nhận ra, tớ đang nhớ đến cậu thật. Hình bóng cậu ngập trong tớ rồi, giờ bản nhạc kia cũng như ta đóng vai chính vậy. Tớ thích cậu, còn cậu thì hững hờ, vô tâm. Giá như cậu biết, tớ thích cậu...Năm nay có lẽ là năm đặc biệt nhất, mùa hè này có lẽ là mùa hè đặc biệt nhất, và cậu có lẽ cũng là người đặc biệt nhất.Crush cậu vào mùa Covid, nghe kì thật đấy.Ta tình cờ gặp nhau trước mùa dịch, tớ định viết tiếp một trang tình yêu nào đó cho chúng ta, nhưng có gì đó đã vô tình ngăn tớ.Biết gì không?Là Covid đấy!Tớ không có lí do để gặp cậu ở trường.Tớ không có lí do để dự án mình đi chơi, tớ ngồi gần cậu.Tớ không có lí do gì để nhìn cậu cười.Chúng ta nhắn tin với nhau qua màn hình điện thoại, thật khó để cậu thấy ánh mắt long lanh của tớ khi bắt gặp cậu, thật khó để tớ đoán được cậu đang cười hay miễn cưỡng trả lời tin nhắn từ tớ. Cậu không đọc tin nhắn, cũng không trả lời tin nhắn, do cậu bận hay do tớ phiền nhỉ? Cậu như Hà Nội mùa Covid vậy, vừa gần gũi, quen thuộc, vừa lạ lẫm như tớ chưa bao giờ hiểu hết được vậy. Lúc thì hào hứng chia sẻ những câu chuyện thâu đêm với tớ, lúc lại hời hợt bơ tin nhắn của tớ. Lạ lùng thật, Crush ạ. Ước gì dịch nhanh hết đi, để tớ được phi ngay sang lớp cậu, nhìn cậu một cái, nói với cậu một câu, chào cậu rồi đi về lớp cũng được. Hay là ta tình cờ gặp nhau, cũng đủ để tớ vui cả một ngày rồi.Mùa dịch…
Những điều hoang đường nhất đôi khi vẫn có thể trở thành sự thật theo một cách ta không thể ngờ. Ngược lại, có những chuyện tôi hay các bạn nghĩ bản thân mình hiển nhiên làm được đôi lúc lại trở nên bất khả thi. Lời bài hát: Liệu đông sau tuyết có rơiPhóng tác: N.(Nhạc Hoa lời Việt)Ngồi lặng thinh suốt đêm giá băng, Gió thổi xuyên vào anhLạnh đến mấy thì tuyết kia cũng đâu thể rơiNgày xưa ta vẫn luôn có nhauNhưng đến giờ đành xaNgồi nơi xa, em có thấu chăng nỗi lòng anhNgười đã bước đi xa mãi không quay vềNhư những bông tuyết kia vốn không thể rơiLiệu đông sau tuyết có rơiNhư chính em trở vềVề bên anh cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơiGiờ nơi đấy riêng anh lẽ loiTrông ngóng kỉ niệm xưaNgày xưa ta vẫn luôn có nhau không rời xaDù anh biết tuyết không có đâuNhưng anh đây vẫn mongĐược bên em cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơiGiờ em bước đi mãi mãi không trở vềNhư những bông tuyết kia vốn không thể rơiLiệu đông sau tuyết có rơiNhư chính em trở vềVề bên anh cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơiVề bên anh mãi cũng sẽ không bao giờ xa....Anh thật là ngốc mà. Ở anh làm sao tuyết có thể rơi được, cũng như em mãi sẽ không về bên anh được nữa rồi.…
Nghe bản audio tại: https://www.youtube.com/@Kechuyenkinhdi.Radio1Robert Blackwell là một thám tử đặc biệt sống trong một New York giả tưởng đầu thế kỷ 20 - nơi công nghệ bắt đầu vươn mình, nhưng kéo theo đó là sự trỗi dậy âm thầm của Mộng Giới: một thế giới song song tối tăm, vô định, và đầy hiểm họa.Anh sống trong một văn phòng xập xệ nằm sâu trong con hẻm không tên. Cùng anh là một con mèo đen bí ẩn - lười nhác nhưng luôn theo dõi từng bước chân của chủ nhân. Robert không điều tra tội phạm thông thường. Anh điều tra giấc mơ, bóng tối, những ám ảnh kéo dài qua đêm và những điều không tên.Đeo trên tay một chiếc găng tay cổ xưa khắc đầy phù văn, Robert là người hiếm hoi có thể chạm vào sinh vật và ký ức đến từ Mộng Giới. Nhưng cái giá phải trả không bao giờ rẻ.Mỗi tập trong series là một vụ việc kỳ lạ - một nạn nhân, một cánh cửa mở ra, và một bước lùi vào bóng tối.…
Đôi tóc dài màu bạch kim của tôi bồng bềnh trong khoảng không mà bạn đứng cùng tôi giờ. Thế giới xung quanh giờ như một dòng sông được kết tinh từ những viên kim cương lấp lánh của một bầu trời đêm huyền ảo, hư vô. Tôi nở nụ cười nhẹ, tiến lại gần và đưa tay ra phía bạn , trong khi người tôi cúi nhẹ một cách lịch sự . Bạn lúc đầu nhìn tôi với ánh mắt đa nghi, nhất thời để ý đến từng cử động của tôi. Cất tiếng cười trong trẻo bởi hành động đó của bạn, dường như chỉ làm bạn trở nên bối rối. Rồi để khi tiếng nói của tôi cất lên làm phá vỡ bầu không khí 'ngột ngạt ' mà tôi cảm nhận từ một thế giới mà tôi không thuộc về, có vẻ như bạn đã hơi an tâm hơn phần nào. " Xin lỗi vì đã cười, chỉ là hành động của em thật sự rấ hài hước ", tôi nói." Nhưng liệu em đã sẵn sàng đi cùng tôi tới những vì sao nơi những thứ đã bị quên lãng cũng như những điều mà em chưa từng biết và cũng sẽ đến với thế giới này chưa ? ", nháy mắt với em, tôi cừo xoà và chờ đợi câu trả lời của em....…
- 'please don't let go of me...i-i will hold you tight...please babe...y-you're mine...'- 'give up on me, hoseok......i'm begging you.'---------- 'xin đừng buông tay anh...a-anh sẽ giữ lấy em thật chặt...làm ơn em yêu...e-em là của anh...'- 'từ bỏ em đi, hoseok......em xin anh.'---------‼️ Warning: trigger, self-harm, depressed, angst and suicide 💔‼️ Cảnh báo: nhạy cảm, self-harm, trầm cảm, dễ nổi nóng và tự tử 💔[vietnamese x english] author: @kaoooo_ngcategories: sad ending, oneshot*i do not own all the bts members. write for entertaining. please don't take out without my permission ✔️ *tất cả thành viên bts không thuộc về tôi. được viết với mục đích giải trí phi lợi nhuận. không đem đi đâu nếu chưa có sự đồng ý ✔️start & end: 03/2019thanks for reading! 💕 have a nice day ~…
' Grass Flowers ' là một bộ phim ngắn tập kể về câu chuyện của một nhóm thiếu niên trẻ đầy năng động . Nhóm trẻ này phải vượt qua bao nhiêu gian nan , khó nhọc , trải qua nhiều khung bậc cảm xúc khác nhau ! Họ luôn đồng hành cùng nhau cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa , và cũng có những lúc họ xảy ra xích mích với nhau vì một số chuyện không quan trọng và nhỏ nhặt . Grass Flowers là một bộ phim do RUNNER ENTERTAINMENT sản xuất , và đây cũng là sản phẩm phim đầu tay của RNE . Dự kiến rằng Grass Flowers sẽ phát sóng Trailer - Preview vào ngày 22/11 . Nhưng đây chỉ là dự kiến mà thôi , còn ngày xác định vẫn chưa rõ ràng . Mong tất cả quý vị khán giả cùng ủng hộ và đón xem Grass Flowers . Mọi thắc mắc xin liên hệ 2 account của RNE : - Zing Me : http://me.zing.vn/u/chungtoiyeuwinxvasnsd#wall - Facebook : https://www.facebook.com/Runner-Entertainment-Vietnamese-Fanpage-1483546011975548/…
"Con phải sống khác mẹ" Tiếng còi tàu cắt ngang màn đêm Hải Phòng - ký ức ám ảnh của Nguyễn Thanh Ngọc, cô gái trở về từ quá khứ đau thương để đối diện và chinh phục nó. Lớn lên trong quán karaoke của mẹ, mang vết thương từ vụ lạm dụng năm 15 tuổi, Ngọc giữ chiếc vòng bạc như lời nhắc nhở, vươn lên trở thành phó phòng kinh doanh tài năng. Hành trình của cô không chỉ là cuộc chiến với quá khứ mà còn là sự cạnh tranh với Nam - đồng nghiệp kiêu ngạo - trong dự án Nam Phong đầy tham vọng. Từ đối thủ, họ trở thành đồng đội, cùng vượt qua định kiến, xây dựng sự nghiệp và tìm thấy tình yêu, niềm tin giữa những tổn thương cũ. Hãy đọc ngay để khám phá cách Ngọc biến tiếng còi tàu từ nỗi đau thành hy vọng, sống khác như lời mẹ dặn!*Bối cảnh truyện chỉ lấy cảm hứng từ Hải Phòng, có nhiều địa điểm không có thật.…
Đầu tháng bảy, khi tiết trời se lạnh của Đà Lạt giao thoa với sự oi ả nhẹ nhàng của mùa hạ như một lời nhắc nhở phũ phàng về quyết định chẳng giống ai của tôi. Tôi - một đứa con gái hướng nội đến mức ngại ngùng cả việc gọi món ở quán ăn, một học sinh "thường thường bậc trung" từ một ngôi trường ngoại ô hẻo lánh, lại tự ý đăng ký vào lớp học thêm Sinh học nổi tiếng là nơi quy tụ toàn bộ "tinh hoa" của các trường chuyên trong thành phố. Sinh học ư? Đến khái niệm cơ bản nhất tôi còn mơ hồ, chứ đừng nói đến những kiến thức cao siêu mà các bạn học sinh chuyên đang ngày đêm đèn sách.Tôi tự hỏi, điều gì đã thôi thúc tôi vượt qua sự nhút nhát cố hữu, phá vỡ cái vỏ bọc an toàn bao năm để dấn thân vào một môi trường hoàn toàn xa lạ, nơi tôi chắc chắn sẽ lạc lõng và bị lu mờ? Có lẽ, đó là một chút bồng bột của tuổi trẻ, một chút khao khát được thử thách bản thân, hoặc đơn giản chỉ là một phút "nổi loạn" bất chợt. Dù lý do là gì, tôi biết mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi những mối quan hệ sẽ dần được mở rộng, và có thể, chỉ có thể thôi, trái tim tôi cũng sẽ lần đầu tiên biết rung động vì một người. Một người mà ngay cả chính tôi cũng không thể lý giải nổi, tại sao sự thổn thức ấy lại kéo dài đến thế.…
không thể nào...không thể nào...tại sao...tại...sao tất cả những chuyện tồi tệ nhất trên thế gian này...LẠI ĐẾN VỚI TÔI VẬY CHỨ!!!Tại sao lại luôn quay lưng lại với tôi như vậy...Em xuất hiện đúng là... ánh sáng của cuộc đời tôi... Cảm ơn em vì đã xuất hiện lúc tôi cần và cảm ơn vì đã cho tôi lí do để tiếp tục sống...Xin chào đây là tác phầm đầu tiên của Kỳ có gì sai sót mong m.n chỉ bảo ạ:3!!Mình đang hợp tác với Edo_link sáng tác một tiểu phẩm ạ. Nếu được mong m.n ủng hộ chuyển của bọn mình ạ. Xin cảm ơn.@Edolink_Riukoduong…
Cuộc hành trình trừ ma trảm quỷ tìm người mẹ mất tích của Tinh Lâm và Nhật Tú. Từng chương đều đưa lên những vụ án bí ẩn, những trận pháp thập tử nhất sinh của hai người. Trải qua mười bảy phần truyện tượng trưng cho mười bảy vụ án hóc búa theo góc nhìn từ tâm linh đến khoa học, liệu Tinh Lâm và Nhật Tú có vượt qua được? Liệu có thế lực nào đứng sau?Lưu ý: Nội dung truyện mang tính chất hư cấu và không xúc phạm bất kỳ cá nhân hay tôn giáo nào, những câu chú và hành pháp chỉ mang tính chất hư cấu, vui lòng không thực hiện theo. Đây là tác phẩm linh dị đầu tay của mình, mong các độc giả ủng hộ và đóng góp ý kiến để Tâm Linh thực hiện tốt hơn qua những chương sau.…
Tình trạng: Chưa hoàn thànhDịch giả: lacmingGiới thiệu chung: Đây là phần hai của loạt game đình đám Danganronpa nhưng được kể dưới góc nhìn của Komaeda Nagito, bao gồm 23 chap được chia thành 3 volume. Lý do mình dịch manga này là bởi Nagito là nhân vật mình yêu thích nhất trong toàn bộ franchise, và mình cũng chưa thấy ai dịch bộ này nữa. Mình không có kĩ năng redraw hay gì đó tương tự nên thành quả sẽ không được đẹp, mong các bạn thông cảm. Và vui lòng không mang bản dịch này đi bất cứ nơi nào khác.…
"Liệu cậu có thể mãi là ánh nắng, chiếu rọi vào tâm hồn tôi những buổi chiều hạ..."____________________________________________ Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của nữ sinh Nguyễn Tuệ Minh tại ngôi trường cấp ba Minh Hà. Nơi giúp cô gặp gỡ những người bạn mới , phát huy những khả năng, tìm được ước mơ chân chính của đời mình." Quả thật ba năm tại Minh Hà đã để lại cho tôi quá nhiều kỉ niệm: có vui, có buồn, có thất vọng hay cả vỡ oà. Tất cả đều để lại trong tim tôi một dấu ấn sâu đậm. Nhưng tôi vẫn cảm thấy bản thân còn đang bỏ lỡ điều gì đó, cảm tưởng như nếu không tìm ra nó thì sau này tôi sẽ mãi mãi nuối tiếc..."…
Bộ Light Novel COTE ( Chào mừng đến với lớp học đề cao thực lực ) nổi tiếng là tác phẩm "ruột" của một cô gái Việt Nam 16 tuổi. Bỗng một ngày cô được xuyên không vào trong bộ truyện ấy cùng với một hệ thống hỗ trợ và nhiệm vụ đưa lớp A lên lớp D trong thời hạn 3 năm học tại trường. Nếu thất bại thì cô phải thực hiện lại đến khi thành công. Ưu điểm là cô đã biết gần như toàn bộ cốt truyện đến cuối năm 2, dàn nhân vật và các sưu kiện đều giống nguyên tấc gốc, chỉ có cô là biến số duy nhất?Xuyên không và nhập học vào ngôi trường danh giá hàng đầu Nhật Bản, với gần 100% học sinh đỗ vào trường đại học mong muốn và tìm được việc làm. Học sinh được sử dụng cơ sở vật chất hiện đại bậc nhất, mỗi tháng được cấp một số điểm có giá trị tương đương 100.000 yên, tự do tạo kiểu tóc và mang vật dụng cá nhân. Thật giống như sống trên thiên đường. Thực chất, đây là ngôi trường theo chủ nghĩa đề cao thực lực, nơi chỉ học sinh ưu tú mới được đãi ngộ tốt.Với danh tính mới Haruhi Seiko, học sinh năm nhất, cùng khóa với nhân vật chính của truyện gốc Ayanokoji và những nguoi bạn của cậu ta, liệu cô có thể hoàn thành nhiệm vụ và trở về thế giới thật hay không?....*P/s: Đây là fanfic, tác giả không sở hữu bất kỳ nhân vật nào ngoại trừ Oc. Bản quyền thương hiệu thuộc về Syougo Kinugasa, tác giả gốc của bộ truyện. Tác giả viết fanfic này vì quá yêu thiích COTE. Mọi góp ý xin đón nhận, nhưng vui lòng không toxic, lịch sự tôn trọng. Truyện có OOC, nặng hay nhẹ tuỳ thuộc cách nhìn nhận của mỗi người! C…