[HùngAn] bully
Lê Quang Hùng bắt nạt Đặng Thành An…
Lê Quang Hùng bắt nạt Đặng Thành An…
Zhang Hao và Sung Hanbin, qua năm tháng.Tên gốc: Just as muchTác giả: ddungjjanghaomBản dịch đã có sự cho phép của tác giả.…
Tác giả : Đờ Đờ1-2 ngày ra 1 chapNguồn : http://duoduoling.wordpress.com/FB : https://web.facebook.com/naudenthisaoVăn ánAnh từ nước Pháp xa xôi về Việt Nam để tìm cô gái đã đan cho anh chiếc khăn choàng màu xanh lục. Anh tìm cô gái mang chiếc nhẫn khắc tên anh. Anh đã tìm được nhưng tại sao người anh thực sự "động lòng" không phải là cô mà là bạn thân của cô ? Anh chẳng lẽ là người dễ thay đổi vậy sao ?Đôi lời về "Lời nói dối cuối cùng", thứ 1 : tui rất thích tiểu thuyết tq nên lối hành văn của tui đôi lúc cũng giống do bị xem nhiều quá(ta nói bị liệu đấy). Thứ 2, tui không ăn cắp ý tưởng của tác giả ngôn tình nào , xin nói luôn là "Yêu Ảo" đề tài không hề lạ lẫm với tất cả các bạn trẻ và chính tui cũng đã trải qua nên viết về đề tài này. Thứ 3, tui viết cho vui nên nhiều chỗ rất lủng cũng mong các bạn bỏ qua cho.p/s : Tác giả ngôn tình yêu thích nhất của tui là, Diêp Lạc Vô Tâm, Ân Tầm, Đinh Mặc.Xin cảm ơn các bạn đã bỏ thời gian liếc qua nó !…
Ship đến cho công chúa 1 bạn người yêu đẹp trai…
Em sẽ trở thành kẻ ngốc mất thôi Thật sự là con tim em hoàn toàn đổ anh mất rồi…
Mình quay trở lại rồi đây, lần này vẫn là nam x nam.Miêu tả truyện xíu: bé thụ dăm dăm và tên trộm may mắn =)))Không có tình cảm gì cả, chỉ là quan hệ xác thịt, nungws quá thì dduj.Cp: Lâm Nhất Văn x Đoàn Thanh Di…
Hai bé mèo nhà Choi Wooje…
dduj nín thở, H/SM nặng, chú ý: có những lời hơi tục, không thích thì lướt ngang hộ.…
"em ước bản thân đã yêu anh nhiều thêm chút nữa..."cảm ơn bạn đã ghé qua.…
Ráng trời chiều phủ bóng em, đi đến miền nam xa khuất.𝄒𝄒iperifanos; solo.…
Chân trời, quán rượu tiêu điều.Ánh đèn hiu hắt, cát vàng, mù sương. Hoang vu, lữ khách say sưa.Cô đơn dắt ngựa, lang thang, chiều tà.Ngoài bậc thềm tiếng côn trùng vẫn kêi ing ỏi, góc phòng nhỏ ánh đèn vẫn thực sáng tỏ như đối trọi với ánh trăng sáng vằng vặc ngoài kia. Khoảng cách dù có xa đến mấy, cứ đi mãi rồi sẽ gần được chăng??Trời đất dẫu bao la, chẳng bằng rót hai vò rượu.Một ngựa, một kiếm, cùng người, chúng ta rong ruổi khắp nơi.…