Tuổi 20
Đây là những dòng tâm sự của mình khi bước vào tuổi 20.…
Những con người tưởng lạ mà quen, tưởng xa lại thân thuộc...Họ là những khách quen của trạm dừng chân 07, là những con người bị bỏ rơi, lạc lõng giữa cơn mưa không tạnh." Hôm nay mình mệt lắm... còn cậu..? Hôm nay trong cậu có mưa không ? "; Hôm nay là 20-1-2023 nơi trạm xe đón những khách đầu tiên ~; Trong truyện có những tình tiết rất gây khó chịu vì sự thụ động và nhu nhược của nhân vật. Sẽ rất khó chịu nên cậu hãy cân nhắc trước nhé ~…
lololololol…
nói về một vụ án ở trên nóc xe tải trooogn 1 con hẻm…
Tôi chỉ ngáo thôi...Trên một chuyến tàu điện ngầm ồn ào và tấp nập có hai chàng trai rõ ràng rất thu hút ánh nhìn, có lẽ bởi vì vậy mà Kim Dokja cũng phải rời mắt khỏi điện thoại để nhìn về phía họ vài lần, cả hai có vẻ là người nước ngoài, họ thật sự trong giống như những quý tộc thời xưa, Một người trong số họ dường như nhận ra bản thân bị nhìn chằm chằm nên đã đưa mắt về phía Kim Dokja, Kim Dokja nhanh chóng quay đầu nhìn đi chỗ khác, có vẻ thật thô lỗ khi anh ấy nhìn chằm chằm vào người khác.Đây có lẽ là một trò đùa của các vị thần cũng có thể là một cuộc thử nghiệm khác, điều này khiến Cale cảm thấy thật đau đầu, việc bị dịch chuyển đến một thế giới khác đã là một rắc rối khó chịu, việc khó chịu hơn cả là người đồng hành cùng cậu lại chẳng phải ai khác ngoài Clopeh, tại sao điều này có thể xảy ra? Người đàn ông mang họ Sakke này thậm chí còn có thể điên hơn cả Ngôi Sao Trắng! đây có phải một trò đùa chết tiệt nào đó không?…
gồm nhiều thể loại…
Là những sản phẩm đầu tay của mình "v"Mình viết chỉ để vui, nếu có gì sai sót mong hãy góp ý, nhé!…
Chuyện tình yêu ❤️…
Không phải chương VIP Tổng Lượng View: 1346910 Tổng Lượng Bình Luận Sách: 7083 Lượng Bookmark Hiện Tại: 11924 Văn Chương Tích Phân: 94,256,672Nam tần viết tay Giang Diệp xuyên việt, hiện danh Lam Chỉ.Địa điểm: chính mình viết —— thăng cấp lưu ngựa đực văn —— đại cương.Cứ tưởng rằng có thể xây dựng sự nghiệp ôm mĩ nhân, không nghĩ tới, mỗi mỗi sự việc phát sinh, đều sẽ bị trang web hệ thống viết thành văn chương, tự động phát văn.Quả nhiên... Vẫn là trốn không được viết văn mệnh.Trang web hệ thống: văn này phạm N cái cấm kỵ, chính ngươi nghĩ biện pháp. Bằng không, bất kỳ một chương tiết bị khóa, ngươi liền không cần đi trở về.Lam Chỉ: ... Gì?Lam Chỉ hắng hắng họng, cảm thấy ký lai chi, tắc an chi.Làm một cái xuất trần ra tiên, mọi người ngưỡng mộ, tốt xem đến không được sư huynh, hắn từ hôm nay trở đi nhiệm vụ chủ yếu, chính là quấy rối kính cẩn thuận hoà sư đệ cùng chúng nữ tử "—— beep beep ——" .Kịch tình chậm rãi phát triển tiếp, Lam Chỉ lại phát hiện, bên người cái này thoạt nhìn nghe lời tiểu tử càng ngày càng kỳ cục...Còn có, văn chương bình luận khu một tiếng kia cao hơn một tiếng "Cùng một chỗ, cùng một chỗ" lại là sao thế này? !Hệ thống: mời mọi người nhặt lên tiết tháo, kiên quyết quán triệt 1V1!…
Ta còn nhớ rất rõ năm đó phu quân dắt tay ta lên núi, hắn nói ta là ta không xứng đáng được sống, không xứng đáng là thê tử của hắn, lòng ta đau, phu quân bỏ lại ta trong rừng, ta mơ hồ cảm nhận được ta sắp bị sói vồ xong khi tỉnh lại ta thấy mình nằm trong vườn đào nhà ai, nhà ân nhân cứu mạng.Trích :Tế Thuỷ xoa xoa vết hằn trên cổ, Tại Nhan Vi nhíu mày :- Đừng động vào vết thương trên cổ ngươi, có sẹo rồi thì đừng có khóc lóc với ta, đòi ta tìm thuốc chữa sẹo để ngươi đi lấy phu quân khác.Tế Thuỷ hừ mũi :- Ta không thèm, nhìn đến nó tại lại muốn chết, sao không cho ta chết đi.Tại Nhan Vi nói :- Mạng ngươi không cần, ngươi cứ vứt. Ta cần mạng ngươi, ta cứ cứu.Trích hai :Trong cái thao tắm nhỏ bé này chứa đến hai con người, một người không mảnh vải che thân còn người kia y phục mong manh ước sũng, Tại Nhan Vi đưa tay lên má nàng liền bị nàng hất ra :- Đừng động vào ta!!!Tại Nhan Vi không giận cũng không vui, chỉ hỏi :- Vì sao?- Vì điện hạ đã có người trong mộng, vị quận chúa nơi Bắc Thần kia không đáng bị cắm sừng như vậy, người động vào ta khác nào đang cắm trên đầu nàng ta một cái sừng?Tại Nhan Vi như có ý cười :- Nàng ghen?- Ta không ghen.- Nàng biết gì không Tế Thuỷ?- Gì?- Nàng luôn nghĩ ta cứu nàng là tiện tay cứu giúp, nàng luôn nghĩ ta chăm sóc nàng là rảnh rỗi mà làm, nàng luôn nghĩ ta có người trong mộng nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ là ta yêu nàng hết.…
Truyện rất ấu trĩ thiểu năng và không có logic…