đồng nhân arlecchino x furina
仆芙https://archiveofourown.org/works/search?work_search%5Bquery%5D=仆芙…
仆芙https://archiveofourown.org/works/search?work_search%5Bquery%5D=仆芙…
SỚM YÊU TRỄ CƯỚITác Giả : Hạ Mạt ThuThể loại : Ngôn TìnhSố Chương : 52Trạng Thái : FULLBảy năm trước anh khiêm tốn, dịu dàng. Bảy năm sau anh bá đạo, từng bước ép sát cô.Thích Giai: "Chúng ta cũng đã chia tay, anh vẫn không buông tha em?"Lâm Tiêu Mặc: "Không thể!"Thích Giai: "Được lắm, chúng ta đi đăng ký, cho anh được tra tấn hợp pháp!"…
- Mịn như bơ- Drabble là những câu chuyện ngắn 100 chữ.…
"You've forgot?"…
"Chẳng biết từ khi gặp gỡ Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên đã nói câu này bao nhiêu lần nhưng cậu cứ muốn nói mãi. Vì những niềm vui, hạnh phúc trong cuộc sống của cậu, đều bắt đầu từ khi gặp được anh."…
Hạt đậu đầu tiên của cây tương tư, em tặng cho anh.…
Tôi thu gom đồ đạc vào chiếc ba lô.Khoác hờ chiếc áo bò bụi bặm, tay cầm chặt quai cặp nặng trịch.Tôi đóng lại cánh cửa căn hộ sẽ không bao giờ mở ra nữa, đi bộ đến trạm dừng xe buýt......Không gian vắng lặng đến hiu quạnh. Có lẽ tôi là người đón chiếc xe sớm nhất. CHỈ MÌNH TÔIÔm chiếc ba lô trước ngực, tôi ngồi vào hàng ghế cuối. THẬT TRỐNG TRẢIChiếc xe bắt đầu khởi hành rồi!Tôi đưa mắt liếc nhìn những hàng ghế trống phía trước, chiếc xe rung lắc thật dữ dội.Có lẽ quãng đường không dễ dàng như tôi mường tượng.Chợt ánh mắt tôi dừng trên khung cửa kính, mờ quá!Khung cảnh nhoè đi đến đượm buồn. TÔI ĐANG KHÓC SAO?Không hẳn. Tôi quên không đem theo kính thôi.Tôi im lặng đến khi xe buýt đến trạm dừng tiếp theo đón khách.Một vài hành khách bước lên xe với những chiếc va li nặng nề.Tôi bớt cô đơn rồi!Nhưng họ rời đi nhanh quá!TÔI LẠI CÔ ĐƠN RỒI!Tôi quyết không nhìn lại phía sau nữa.Nhưng chiếc gương xe cứ rọi lại cả quãng đường đã qua và hai bên lề lạnh lẽo.Tôi nhắm mắt.Chiếc xe dần đi chậm lại, vài tiếng còi vang lên não nề buộc tôi phải mở mắt. Tôi biết chuyến xe đã tới trạm cuối cùng, nhưng tôi chẳng thể đứng dậy nổi.TÔI ĐÃ BỎ RƠI THỨ GÌ LẠI PHÍA SAU SAO?Cửa xe hé mở. Một người soát vé tiến vào báo cho tôi xuống xe.Tôi lưu luyến quay mặt lại.Tôi nhận ra......TÔI ĐÃ BỎ QUÊN CHÍNH MÌNH MẤT RỒI...LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD.KHÔNG REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
ngày cậu đi, ánh trăng ngự trị trái tim tôi cũng đã biến theo sương khói.những email họ gửi cho nhau hoặc chỉ là một chiều nhưng ta lại đọc được.spoil kết: nomin đến với nhaoo.oneshot…