[soojun] 100 days
100 ngày sau khi em chết…
100 ngày sau khi em chết…
Paris trong cơn mưa,đau lòng biết bao..…
đuổi bắt, ai mới là con mồi?belong to @iyon1y…
hay ta bỏ thế giới đằng sau?…
Hoa lưu ly còn được gọi với cái tên khác là hoa thủy chung.…
" Choi Yeonjun, tôi chưa thấy ai đòi tiêm thuốc mê vì vết thương dài 2cm bao giờ.""Choi Soobin, em ăn canh xương hầm không?"------"Choi Yeonjun, hình như anh rất thích mặt trời ở phía Tây thành phố""Ừm, Choi Soobin, anh rất yêu em."…
like my father loves my mom.…
ta sẽ có một đoạn kết mới, em nhỉ?…
mắt em có màu của biển.…
hungary giữ lại bức thư đó một ngàn năm…
Ngày anh đẹp nhất là ngày em mất anh.…
"Giá như ngày ấy em cho mình một chút thời gian."…
nốt trầm, nốt luyến…
.Tiếng tàu ngầm vang chuông lên, báo hiệu cho việc tàu sắp đi, một bóng người thanh mảnh như một đứa trẻ 8 đến 9 tuổi đứng một mình giữa đám đông, đôi mắt xanh biếc như một bầu trời mênh mông quan sát mọi thứ. Thứ cảm nghĩ của cậu bé có mắt xanh lọt qua trong đầu -quay về rồi sao?_.Tên: |AllHarry| sao em còn vương vấn?Thể loại: tất cả _cảnh báo_〚truyện văn phong không tốtNhân vật sẽ OOC nặng Sẽ có khi sai chính tả hoặc là sai tên Nhân vậtKhông Toxic lên bộ truyện này, tránh gây Drama phiền phức.Khác gốc!AllMain, có cặp phụ〛Ý tưởng: của mọi người.…
Đêm đó tôi phát hiện trên người Yeonjun vậy mà không có vết mực nào, lạ nhỉ, anh là thợ xăm cơ mà?Sau này tôi mới biếtYeonjun chỉ xăm cho khách hàng khi nỗi đau của họ hoàn toàn thuộc về một phần của quá khứ.Chính là khi họ không còn sống với nỗi đau đó thêm một phút giây nào nữa.-----WARNING + Fanfic viết dưới mục đích giải trí, vui lòng không nghiêm trọng hóa các tình tiết ra ngoài đời.+ Au không có sự hiểu biết nhiều về kiến thức chuyên sâu, chỉ lấy tư liệu từ phim ảnh, google và sự hiểu biết của bản thân. Nếu có sai sót mong bạn hãy comment ngay một cái thiệt to để au chữa cháy kịp thời (mình không ngại toxic và mình sẵn sàng toxic lại nếu bạn góp ý với mục đích không hợp lí).+ Mình vẫn đang trong quá trình tập trau chuốt ngôn từ nên không thể tránh việc câu văn dài ngoằn với quá nhiều dấu phẩy. Không gì hơn ngoài mong bạn kiên nhẫn chờ mình lên tay nha.Chúc bạn đọc vui ❤️…
tạm biệt chuỗi ngày tháng ủ rủ và chờ đợi…
sao họ lại tàn nhẫn với đôi ta đến thế?…