Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Truyện này mình viết cho những người ship Vkook nha. Nên bạn nào mẫn cảm thì có thể không đọc.Truyện thì cũng nhẹ nhàng giàu chất ngôn tình nên cùng theo dõi nha Mình sẽ ra hàng tuần vào T7 CN mỗi ngày một tập nha các bạn nhớ đón xem…
Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…
Tình yêu sẽ tan vỡ khi có kẻ thứ ba. Khi biết người chồng chung sống một năm với mình vẫn chưa quên được mối tình đầu, còn qua lại bí mật ;Lục Ái đã phóng khoáng mang về tờ đơn ly hôn. Cô là một người đa tình và lý trí ,ly hôn chẳng khác gì thay đồ lót.Hà Tưởng Minh - CEO của một chuỗi tập đoàn đa quốc gia, người luôn giữ trong mình tình yêu với cô em gái không chung huyết thống.Nhưng tình yêu đó mãi chỉ từ phía anh. Sau đó anh rất thản nhiên chấp nhận hôn nhân do gia đình sắp xếp. Bởi anh biết mình sẽ không bao giờ yêu nữa. Cả hai người họ đều không có mong chờ gì ở cuộc hôn nhân chóng vánh này.Nhưng đâu ngờ được mình lại có một tình yêu kéo dài mãi mãi.…
Những gì hai người phải chịu đựng rất giống nhau nhưng hoàn cảnh lại rất khác.Anh bị chính mẹ ruột mình bỏ rơi để đi theo người khác.Cô bị chính người cô yêu nhất bỏ rơi từ lâu nhưng cô lại không biết cứ ngỡ anh ấy là của mình.Anh phấn đấu để trả thù còn cô lại tìm đến cái chết. Anh sẽ giúp cô sống tiếp và trả thù những kẻ không cần cô.…
Do mik về boboiboy quá nên mik ngoi lên để viết truyện (◍•ᴗ•◍)Nếu truyện của mik có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo chứ đừng ném gạch mik dễ tốn thương lắm •́ ‿ ,•̀Truyện có yếu tố boylove và harem mong mấy bạn kì thị lướt qua đừng vào truyện mik bình luận này bình luận nó vì mik ko thik anh hùng bàn phím ( ಠ ಠ )Và ở truyện này mik sẽ cho lên là 8 boboiboy và bé boboiboy thứ 8 là Lunar 。◕‿◕。1 điều quan trọng là mik thik Solar nên mik sẽ hơi bênh vực anh ấy 1 tí (' ∀ ' *)Và còn 1 số thứ khác vào truyện mik sẽ nói tiếp ('• ω •')…
[ShanksBuggy]Shanks x BuggyTập hợp nhiều shortfic về cặp đôi đèn xanh đèn đỏ này. Về những chuyện đời thường, tình yêu hay bất kì một điều nhỏ nhặt nào đó của họ đều sẽ được ghi lại và lưu giữ nơi đây.Vì dù có thế nào, có ra sao thì đối với tôi mà nói họ vẫn rất đáng yêu. Chính vì thế shortfic này ra đời.Lịch up chương sẽ rơi vào ngày chẵn và lẻ trong tuần. Tùy theo tâm tình tác giả, tại vì phải có hứng mới viết truyện được...Nếu không chung thuyền cũng chớ đục của tớ nhé. Cảm ơn !Cre: @kimngani21Chỉ đăng trên Wattpad !…
Cô, Catharine Winemore , một phù thủy . Từ bé nàng đã biết nàng không giống nhữung đứa trẻ khác và lão mẹ nói với nàng :" con yêu đó là một món quà và con cần phải trân trọng nó!". Nàng, Mộng Khuynh Hoàng, tứ tiểu thư Mộng gia- đệ nhất thế gia Càn Minh quốc. Phụ thân nàng là gia chủ Mộng gia- Mộng Vân Quốc đệ nhất cao thủ Càn Minh quốc, mẫu thân là Khuynh Quốc trưởng công chúa Càn Minh quốc cũng là đệ nhị cao thủ Càn Minh quốc. Ngày nàng ra đời trời đầy cửu thải vân sắc nhưng trái ngược với sự mong đợi của mọi người, nàng lại là một kẻ ngốc không thể tu luyện. Sau khi sinh nàng, mẹ nàng cũng bỗng nhiên tiêu thất nhưng phụ thân lòng lang dạ thú của nàng lại nhanh chóng cưới thêm di và có thêm 2 thứ muội. Từ đây cuộc sống bi thảm của nàng bắt đầu...Một khi "cô" trở thành "nàng", " ta hứa sẽ trả lại hết sỉ nhục mà ngươi đã phải chịu!" trừng trị di nương, hãm hại thứ muội, tự học tu hành, luyện khí luyện dược. Từ nay Vô Tận đại lục xuất hiện một kì nữTừ nay nàng sẽ làm chủ số phận của nàng sẽ khiến cho những kẻ đắc tội nàng phải sống không bằng chết.…
đây là một câu chuyện creepypasta về một cô gái nhỏthông tin ngoài lề:cô bé tên:outcast invalidbiệt danh:child sylphtuổi:8ngoại hình: cô mặc một chiếc váy khá giống tiểu thư,tóc cô trắng và có một chiếc nơ trên đầu,cô có một vết sẹo trên má,cô sở hữu đôi mắt xanh lục,mang một chiếc vớ con mèo và một đôi giày xanhvề phần tuổi thơ:"cô đc sinh ra trong một gia đình khá giả, ba cô bị tai nạn mà mất sớm còn mẹ cô khi biết được thì rất sốc nhưng đã bình tĩnh trợ lại vào một hôm cô và mẹ ik đến nhà dì.ở lại đc một lúc thì nói là có một cơn bão nhỏ đến đây.Một lúc sau thì cô thiếp đi và khi tỉnh dậy thì cô thấy rất hoảng sợ xung quanh cô máu me bắn be bét,xung quanh cô bị cào xé.Những đồ vật xung quanh rất lộn xộn và dì cô đã bị cắn xé rất tàn bạo,cô hoảng hốt và nhìn lại sau lưng cô thấy mẹ mik bị đứt đầu ra. cô bé oà khóc"…
" kiếp trước là em yêu anh, nhưng chỉ vì sự định kiến của xã hội nên ta không đến bên nhau được, nhưng kiếp này tuy ta âm dương tách biệt nhưng tơ hồng vẫn sẽ dành cho nhau "Cậu truyện" Hãy ôm lấy em một chút được không"Kể về cô nàng Lip là em gái của Dunk , câu truyện bắt đầu khi cả hai cùng nhau là tình nguyện viên , trên vùng cao hỗ trợ góp phần cho trẻ em và người dân nghèo khó trên đó khi đã được 3 tháng rất yên thì bỗng một hôm trời chỉ mới tờ mờ sáng do là có chuyện cần qua để hỏi Dunk thì cô mới phát hiện bí mật động trời là Dunk bị trầm cảm và hội chứng Alzheimer, là một trong những căn hội chứng, có thể nói là suy giảm trí nhớ thường xuất hiện ở người cao tuổi nhưng Dunk chỉ mới 23 nhưng đã bị thì có vẻ nó đã xuất hiện từ rất lâu rồi chứ không phải mới đây, không chỉ vậy khi đến cái ngày đau buồn nhất, ấy vậy mà..cô mới phát hiện Ngài thiếu tá Joong lại là chồng của Dunk Từ đây câu truyện lún sâu vào tìm kiếm vì khi ấy một số lão làng trong làng đồn thổi nhau về một bức tranh nổi tiếng của căng nhà của đại thiếu gia nổi tiếng được trôn vùi trong khu rừng ở Bangkok phía Nam…
Và Kageyama không muốn. Cậu thực sự THỰC SỰ không muốn nhượng bộ dễ dàng như vậy. Đặc biệt là không hơn một cái gì đó tầm thường như bánh cookie. Tập luyện thực sự quan trọng lúc này, đặc biệt là với trận đấu sắp tới của họ. Nhưng- nhưng những chiếc bánh quy trông rất ngon, với bột mềm và những khối sô cô la trông rất giòn, và cậu biết mình sẽ không thể ngủ ngon nếu không được nếm chúng ít nhất một lần trong đời .HOẶC: 4 lần Oikawa hối lộ thành công Kageyama bằng đồ ngọt và một lần đáng ngạc nhiên là nó không thành công.CP: OiKage Nghiêm cấm đục thuyềnLink ao3 : https://archiveofourown.org/works/32763067Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không sao chép sang trang khác mà không ghi nguồnTwitter tác giả: https://twitter.com/bunnylluv?t=bllkORY3AWALZ5db0zkMow&s=09Cre ảnh : https://twitter.com/bunnylluv/status/1318875020077092875?t=uAw978l2avyJQuW6U6X2lg&s=19 Ảnh repost chưa có sự cho phép của tác giả, không mang ra khỏi wp…
Là một nhật ký, đây thật sự sẽ là một quyển nhật ký của mình. Những câu chuyện trong quyển nhật ký này là những gì đã xảy ra có lẽ cách đây vài giây, có lẽ là vài ngày cũng có lẽ là vài tháng nhưng tuyệt đối là những câu chuyện rất thật trong những chuyến Lâm sàng của mình. Mình sẽ viết lại những câu chuyện của những người mình gặp dưới góc nhìn của mình. Và mình sẽ viết về cuộc gặp gỡ của mình với những người bạn, về những ngày tháng mình đang mài đũng quần ở trường y X. Quyển nhật ký này của mình không biết là sẽ dài bao nhiêu chương, sẽ không biết được ngày kết thúc, sẽ không biết được ngày ra chương mới nhưng mình vẫn cứ đặt tay lên phím và gõ, mình sẽ gõ, gõ tới khi nào mà nó kết thúc.Mình viết quyển nhật ký này không phải vì đam mê với văn chương, không phải vì khoe khoang, mình viết nó vì mình sợ một ngày nào đó căn bệnh Alzheimer sẽ ăn mòn từng chút một kí ức về những năm tháng đi qua của mình.Mình hi vọng khi bạn đọc nó, bạn sẽ thấy được mình và biết đâu bạn cũng sẽ quyết định giống mình- viết một cuốn nhật ký cho những ngày đã qua.Có lẽ lời văn của mình sẽ không trơn tru, mượt mà vì mình đã bỏ tập làm văn hơn 4 năm rồi. Mình viết quyển nhật ký này với "giọng nói", thật là giọng nói luôn nha. Kể cho mình của tuổi 21 nghe, cho mình của tuổi 25, cho mình của tuổi 30, cho mình của tuổi 55, cho mình của những ngày sau nữa nghe về thời gian mình đã đi qua. Kể cho bạn nghe về những chuyện nhí nhưng không nhảm lắm của cuộc đời mình đang đi qua.p/s. Mong là có người nào đó dù chỉ một người biết đến quyển nhật ký này mà không biết đến mình vì mình thấy hơi sượng sùng 😊😊😊…