[Aov] Sáng Mưa Chiều Bão
1 sọt thích thì 2 sọtOtp của ng viết vui lòng không làm mọt gỗ…
1 sọt thích thì 2 sọtOtp của ng viết vui lòng không làm mọt gỗ…
Nếu như một ngày nào đó Lưỡi đao phán xét Nakroth và Siêu cấp sát thủ Butterfly hoán đổi thể xác cho nhau thì sao?Chuyện gì sẽ xảy ra? Notes: Vì là hai người bị hoán đổi thể xác cho nhau nên tớ sẽ gọi tên theo linh hồn trong thể xác nhé, hoặc tớ sẽ đóng ngoặc kép lại với ý đấy là thể xác của người còn lạiWarning: - KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG CỦA TỚ DƯỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO- Nếu không thích couple NakButt thì bấm ra ngay nhé, đừng cố đọc rồi vào comment bất lịch sự nhéHi vọng các cậu thích truyện của tớThân mếnBạn tác giả Ảnh bìa truyện thuộc bản quyền của tớ :3…
"Em ấy là của 1 mình tôi mà thôi, không ai có thể có được em ấy trừ tôi cả"Điên cuồng, chiếm hữu, giam cầm, liệu sẽ ra sao đây.Mời bạn đọc nhé…
- tại sao người ta yêu nhau?- bởi vì họ không thể yêu chính bản thân mình./arena of valor fanfiction; multicouples.…
Em có thể chạy nhưng không thể trốn khỏi tôi.…
Nếu ai chưa biết thì tôi là ông RL ngày xưa chỉ thích viết Nak với Butt…
"Chúng ta hãy cũng nhau debut nhé."Một chặng đường từ khi còn là thực tập sinh đến khi hoạt động chung trong cùng một nhóm.Xin đừng mang đi đâu trước khi hỏi ý kiến mình. Cảm ơn.…
tớ vẽ đăng chơi. chủ yếu cho ae mọi người đọc :v…
Mình lần đầu viết nên mình xin nhận hết gạch đá. Nội dung truyện đọc sẽ biết.…
Krixi,别跑了!Bị người nhà hãm hại, nhận tội thay vào tù, Krixi trở thành tội nhân của cả thế giới bị người người chửi mắng như một con chuột hôi hám. Sinh con trong tù, cốt nhục chia cắt, con gái mẹ kế bắt con đi, thế thân cô trở thành vị hôn thê của Nakroth Tổng. Sáu năm vào tù, Krixi hận, hận không thể ăn tươi nuốt sống. Sau khi ra tù, cô phát hiện ra con trai của Nakroth Tổng và con gái của mình rất giống nhau.... Otp Nakroth × Krixi…
tác giả: Vmột góc nhỏ nơi tui viết về char và người đọc, cốt để phục vụ cho niềm vui của bản thânhoan nghênh bạn tới chung vui…
01.07.2024 - 07.09.2024| Liệu tình cảm này sẽ ra sao đây ? Kết quả như thế nào dành cho chúng ta ? |Main : Est Supha, William JakrapatrSupport : LYKN, ...Anh - Est Em - William Một chiếc fic dành cho otp của mình, mong mọi người sẽ thích nó.…
-Thuộc team nghiện đam mỹ và thích chơi liên quân.Tôi viết bộ truyện này với ý định sẽ bù đắp cho bản thân mình một niềm vui trong cuộc sống bình yên này,mọi người có thể vào ủng hộ tôi để giúp tiếp thêm nghị lực viết truyện.-Truyện này sẽ xoay quanh về cp mà tôi lỡ lọt vào khi chơi liên quân.Đúng thật thì cp này rất đẹp nên tôi sẽ viết về nó.-Nội dung thì khi đọc truyện mọi người sẽ hiểu.[ Có cp phụ!!! ]…
Câu chuyện tình yêu ở lứa tuổi học trò của Nakroth và Krixi.…
"Cuối cùng ta cũng có thể yêu thêm lần nữa, ngươi sẽ không đến muộn chứ Nakroth?"Nàng ta mặc bộ váy cưới đơn giản, đứng dưới bầu trời đêm, Ánh trăng xanh thuần khiết chiếu rọi khắp nơi...Hắn vội vã chạy đến điểm hẹn, trên người khoác một bộ vest lịch lãm.Thấy nàng ta đang đứng đấy chờ hắn, ánh trăng xanh rọi vào người Butterfly, khiến nàng ta trông thật xinh đẹp..Hắn chạy đến nắm chặt lấy hai tay Butterfly:" Ta đến rồi đây.."Butterfly bật khóc, nhìn vào mắt hắn" Ta cứ ngỡ chàng sẽ không đến chứ...""Dưới ánh trăng xanh huyền ảo này, ta thề sẽ bảo vệ nàng suốt đời suốt kiếp.."Ước nguyện của Butterfly đã thành hiện thực, được ở bên người Nàng yêu đến trọn đời..lễ cưới tuy không được công nhận nhưng lại rất ấm cúng và hạnh phúc..[ Ước Nguyện Nguyệt Quang ]Đứa nào cắp ý tưởng Tao đứm chết á…
Nakroth có một cây hoa.…
"Này cô gái, yêu người thật chán chưa? Có muốn thử yêu nhân vật ảo như anh không?"Truyện được viết bởi Au: RyNghiêm cấm đăng tải ở nơi khác.…
🛑 DROP…
"Tên khốn khiếp, ngươi đã trải qua bao nhiêu vòng lặp rồi?""Hai trăm sáu mươi chín...""Ngươi điên rồi...""Điên hay dại đều không quan trọng. Sống hay chết cũng chẳng còn ý nghĩa. Chỉ cần nàng ấy vẫn còn sống, ta tồn tại hay diệt vong cũng chẳng còn đáng bận tâm..."Từ thuở hồng hoang, người đời đã hỏi: Tình là gì? Tại sao lại khiến con người rơi vào điên cuồng, lạc vào chốn mê cung tăm tối của nhân thế?"Vì nữ nhân ấy, ngươi dốc cạn tất cả có đáng không?"Hắn gật đầu, bóng đêm ngập trời phủ lên tấm hắc giáp, ánh nguyệt quang lấp loáng trên từng mảnh kim loại. Đôi mắt xích đồng thắp lên ngọn lửa câm lặng trong đêm trường vô tận, chỉ thốt ra duy nhất một chữ:"Đáng!"...Tiếng đàn văng vẳng nơi xa, hòa quyện cùng giai điệu u sầu của gã du hiệp tinh linh. Cả hai như kết thành bài ca oan nghiệt của tình yêu và số mệnh. Một khúc nhạc vừa ngọt ngào, vừa đắng cay như nước mắt của kẻ bị đày đọa giữa trời đêm.Đâu là thực? Đâu là mộng? Hắn cũng chẳng rõ nữa.Cạnh nàng là giấc mộng, ta nguyện nằm đây, chìm vào cơn mộng vĩnh hằng, sống trọn cả đời vì nàng.Bài tình ca ấy lưu luyến trái tim lữ khách.Bài hùng ca ấy vang vọng những kẻ đã ngã xuống, những anh hùng chỉ còn trong ký ức.Bài ca buồn, đẫm lệ, kể về một số phận vô danh bị lãng quên......"Nhớ lấy, chừng nào ta còn một hơi thở, khi tim ta còn đập, khi xương cốt ta chưa tan rã, xác thịt ta chưa mục nát, và linh hồn ta chưa tán biến... Các ngươi, tất cả các ngươi, đừng mơ tưởng có thể chạm vào nàng!"Tiếng gầm của hắn xé tan trời đô…
w: oneshort ; lowercase ; slowburn ; 5000 words or morevào những ngày nắng, williamest đã mơ rất nhiều.…