Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
“...Chỉ một giây thôi ... nhắm mắt quên cuộc đời, hãy nghĩ suy lại những việc làm của ta.... Chỉ một giây thôi ... nhắm mắt quên tất cả, nghĩ tới Cha Mẹ vẫn đang đong đầy yêu thương.... Chỉ một giây thôi... nhắm mắt quên cuộc đời, hãy nghĩ suy lại ta tìm mẹ nơi đâu... Chỉ một giây thôi...nghĩ đến cha một lần, dấu vết chân chim vẫn đang từng ngày mong ta…
Nắng chiều nhàn nhạt, nước mắt rơi không phải vì niềm đau mà là vì hạnh phúc. Bên khung cửa sổ nhỏ của căn nhà cũ, Huy hướng ánh mắt mình về phía người phụ nữ già và cô bạn gái xinh đẹp. Có lẽ Dương đã nhìn thấy những đắng cay trong cuộc đời người mẹ, đã nhìn thấy giọt mưa giấu kĩ càng sau đôi mắt ấm áp hằng ngày. Cậu đặt hộp quà nhỏ trên bệ cửa sổ rồi khẽ quay đầu. Hoàng hôn dội thẳng vào đôi mắt, nụ cười trên môi Huy hơi hé. Cậu cũng nhìn ra đôi mắt ấy, đôi mắt chứa những giọt mưa đang ánh lên bảy sắc cầu vồng.…
Yến nhận quả táo từ tay Hoàng, cắn một miếng rõ to. Cái đầu nghiêng nghiêng nhìn sang cậu bạn chí cốt đặc biệt.- Chỉ là một cơn cảm nắng nhẹ, rồi sẽ hết nhanh phải không?…
-------------- "Part 1:- Chú ơi cháu bị bắt ạ?- Ừ- Sao cháu lại bị bắt- Vượt đèn đỏ- Cháu đi bộ mà- Đi bộ cũng có đèn đỏPart 2:- Chú ơi cháu lại bị bắt à?- Ừ- Nhưng hôm nay cháu đợi đèn người đi bộ xanh cháu mới đi mà- Tội chào chú!Part 3: - Hôm nay cháu không vượt đèn đỏ, không chào chú mà cũng bị bắt sao?- Ừ- Clgt bắt cái ** gì thế?- Tội văng tục chửi bậy với người thi hành công vụ!"[ Mũ vàng, áo đỏ và đèn xanh - Cẩm Thương]-------…
Tôi là một con nhóc cực-kỳ-xui-xẻo!...Như thể đã cố gắng nấu một mâm cơm thật ngon, thật đẹp mắt để chiêu đãi nhỏ bạn thân. Mất cả buổi sáng kỳ công nấu rồi trang trí, sau đó nhận được tin nhắn của nhỏ "Mày ơi, hôm nay tao có hẹn, không về ăn cơm với mày đâu!"Từ những ca học chiều hết tiết vào đúng giờ tan tầm, tôi cố gắng chạy thục mạng đến vạch trắng sang đường cho kịp đèn đỏ. Nhưng ông trời không cần nhìn thấy sự cố gắng của tôi, ông ta chỉ chăm chăm xem khi nào mũi giày tôi chạm vào vạch kẻ trắng thì thổi phù một phát cho đèn xanh bật. Vâng, bao người qua được đường, sao người đứng lại bị hết thảy xe cộ che lấp lại là tôi?Chưa hết, có phải mỗi đứa bạn thân với ông trời đâu. Tên chết tiệt đó cũng cố tình "phản" tôi. Hắn thừa biết tôi thích hắn mà, sao không đợi? ....Bạn chờ đợi gì ở "Đằng sau, quay" :">…
Mối tình đầu lúc nào cũng để lại những ký ức rất sâu sắc, không phải là không có lý do. Giống như con mèo đầu tiên cậu nuôi, cái cảm giác lần đầu có trong tay con mèo của mình, ôm ấp, chiều chuộng và chăm sóc nó, đó mãi mãi là những cảm xúc đầu tiên tuyệt vời nhất mà cậu sẽ ghi nhớ cả đời. Dù sau này, cậu có nuôi thêm một con mèo thứ hai khác nữa, dù có tốt hơn rất nhiều, dù có tuyệt vời hơn rất nhiều, nhưng con mèo thứ hai vẫn mãi chỉ là con mèo thứ hai.Trước đây cô từng nghĩ, anh là mối tình đầu ghi tâm khắc cốt, sau này mới hiểu, thực ra giữa hai người vốn chẳng có gì. Cô và anh chưa từng chính thức tiến đến mối quan hệ yêu đương nào cả. Không có tỏ tình, không có hẹn hò lãng mạn. Thậm chí, đến cả anh cũng không công nhận mối tình này. Cô giấu anh đi bình yên trong một mảnh trái tim nào đó, khóa kỹ lại, tự dặn mình sẽ chẳng thêm lần nào nữa mở nó ra. Vậy mà, số phận lại đưa anh trở lại ngay trước mắt cô thêm lần nữa, như chiếc chìa khóa kéo những mảnh ký ức xưa cũ ùa về.Cứ ngỡ rằng năm năm dài tháng rộng sẽ quên được người, thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành mọi vết thương. Nhưng vết thương của cô qua bao lâu chưa khỏi, rốt cuộc, còn cần thêm bao nhiêu liều thuốc nữa mới lành?(Đợi em nơi cuối cầu vồng | Cẩm Thương)…
Đừng hỏi em có nhớ anh không.Em không nhớ, em đã từng quên đâu mà cần phải nhớ?Cũng đừng hỏi em có thể yêu anh lần nữa không.Em không thể. Vì ngay từ lần đầu tiên yêu anh, trái tim em đã yêu anh quá nhiều. Nhiều đến nỗi không thể cảm nhận được nữa. Làm sao, có thể yêu anh lần thứ hai?…
“….- Cậu có biết nguyên tắc của hạnh phúc là gì không ?Giọng Dã Uyên cất lên chầm chậm giữa đêm lạnh. Nó im lặng không nói, cố thở hắt ra một cái thật mạnh rồi dỏng tai đợi lời giải thích của Dã Uyên.Không thấy nó trả lời, Dã Uyên chán nản thở dài.- Hãy sống thật với bản thân mình.….”Sống thật với bản thân mình ư?Nó đã nghĩ, nếu sống thật với bản thân mình sẽ được hạnh phúc thì nó đã không thay đổi.Nhưng đến khi gượng ép mình thay đổi nó vẫn không hạnh phúc.Hoàng tử mà nó ngỡ đã tìm được lẳng lặng quay lưng bước ngang qua nó, làm nó bị thương. Rồi đến khi nó dần quên đi vết thương ấy, cậu quay lại đưa bàn tay xoa vết thương đã thành sẹo vẫn còn đau.Liệu người làm nó đau như thế có phải là hoàng tử của nó không?Hay chàng đang chờ nó ở nơi nào đó ...Vẫn chờ nó đi tìm?…
Tên truyện: Tỉnh Giấc Tan Mộng Người Bên Gối Đã Không CònTác giả: Phán Duyệt TâyThể loại: Hôn nhân ngược luyếnTình trạng: Hoàn thànhTrích đoạn:"Cậu ấy à, đúng là một người cổ hũ. Cái áo mua từ đầu năm nhất đến khi tốt nghiệp vẫn còn thấy cậu mặc. Thích một người từ năm mười sáu tuổi, mười năm sau vẫn còn thích. Quách Phương, cậu ích kỷ một lần đi. Ai nói cậu không tốt, tớ sẽ thay cậu đánh người đó. Nếu không phải vì cậu, tớ đã đem tên Tần Duật khốn kiếp đó cho chó sói ăn. Cậu tốt như vậy, anh ta không yêu thì cũng có thể trả cậu lại cho tớ mà." Lâm Mỹ vừa nói vừa rơi nước mắt, lồng ngực phập phồng.Quách Phương cũng không phản ứng gì, nụ cười vẫn nhàn nhạt treo trên môi. Cô cảm thấy thân thể rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc."Lâm Mỹ, đời này có thể làm vợ Tần Duật xem như tâm nguyện của mình đã hoàn thành rồi. Mình không hối tiếc, cũng không hi vọng gì thêm. Vậy là đủ rồi." Quách Phương nhắm mắt lại an tĩnh ngủ bên cạnh Lâm Mỹ.Lâm Mỹ lấy tay bịt kín miệng, cố không phát ra tiếng nức nở.Quách Phương, kiếp sau cậu đừng làm con gái của Ngô gia, cũng đừng làm vợ của Tần Duật. Thành hoa cũng được, thành cỏ cũng được miễn là an yên tự tại, không sầu, không bi.…
Tác giả: Lục Manh TinhThể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngọt, Hào Môn Thế Gia, Đô Thị Tình Duyên, Hiện Đại, Thanh Mai Trúc Mã, Nam Nữ Cường ▪ Văn án:Năm hai mươi sáu tuổi, Quan Hề đột nhiên được người khác cho biết mình không phải con ruột của nhà họ Quan.Con gái chân chính của nhà họ Quan lập tức được đón về từ một góc xó xỉnh của thị trấn nhỏ.Trong lúc nhất thời, trời đất đảo điên, phải chia sẻ tình thương của ba mẹ, phân chia tài sản, ngay cả chồng chưa cưới của cô cũng có thể thay đổi.Sau một đêm suy nghĩ, Quan Hề tỉnh táo ra quyết định che giấu lương tâm, đi tỏ tình với chồng chưa cưới của mình để mượn sức từ anh, "Giang Tuỳ Châu, em yêu anh! Không yêu được anh, em sống không nổi!"Công tác trở về, Giang Tuỳ Châu nhìn mặt đất rải đầy cánh hoa hồng, hơi nhướn mày hỏi: "Quan Hề, em lại thích chiếc túi hiệu nào nữa à?"_____Cô cả nhà họ Quan có chồng chưa cưới vừa giàu vừa đẹp trai, nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ, quan hệ giữa cô và chồng chưa cưới chỉ là hôn nhân plastic 'nói tiền không nói yêu'.Sau khi con gái thật sự của nhà họ Quan trở về, mọi người đều trù ẻo Quan Hề mất sạch toàn bộ mọi thứ. Cho đến lần đấu giá nọ, mọi người tận mắt nhìn thấy người chồng chưa cưới của cô - Giang Tuỳ Châu tiêu tiền như nước chỉ để mua cho cô một bộ trang sức xa xỉ.Bạn bè của anh sốt ruột khuyên can, "Cậu điên rồi, Quan Hề không phải vợ chưa cưới của cậu đâu."Nhưng họ chỉ thấy Giang Tuỳ Châu bình tĩnh cười đáp: "Tôi cưng chiều vợ chưa cưới của tôi, ai dám nói đổi là đổi?"…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Bìa minh hoạ: Gumi Books----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
Tác giả: Ngốc Ngốc Ngốc Ngốc NgốcThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Nữ côngEditor: SoleilNguyenLần đầu tiên Diệp Dung nhìn thấy Viên Minh Lãng đang giao cơm hộp, cô nghĩ người con trai này chính là 'đồ ăn' của mình, cô say khướt chặn cậu ta ở cửa thang máy, yêu cầu đối phương giao ra phương thức liên lạc.Viên Minh Lãng bị Diệp Dung cường hãn dọa sợ, xoay người bỏ đi, nhưng cậu đã bị người mãnh mẽ ấn vào góc tường thêm vào bạn tốt.Cho đến một ngày, Viên Minh Lãng đang trong lúc bối rối đã tuyệt vọng gõ cửa phòng Diệp Dung, chưa kịp nói thì cô đã kéo cậu vào.Một lúc lâu sau, Diệp Dung ôm Viên Minh Lãng nằm trên sô pha, ngửi mùi thơm trên cơ thể đối phương, mềm mại đến mức thủy trào ra từ trong lòng cô. Cắn nhẹ vành tai Viên Minh Lãng, Diệp Dung nhìn cậu vẻ mặt ửng hồng, nhẹ giọng nói: "Viên Minh Lãng, em là phương thuốc cứu mạng của tôi!"Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Tình yêu và hôn nhânTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Diệp Dung, Viên Minh Lãng ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Một câu tóm tắt: Viên Minh Lãng, cậu là liều thuốc cứu mạng của tôiLập ý: Con người luôn muốn nắm lấy cọng rơm cuối cùng trong những tình huống khó khăn♨️❌🚫CẢNH BÁO🚫❌♨️Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang khỏi bất cứ đâu, hãy làm người có văn minh và tôn trọng công sức của người khác, xin cảm ơn !!!Truyện chỉ được đăng trên Wattpad, những nơi khác đều là ăn cắp trắng trợn 😠…
Ta phải để tiêu đề nữ công để tránh nhầm lẫn, mặc dù nhìn nó y như những chuyện ngôn tình....Truyện được cảm hứng từ giấc mơ của ta Nữ công là một cô bé mưu mô luôn đội lớp bạch liên hoa nhưng bên trong thật chất là một bao dao lam to bự, nữ công ( Đàm Nguyệt Hy) là con nhà giàu từ đời tổ tiên nhưng ba mẹ đột nhiên mất vì tai nạn thế nên nàng chuyển sang ở với hôn phu được đính ước từ nhỏ ( Bạch Dương Du ). Thật ra là để hôn phu nuôi và chăm sóc, đã thế nhà giàu thì tất nhiên hôn phu cũng không tầm thường. Ngoà 12 tuổi thế nên luôn bị nữ chính gọi là chú. Nam thụ nhưng không thụ, trên giường thì thuần 0 nhưng xuống giường thì cường hết chỗ chê. Trong truyện ta sẽ gọi Nguyệt Hy là bé trong khi cô đã 18 vì để tránh làm cho nhân vật nghe già, Dương Du 30 sẽ được gọi là hắn Phải nói là Bạch Dương Du sủng Nguyệt Hy như báu vật, ngậm sợ tan mà cầm sợ rớt.…
Vì trót rơi vào lưới tình của người, nguyện làm thế thân, thấp kém tới cực điểm. Thấy được cô gái mà người ngày đêm mong nhớ, Mạnh Oánh mới phát hiện mình chỉ là một thế thân thấp kém.Cho đến một ngày, cô tỉnh ngộ mà buông tay. Từ đây không chút niềm tin vào tình yêu, ai cũng không lọt vào mắt của cô.----Mưa rào xối xả, Mạnh Oánh cầm dù, lẳng lặng nhìn người ở trước của nhà.Hứa Điện một thân áo sơ mi đen quỳ trên mặt đất, hắn cũng an tĩnh nhìn lại cô.Cặp mắt hoa đào kia mang theo dáng vẻ thâm tình, thế nhưng vẫn giữ nguyên tư thế.Mấy phút sau, Mạnh Oánh xếp dù quay người đi vào.Lưu lại cho hắn một bóng lưng lạnh lùng mà tinh tế.Hứa Điện, toàn thân ướt đẫm cười cười, cúi đầu tiếp tục quỳ.Là lỗi của anh.Nam du côn nhã nhặn cố chấp x ảnh hậu kiên cường độc lập.*Một số lời của tác giả:1, Nội dung truyện cũng như tên, trước ngược nữ, sau ngược nam, Nữ chính kịp thời bức rời trở về tìm lại chính bản thân mình.2, Xen lẫn ngọt đắng, phía sau sẽ là ngọt văn.3, Sự nghiệp của nữ chính được phát triển rất tốt, vô cùng thoải mái, nhưng là vạn sự khởi đầu nan, mọi việc phía sau sẽ vô cùng suôn sẻ.4, Cảm ơn vì đã đọc.* truyện gồm 85 chương + 20 chương PN. Nếu reup lại nơi khác không phải Wattpad thì thông báo với editor một tiếng nha. ^^@tpnq_srndipity…
Min Yoongi ( Hắn ) : 25 tuổiVừa nhận chức chủ tịch Min thị, ngoài ra còn là trùm bang AD ở hắc đạo. Tàn độc là 2 từ chính xác miêu tả con người này. Nhưng để thử lòng vị hôn phu của mình đã giả ngốc. Và tất nhiên điều này chỉ mình hắn và người anh em thân thiết mới có thể biết, ngay cả ông bà Min lão cũng nghĩ đó là tai nạn. Park Jimin ( Cậu ) : 23 tuổiPark thiếu gia nhưng luôn bị cô chị kế và mẹ kế đánh đập hành hạ không thương tiếc. Sau này lại bị ép gả đến Min gia làm chồng nhỏ của Min Yoongi. Cuộc đời của cậu nực cười nhất là hiền lành nhưng lại không có được sự tin tưởng từ mọi người. -------------------------------------- Tại sao vậy? Rốt cuộc là tại sao, tôi không đáng để được nhận 2 từ " tin tưởng " sao? Bạn bè, gia đình hay thậm chí là người tôi yêu...ha...haha...thử lòng là THỬ LÒNG đó! Dứt lời là lưỡi dao sắt nhọn cứa vào cổ tay, dòng máu đỏ nhỏ xuống sàn từng giọt từng giọt một, thân ảnh nhỏ đổ sụp xuống ngay sau đó ngay trước mắt mọi người. Nhưng Jimin vẫn nở nụ cười chua xót trước khi đôi mắt nhắm nghiền lại Nơi nhà hoang lạnh lẽo, Jimin...Park Jimin đã không còn dũng khí để tiếp tục ở lại làm " kẻ ngốc " nữa rồi - JIMIN! Tôi thề đấy rằng nó không buồn đâu!!!!…
Nàng là một Alpha bánh bèo. Chàng là một Omega kiên cường không chịu yếu thế trước bất kỳ ai.Nàng muốn một tình yêu đẹp. Còn chàng thì muốn mọi người ai cũng không được sống yên ổn.Tag: ngôn tình ABO (mong đừng ném đá), nữ công nam thụ, thanh xuân vườn trương, đoản.Chú ý:- Truyện het/ ngôn. - Bối cảnh truyện ở Việt Nam- Bạn nữ là cú có gai- Bạn nam là thụ, không phản công, cuối truyện có tình tiết sinh em bé (bạn nam sinh)…