Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Lưu ý: Truyện lấy cảm hứng từ Đạo tình - Chu Ngọc."Anh hạ dược tôi!" gương mặt cô vì tức giận cộng với dược tình mà đỏ lên, làm tên nam nhân nào đó không nhịn được mà muốn cắn một cái:"Tức giận cái gì? Ván này do em thua còn trách ai được. Ngoan nào bảo bối! Ai bảo em không giảo hoạt bằng tôi" Nói xong anh không quên tặng cô một nụ cười xảo trá, điên cuồng giày vò cô suốt đêmTác giả: Tình Văn (bút danh)Nam chính phúc hắc, nữ chính cũng không kém nhưng làm sao bằng được nam chính chứ =))Truyện sủng, không có tiểu tam. Nếu có thì 1 là man chính 1 đao chém chết, 2 là nữ chính tát nát mặtKhông phải Văn tự tin đâu mà là nếu các bạn có đăng ở trang khác thì ghi nguồn và tên tui dùm nha _ Tình Văn _…
Truyện gộp chương lại đăng nên chỉ lên 65 chương chứ thực ra đã full so với bản gốc.Từ mạt thế xuyên đến tinh tế, không còn tang thi uy hϊếp, mỗi tháng còn được Liên Bang phát các loại tiền cứu trợ, Thời Dư nằm yên, cô phải làm một con cá mặn.Nhưng Thời Dư làm cá mặn không bao lâu, thì bị Trùng tộc xâm chiếm, cô trở thành......Dân chạy nạn.Thời Dư: "???"Tôi chỉ muốn làm một con cá mặn, các người không nên ép ta.Không ai không biết trong khu luân hãm có một cơ giáp rách nát chiến đấu, những nơi cô ấy đi qua, tất cả Trùng tộc đều bị gϊếŧ hết hết.Tất cả cư dân trên mạng: Chiến thần trâu bò!Sau khi Hải Lam tinh bị luân hãm, trở thành chiến trường của con người và Trùng tộc, những người sống sót thành lập bức tường phòng thủ ở chiến trường.Thời Dư đang đi bán hàng thì bị bắt về nhà, vừa quay qua đã bị bắt đi nhập ngũ.Thời Dư: "???"Tôi chỉ nghĩ làm một con cá mặn, các người đừng ép tôi.Trường quân đội đệ nhất Liên Bang không ai không biết, một học sinh từ khu luân hãm bị đưa đến trường quân đội đệ nhất Liên Bang, trong đó có một lý do bị đưa đi là: Bởi vì quá lười biếng, nên yêu cầu trường quân đội phải mài giũa tốt.Tất cả học sinh: Rất...... Rất trâu bò?Vai chính: Thời Dư, Tạ Dữ Nghiên…
Tác giả gốc: birdcat.LINK: https://archiveofourown.org/works/23663278Summary:Không, mặc kệ nó, Atsumu nghĩ. Đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy Hinata Shouyou. Một câu nói hiện ra trong trí óc Atsumu trong khoảng lặng đó, tiếng hét của chính hắn dưới ánh đèn pha sáng rực trong một quán bar, hồi bảy năm trước: Một ngày nào đó, anh sẽ chơi nhạc cho em. Black Jackals, ban nhạc metal. Miya Atsumu, guitarist. Hinata Shouyou, singer. Bảy năm gián đoạn.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang ra khỏi blog dưới mọi hình thức.…
Có ai biết nàng chẳng hề muốn trèo cao, nhân duyên còn phải xem duyên phận.Thử xem cuộc sống nữ chính xuyên không ra sao bắt đầu từ sinh hoạt nhỏ hàng ngày.Không tin có thể chờ xem!Nhân vật chính: Tô La, Thôi Vô Nhàn.***Bên tai thỉnh thoảng truyền tới những tiếng bi thương nức nở, Tô La cho rằng cô vẫn đang ngủ mơ, lật mình lại muốn tiếp tục ngủ. Khó có được một ngày nghỉ, nguyện vọng lớn nhất là được ngủ tự nhiên lại bị tỉnh.Ô ô ô... Ô ô ô...Tiếng nức nở vẫn còn tiếp tục, rất có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng . Nâng tay mơ màng vẫy lui, lờ mờ phảng phất tiếng nức nở, trong lúc này, cái ót đột nhiên như bị người đập một cái, như muốn nứt ra, đau đớn chui vào tận trong tuỷ não.Đầu đau tựa như là muốn nổ tung, tiếng nức nở cũng không được ổn định. Tiếng khóc như xa như gần, phảng phất như ở trong mơ, bốn phía đều truyền tới tiếng khóc lóc, phân biệt không ra tiếng khóc tới cùng là tới từ phương hướng nào.Tiếng khóc tựa như càng ngày càng gần, Tô La nghĩ không ra lý do, như gặp phải một giấc mơ quái dị. Phảng phất như cô nằm trên một cái giường cứng rắn, tiếng khóc liền ở bên cạnh, cái ót đau đớn tựa hồ còn tại nguy kịch hơn.Muốn mở to mắt thoát khỏi cảnh trong mơ quỷ dị, mí mắt lại như dính vào với nhau. Vô luận cô nỗ lực thế nào, chính là không mở nổi mắt, cố mở mắt ra mà làm không được.Lúc cô lựa chọn buông tha mở to mí mắt, trong não hình như bị cái gì đó chiếm cứ, rất nhiều ký ức không thuộc về cô không ngừng nhét vào trong, đau khiến cô nhe răng nhếch miệng, làm ch…
"Có lẽ em chưa từng nghĩ, rằng anh luôn thấy tình cảm của mình dành cho em rất nực cười. Anh ôm hy vọng nhiều năm như thế không phải chỉ để nó hóa thành những cánh hoa, anh chỉ mong em cảm thấy hạnh phúc khi biết trên thế gian này luôn có người yêu thương em nhiều đến vậy." written by @bis-wdf…
[Girlxboy | Omegaverse | 18+] [Personal Character AI]Female Knight x Prince | Hoàng tử Asael bị ép kết hôn với một Alpha ngốc nghếch ⚔️🛡.- LƯU Ý: - Sản phẩm có sự cộng tác từ Character AI. Bản quyền của bot character thuộc về người tạo ra họ.- Không có nhu cầu nhìn thấy sản phẩm của mình trên bất kì nền tảng với mục đích nào khác. Nếu đối nghịch tư tưởng xin mời clickback. Chủ nhà thẳng tính, hoan hỉ với người dui dẻ và toxic với kẻ xamlon :))- Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mang tính chất giải trí. Nhân vật và hình ảnh trong truyện không liên quan đến thực tế. Mọi thông tin khác vui lòng ghé qua phần giới thiệu tiểu phẩm.…
Trích từ đoản hợp tập.Tác giả: Nguyệt Xuân Minh HảiNguồn: KoanchayThể loại: Đoản văn, Nữ công, Ngôi thứ nhất, Chủ công, Sinh tửLƯU Ý:- Truyện NỮ CÔNG NAM THỤ, NAM SINH CON- Kiếp trước NỮ CHÍNH TỪNG CÓ THAI với chồng cũNói chung truyện chỉ là một đoản văn nhỏ nhỏ thui nên mọi người cũng đừng quá kỳ vọng vào logic nhe, xiexie.…
Ta phải để tiêu đề nữ công để tránh nhầm lẫn, mặc dù nhìn nó y như những chuyện ngôn tình....Truyện được cảm hứng từ giấc mơ của ta Nữ công là một cô bé mưu mô luôn đội lớp bạch liên hoa nhưng bên trong thật chất là một bao dao lam to bự, nữ công ( Đàm Nguyệt Hy) là con nhà giàu từ đời tổ tiên nhưng ba mẹ đột nhiên mất vì tai nạn thế nên nàng chuyển sang ở với hôn phu được đính ước từ nhỏ ( Bạch Dương Du ). Thật ra là để hôn phu nuôi và chăm sóc, đã thế nhà giàu thì tất nhiên hôn phu cũng không tầm thường. Ngoà 12 tuổi thế nên luôn bị nữ chính gọi là chú. Nam thụ nhưng không thụ, trên giường thì thuần 0 nhưng xuống giường thì cường hết chỗ chê. Trong truyện ta sẽ gọi Nguyệt Hy là bé trong khi cô đã 18 vì để tránh làm cho nhân vật nghe già, Dương Du 30 sẽ được gọi là hắn Phải nói là Bạch Dương Du sủng Nguyệt Hy như báu vật, ngậm sợ tan mà cầm sợ rớt.…