Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5,644 Truyện
Vì Em Là Ngoại Lệ  - Diệp Châu

Vì Em Là Ngoại Lệ - Diệp Châu

37 7 2

Năm mười bốn tuổi, Tuyết Lam từng gặp Nguyên Anh trong một buổi chiều mưa, rồi cậu rời đi, để lại trong ký ức cô chỉ là bóng dáng mờ nhạt.Ba năm sau, Lam sống trong căn nhà chật hẹp với cha và mẹ kế, lặng lẽ nuốt những tủi hờn không ai thấu. Giữa lúc ấy, lớp 11A1 đón một học sinh mới - Lâm Vũ Nguyên Anh. Cậu xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng, trầm mặc, hoàn toàn khác xa ký ức năm nào.Lam không nhận ra cậu. Chỉ có một cảm giác rất đỗi quen thuộc lướt qua, nhạt nhòa và mơ hồ, như một vết sẹo trong tim mà chính cô cũng quên mất đã tồn tại..._____•Lưu ý : Ảnh bìa chỉ mang tính minh hoạ, không thuộc sở hữu của tác giả truyện!Tên Truyện : Vì Em Là Ngoại LệTác giả : Diệp Châu…

Hoa Vấn Khuynh

Hoa Vấn Khuynh

59 7 3

Nam chính: Ngô Lượng (Hoa Vấn Khuynh)Nữ chính: :)))) cái này tự đoán thử xem. Hắn là một nhà văn trẻ có chút tiếng tăm, dạo gần đây cạn kiệt ý tưởng đến nỗi không nuôi nổi bản thân và mẹ già bệnh tật. Tác phẩm dang dở vẫn nằm đó, mẹ già thì cần gấp tiền phẫu thuật, bản thân hắn chạy khắp nơi nhưng vẫn hoàn không. Và rồi trời thương xót cho hắn "cơ hội" hoàn thành truyện của hắn..."Hoa Vấn Khuynh, ngươi thật tàn nhẫn. Cả đệ đệ ruột của mình mà ngươi cũng giết".Hôm nay là hỉ sự mà cũng là tang sự. Nàng cười, hắn khóc, cả một vương triều này rồi sẽ phải trả giá cho cái chết của đệ đệ hắn..."Thắng cả thiên hạ thì đã sao? Chẳng phải ngươi vẫn không thể có nàng ta sao? Đồ đáng thương nhà ngươi hahaha..." - nàng cười chua chát, tay ném mão phượng xuống đất, quay người rời đi ..."Nàng nhớ lấy, ta thắng cả thiên hạ nhưng lại bại trong tay nàng. Vẫn là nàng nhưng thân phận nay đã khác... Ta chỉ mong chúng ta vẫn là chúng ta của ngày xưa, hắn vẫn là thái tử, nàng ta vẫn là công chúa..."…

Đồ ngốc!!Xin đừng bỏ tôi

Đồ ngốc!!Xin đừng bỏ tôi

0 0 1

Hoắc Diệp Phong là một trong ba người con trai của Hoắc Phi Vũ.Anh còn được coi là vua của các vị làm ăn thương trường.Còn Tô Mạn Nhiên là người con riêng của Tô Minh Khang.Cô bị chính cha mình từ mặt và bán vào thanh lâu. Vào một ngày cô bị bắt ra hầu rượu cho anh.Anh bị thu hút bởi vẻ đẹp trong trẻo ,xinh đẹp của cô nên đã chi ra một số tiền lớn để mua cô về làm vợ cho mình.Cô không cải thiện cảm về con người anh nên rất ghét anh.Hằng ngày cô bị anh nhục mạ, hành hạ đủ điều, cô bị coi như người hầu, kẻ ở, như một con chó chỉ biết tuân lệnh chủ. Dần dàn cô lâm vào bệnh tật, phải nhập viện liên tục.Lúc này anh cảm thấy trống vắng vô cùng khi không có ai bên cạnh.Có lẽ anh đã yêu cô và chỉ muốn cô bên cạnh mình.Cho đu anh đã cố gắng bù đắp mọi sự tổn thương cho cô nhưng nhận lại là ánh mắt thù hận.Một ngày anh đã để cô rời đi. 5 năm sau cô trở về vô tình đã biết được sự thật khi cô sang Mĩ được một ngày. Anh đã bị ám sát , tuy không mất mạng nhưng lại hôn mê suốt mấy năm nay. Và cô cũng biết lí do vì sao anh lại để cô đi nước ngoài.Từ đó cô chăm sóc anh rất chu đáo. Chỉ 2tháng sau anh đã hồi phục và cầu hôn cô một lần nữa. Và.......,, ______ Mọi người ủng hộ chuyện cho mình nha.Mình-Tiểu Cat Cat cảm ơn quý độc giả rất nhiều ạ. I❤️You…

[Tạm Drop] Tôi Không Muốn Trở Thành Nhân Vật Chính

[Tạm Drop] Tôi Không Muốn Trở Thành Nhân Vật Chính

382 43 2

Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…

Quy Dã - Kim Vụ

Quy Dã - Kim Vụ

19 0 2

Văn án: MễThẩm Thanh Đường và Hứa Kim Dã là hai loại người.Một người là cô gái ngoan ngoãn lớn lên trong sự nghiêm khắc của gia đình. Dáng vẻ, thần thái, mọi thứ đều yêu cầu nổi bật nhất, làm gì cũng đều phải làm đến tốt nhất.Một người là công tử nhà giàu trăng hoa, tùy tiện phóng đãng, đi ngược lại với quy tắc thông thường, kẻ đến người đi ở bên cạnh anh chưa bao giờ thấy anh thật lòng với bất kỳ ai.Thẩm Thanh Đường biết anh từ rất sớm, trông thấy anh từ xa trên sân bóng, anh ném một cú ba điểm vào rổ hoàn hảo và nhận được sự cổ vũ của toàn trường.Rất nhiều nữ sinh đến xem trận bóng, các cô ấy còn cầm theo nước, muốn đưa anh nhưng lại không dám.Người thiếu niên quá ư chói mắt, cho nên chỉ cần đến gần thôi cũng lo lắng mình không đủ tư cách.Bạn cùng phòng từng nói với cô rất nhiều lần: "Người như Hứa Kim Dã sẽ không thích con gái ngoan ngoãn đâu."Cô chỉ ừm một tiếng, không phản bác.Thấm thoắt thời gian trôi đi, dưới ánh đèn đường, cô khoác một cái áo khoác nam không vừa người, ánh sáng chỉ dừng lại đến vai người thiếu niên, Hứa Kim Dã vuốt trán cô, nhếch môi cười mang theo ý xấu: "Học sinh giỏi.""Hôm nay lại dạy cậu một thứ khác."***Hứa Kim Dã giành chiến thắng trong Giải đua xe MOTO GP(*), trong buổi phỏng vấn sau khi kết thúc cuộc đua, các phóng viên chú ý đến dây buộc tóc cherry trên cổ tay anh, hỏi có phải của bạn gái anh không.Anh cúi đầu, khẽ cười, ngón tay chạm nhẹ lên trái cherry nhỏ, trả lời: "Cái này à, lừa lấy của người ta."Sau này, có người trông thấy người ngồ…

BD

BD

321 3 61

Cái này là chủ yếu mình lưu về đọc cho tiện nên đừng chửi mình…

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

1 0 1

Toang... chiếc cốc trên tay của người đàn ông trung niên giáng xuống trên trán của người mà cô yêu thương nhất. " Ba làm gì vậy hả?Sao ba lại đánh mẹ..." Tiếng la thét cầu cứu vang vọng ra bên ngoài căn nhà nhỏ. Từng giọt nước màu đỏ rơi xuống sàn nhà, mẹ cô nằm gục xuống. Bàn tay yếu ớt cố ngăn không để máu chảy... Gương mặt hốc hác, đôi mắt tròn xoe lệ cứ rơi. Trời đêm nay sao buồn đến vậy. Rộng lớn đến nỗi chứa đựng hết nỗi buồn của cô. Uất ức nhưng không thể chia sẽ cùng ai. Lại khóc.1:00 am Cầm tay mẹ cô lại khóc. Xót thương. Cô nói " Mẹ vất vả nhiều rồi, chịu đựng vì con nhiều rồi, không hạnh phúc thì mẹ cứ ly hôn, con ổn mà đừng lo cho con".Ba tệ lắm mẹ con đã làm gì mà ba phải làm như vậy? Suốt ngày uống say xỉn rồi lại đánh đập chửi bới mẹ con. Hay chỉ vì con là đứa con gái. Haha con gái có tội tình gì mà khiến ba phải như vậy. Con gái không phải là con của ba hay sao? Trên người cô đầy vết sẹo do bị chính người ba ruột đánh đập khi uống say vào.Cô hận vì mình là con gái, cô hận tại sao lại có sự hiện diện của cô khiến cho gia đình mình không có hạnh phúc.Liệu cô sẽ sống hạnh phúc một lần trong đời hay không?* Trích trong truyện " Em sẽ hạnh phúc, bình an, tự do nhưng không phải ở thế giới này..." " Chúc ba mẹ một đời an yên, vui vẻ, không bệnh tật, không phiền lo "" Đời này kiếp này em mãi cô độc "" Yêu anh chỉ có thể giữ trong lòng "" Rõ anh biết tình cảm của em nhưng lại vờ không để ý đến..." ( Tình yêu của Zoe mình không thể nói trong đây được. Vì viết ngắn gọn mong mn ủng hộ tá…

Tớ Vẫn Ở Đây, Dù Đã Muốn Biến Mất Nhiều Lần

Tớ Vẫn Ở Đây, Dù Đã Muốn Biến Mất Nhiều Lần

6 0 4

Tớ không viết cuốn sách này để trở thành tác giả nổi tiếng.Tớ cũng không viết vì nghĩ mình có câu trả lời cho những người đang đau đớn.Tớ viết...Vì đã có quá nhiều đêm tớ cảm thấy mình chẳng thể tiếp tục.Vì đã có quá nhiều khoảnh khắc, tớ ước có ai đó hiểu được nỗi đau tớ giấu kín suốt bao năm.Vì đã có quá nhiều lần, tớ khóc mà không ai biết - và tớ mong sẽ có ai đó, chỉ một người thôi, thấy được nước mắt ấy qua những dòng chữ này.Tớ từng nghĩ mình đã quên.Từng nghĩ mình đã đủ lớn, đủ mạnh mẽ để không bị quá khứ níu lại nữa.Nhưng hoá ra... một số nỗi đau không cần gõ cửa vẫn tự tìm về, vào những ngày tâm hồn yếu đuối nhất.Tớ gọi cuốn sách này là "Tớ vẫn ở đây, dù đã muốn biến mất nhiều lần" - bởi vì thật sự tớ đã từng.Tớ đã muốn buông bỏ tất cả.Tớ đã nghĩ đến việc rời khỏi thế giới này nhiều hơn số lần tớ dám thừa nhận.Nhưng dù gì... tớ vẫn ở đây. Và nếu bạn đang cầm cuốn sách này, có thể bạn cũng đang cố gắng ở lại.Tớ không biết bạn là ai.Tớ không biết bạn đã trải qua những gì.Nhưng nếu bạn đang buồn, đang cô đơn, đang lạc lối - thì xin hãy tin rằng bạn không một mình.Cuốn sách này không có kết thúc đẹp.Nó không dạy bạn cách sống tích cực, cũng chẳng hứa rằng mọi chuyện sẽ ổn.Nó chỉ là một nơi bạn có thể nghỉ chân, thở ra, và thấy nhẹ lòng vì có ai đó cũng đang vật lộn như bạn.Nếu một chương nào đó khiến bạn khóc, khiến bạn nhớ lại điều mình đã cố quên - tớ xin lỗi.Và cũng cảm ơn bạn - vì đã dũng c…

Đoạn cuối của Hạnh phúc

Đoạn cuối của Hạnh phúc

183 25 11

Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …

Miêu Mễ Trận Tuyết Liên Manh

Miêu Mễ Trận Tuyết Liên Manh

1 0 2

Tên khác: Những Con Mèo Ở Khu ĐôngThể loại : đam mỹ, ảo tưởng không gian, dị năng, nhân cách hóa, 1×1, HEBản gốc: 63 chương HoànCouple chính: Trịnh Cảnh Đồng (công) x Phó A Bảo (thụ)Từ Hữu vốn là một con mèo đực nhưng lại cùng thổ thần trao đổi khế ước, là vừa có thể vừa làm mèo hoang mà cũng có thể biến thành hình người. Y có sở thích phơi nắng và ngủ, thích ăn cá nướng,làm mèo thì thực phế, làm người thì vẫn như cũ bảo lưu lại tính cách loài vật. Nơi này có hữu tình ấp ám, có tình yêu đích thực.Hiện tại bạch miêu đi bên cạnh hắc miêu tựa hồ vẫn thù địch Tử Hữu. Con mèo đuôi ngắn luôn bị luôn bị mèo Nauy khi dễ. Mèo Xiêm tự cao tự đại luôn cười nhạo thêm phỉ báng bộ mặt chú mèo Garfield. Hơn nữa toàn bộ tòa nhà cư nhiên chỉ có một con mèo cái.Ngủ thì tứ chi chổng vó, lộ ra bộ móng vuốt phấn nộn, thật sự là làm cho người ta yêu thích không muốn buông tay a!Phó nhị hóa: Tôi nhắc nhở anh, anh đừng tưởng rằng cùng tôi có cái gì mà có thể ỷ lại vào tôi!Tổng giám đốc Trịnh:... Anh chỉ cảm thấy cần phải có trách nhiệm.Phó nhị hóa: Anh đừng tưởng rằng tôi mang thai con trai anh là anh có thể cướp đoạt với tôi!Tổng giám đốc Trịnh:... Đây là xem tiểu thuyết quá nhiều?Phó nhị hóa: Còn dám bức hôn tôi sẽ giết anh rồi tự sát, quá lắm thì cùng chết ai sợ ai!Tổng giám đốc Trịnh:... Tại sao không uống thuốc?…

[Xuyên Không] Thần Y Đích Nữ

[Xuyên Không] Thần Y Đích Nữ

1,019 5 15

Thần Y Đích Nữ - Thần Y Dòng Chính NữNàng, thế kỷ 21 Trung Tây y hai lần thánh thủ, y quan lục quân đặc cấp. Một khi xuyên qua, biến thành Phượng gia dòng chính nữ Phượng Vũ HoànhLàm sao phụ thân cha không thân, tổ mẫu không yêu, tỷ muội một cái so với một cái tàn nhẫn. Hơn nữa mẫu thân mềm yếu nhiều bệnh, đệ đệ còn nhỏ tuổi, cha nàng tệ hại hơn chống đỡ di nương trong phủ, còn cho nàng đính hôn với một cái cửu hoàng tử què chân hủy dung mạo?Xuyên qua trọng sinh, không có khả năng lại giống như nguyên chủ cái loại uất ức ấy!Nàng muốn giành, muốn đấu, muốn càng sắc bén độc ác hơn người, kẻ nham hiểm càng âm hiểm, mặc dù tan xương nát thịt vạn kiếp bất phục, cũng phải bảo vệ nàng người tưởng bảo vệ.Giữa cổ tay bớt phượng hoàng, kiếp trước hiệu thuốc tư nhân tuỳ tùng mà tới.Nhân sâm trăm năm tính là gì? Nàng vừa ra tay chính là lão sâm ngàn năm đã thành hình người; Uống dược trung y càng đắng? Dược tây y cam đoan ngươi thuốc đến bệnh trừ; Viêm ruột thừa cấp tính muốn đòi mạng? Trực tiếp cắt xuống cắt xuống.Ai nấy có thể lừa gạt nữ tử yếu đuối biến hoá nhanh chóng thành là bánh bao đại thuận triều, người nhà không yêu không quan hệ, hoàng đế đau (yêu), thái hậu thân, xoay bên người thế tử, hoàng tử là tri kỷ. Nàng kết phường với hoàng đế mở bệnh viện, Trung Tây y kết hợp, thu nạp thiên hạ nhân tâm, nắm tận tiền tài thiên hạ.~~ hiện nay vẫn đang còn tiếpNhãn mác: Hậu cung, trạch đấu, giá không, chủng điền, xuyên việt.Convert by: Lão Di…

[ Đam Mỹ ] Bất Vong

[ Đam Mỹ ] Bất Vong

1 2 1

[ Đam mỹ, Cổ trang, Trùng sinh ]Vốn không nguyện nhuốm phong trầnTrách chi đời sao khó lườngCánh hoa tàn úa theo màu thời gian lướt qua vô thườngKéo theo hồi ức hoang tànNơi này lòng ai khắc khoảiChờ mong bóng hình năm ấy, nương nhờ theo gió, về đây . . ."A Nghi . . .Là lỗi do ta. Ta sai rồiA Nghi, ngươi đang ở đâu ? Ngươi đang ở đâu ? Lên tiếng đi ?Ta thua rồi này, ngươi trốn kĩ quá, ta không tìm ra. Ta thua rồi này, mau đến đây với ta đi. Ta không tìm ra ngươi rồi.A Nghi ? A Nghi à ? Đừng bỏ ta đi mà. Ta sợ lắm."Tống Hạc Hiên, cứ ngóng chờ rồi lại tìm kiếm rồi lại ngóng chờ. Qua mấy năm trời chờ người tương phùng để chỉ nhận lại cái ngoảnh đầu lạnh nhạt rồi rời đi. Chẳng biết nói gì, hắn chỉ biết đứng đó nhìn theo bóng lưng người kia lại rời xa mình lần nữa. Người kia, Cố Vân Nghi, từng là một thiếu niên lương thiện, ấm áp, ôn nhu. Giờ đã là một đại ma đầu của tà giáo. Giết người không ghê tay, mùi máu tanh bốc lên, bi ai thấu tận trời cao xanh. Y trở nên máu lạnh như thế, là trái tim y bị đóng băng mất rồi. Thế giới của hắn giờ là âm khí, tà đạo, một con thú dữ không thể chế ngự. Một chú hạc nhỏ mang đôi cánh chứa đầy ắp yêu thương và hi vọng liệu có làm tan biến đi một phần tâm ma trong con người kia ?Cố Vân Nghi à, lần này . . . ngươi quay lưng bỏ Tống Hạc Hiên mà đi không một lần ngoảnh lại, không một lời từ biệt. Có lẽ đã là lần cuối rồi, cả đời sau này sẽ chẳng còn quay đầu lại được nữa, sẽ chẳng nói lời từ biệt được nữa. Sẽ chẳng ai nghe . . .…

[Nhiếp chính vương tìm thê hằng ngày] tác giả: Lục tố

[Nhiếp chính vương tìm thê hằng ngày] tác giả: Lục tố

11 0 1

Converter: Lequyen0812Bài này văn án:(bài này lại danh trọng sinh sau trưởng công chúa mã giáp ô không được )Trưởng công chúa thị giác:Nàng, Triệu Ấu Vi, Lạc Dương trưởng công chúa. Tân đế đem nàng tứ hôn nhiếp chính vương Giang Tín, kết quả còn không có lui điệu cửa này việc hôn nhân liền đi đời nhà ma.Lần đầu tiên trọng sinh sau, nàng ở gả cho nhiếp chính vương đêm trước một mạng quy thiên.Lần thứ hai trọng sinh sau, nàng lại ở gả cho nhiếp chính vương thời điểm hôn mê bất tỉnh.Lần thứ ba trọng sinh sau, sợ sợ, đời này lập gia đình không lấy chồng Giang Tín , hội yêu thọ !Cho nên, nhiếp chính vương ngài cũng không thể được buông tha bản công chúa?Nhiếp chính vương thị giác:Lần đầu tiên, một đạo thánh chỉ, cưới đầu quả tim người trên, sau lại, toàn kinh thành đều phát hiện nhiếp chính vương cánh tay thượng hơn một khối bạch trù mang.Lần thứ hai, trong lòng Bạch Nguyệt quang tìm được rồi, đã trải qua truy thê hoả táng tràng sau thú trở về nhà, kết quả hôn sự biến việc tang lễ.Lần thứ ba, âu yếm cô nương lại đã hắn bên người, lúc này đây hắn không tin này phá mệnh , hắn nên vì nàng đánh vỡ này vận mệnh gông xiềng.Cho ngươi xưng vương đăng đế, cho ngươi hoả nhãn kim tinh, cho ngươi vượt mọi chông gai, cho ngươi nghịch thiên sửa mệnh.Ngươi là lòng ta thượng duy nhất quang, ánh trăng cũng không cập ngươi một phần vạn.Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước tình có chú ý ông trời tác hợp cho xuyên qua thời khôngTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Triệu Ấu Vi ┃ phối hợp diễn: Giang Tín ┃ cái khác: Lục tố…

Có Người Luôn Yêu Thầm Em

Có Người Luôn Yêu Thầm Em

13 1 1

Tác giả : Muội Chỉ Ái Cật Mai TửConvert : yiyiEdit : Tử PhiĐộ dài: 45 chương ( convert hoàn )Trạng thái edit : rùa bò ( làm theo sở thích , mới vào nghề nên k được mượt cho lắm, mong nhiệt tình góp ý )Bản convert mình xin bên wikidich, nếu bạn convert không đồng ý sẽ xóa ngay lập tức .Giang Uyển Uyển đối với nam thần thèm nhỏ dãi đã lâu, đáng tiếc là không thể cưa đổ. Cho đến một ngày, cô lấy hết can đảm đem hắn dồn góc tường ...Sau này, phóng viên phỏng vấn Kỷ ảnh đế : Nghe nói, năm ngài cao trung đã từng đưa thư tình cho hoa hậu giảng đường, còn có tín vật đính ước ? Chuyện này, phu nhân của ngài biết không ?Sau khi về nhà, Giang Uyển Uyển hầm hừ : Hoa hậu giảng đường ? Ân ?Kỷ Duẫn Chi trực tiếp đem người đè trên tường, trực tiếp hôn lên. Ai mà biết được thư tình lại đưa sai người , tín vật đính ước cũng bị người ăn chứ ?Mối tình đầu, tất cả đều là nước mắt !!!…

Mặt trời mọc đằng đông

Mặt trời mọc đằng đông

7 0 1

Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…

NT(1979)_Ta ở cổ đại đi biển bắt hải sản_FULL

NT(1979)_Ta ở cổ đại đi biển bắt hải sản_FULL

1,314 24 2

Đường Trì Trì tai nạn xe cộ tỉnh lại thời điểm, phát hiện chính mình xuyên qua đến cổ đại.Nguyên thân mẹ ruột sớm thệ, thượng đầy hứa hẹn cứu chính mình mà bị bệnh ở giường đến nay bất tỉnh nhân sự tiền thủy thủ • hiện người đánh cá cha, hạ có kêu than cho thực phẩm, năm nay bất quá sáu tuổi song bào thai đệ muội.Mà bọn họ một nhà tứ khẩu, vừa bị lợi thế tổ mẫu cùng hai cái thúc thúc "Phân" đi ra, trống rỗng cỏ tranh trong phòng trừ bỏ một cái ngõa quán, hai giường chăn, tam song chiếc đũa, bốn đào bát ở ngoài hai bàn tay trắng!Làm sao bây giờ?Còn sống bái!Cũng may nàng cha mang về đến thần dược cho nàng một cái có thể ở trong nước hô hấp bàn tay vàng!Từ nay về sau, biển chính là của nàng cái thứ hai gia (hoa điệu) nhà ăn & bảo khố (sửa chữa)!Hôm nay trảo so với nàng đầu còn lớn hơn con cua về nhà ngao gạch cua cháo, khương yếu nhiều phóng một chút, đi hàn đi tinh; ngày mai kéo so với nàng cánh tay còn lớn hơn tôm hùm về nhà trang bị tỏi hấp.Hậu thiên ăn cái gì đâu?Cá muối? Hoa cúc cá? Vẫn là tam văn cá?Vị tinh, gà tinh, dầu hàu còn có tôm cao muốn hay không cũng đến một phần?…

Thú Khế  - Đào Tử Thâu Hầu

Thú Khế - Đào Tử Thâu Hầu

1,716 21 2

Thể loại: giá không, trọng sinh, cơ giáp, chủ công, 1x1, sinh tử, hoàn. Văn ánĐịch Kỳ giơ lên cao quán quân cúp, nhận lên hoan hô cùng vỗ tay thì bị sụp xuống khung chịu lực đè chết , Trọng sinh thành một cái nhỏ Tiểu Báo.Trọng sinh thành một cái nhỏ Tiểu Báo có thể làm chi?Tiểu Tiểu Báo: lăn lộn bán manh cong cái đuôi; tiếp tục lượng trảo, bào đất đào hầm hảo phương tiện, còn có... Ky giáp thi đấu thể thao đánh nhau kịch liệt SSS sức chiến đấu!Hoàng thái tử: trảo quá ngắn...【 tiểu Tiểu Báo văn tự bán mình 】Hoàng thái tử: ký tên , chính là ta thú.Tiểu Tiểu Báo mở to mắt: bao ăn sao?Hoàng thái tử: bao;Tiểu Tiểu Báo vẫy đuôi ba: bao ở sao?Hoàng thái tử: bao;Tiểu Tiểu Báo nâng móng vuốt: bao nuôi sao?Hoàng thái tử: ... Bao.Theo như dấu móng tay, ký tên !Nhập hố quét mìn1, xuyên qua Trọng sinh Tiểu Báo Thú Nhân công X Trọng sinh hoàng thái tử chịu2, ngày càng, số lượng từ tùy bảng đi3, chủ công, công cưng chìu chịu, 1V1, có bánh bao, CP nhiều lôi nhiều cẩu huyết4, diễn viên quầng sáng chói mắt, ngoại cúp cường đại5, có Thú Nhân, khác thường có thể, có ngoại Tinh sinh vật hữu cơ giápTương quan đặt raThú Nhân: lực công kích lực phá hoại cố chấp, không sợ tia;Bán Thú Nhân: có được tinh thần lực, quý hiếm cấp bậc có thể sinh tể;Người vượn ( người thường ): các phương diện thực bình thường, gây giống dẫn cao.Diễn viên: Địch Kỳ ( Blake ), Ades ┃ phối hợp diễn: Josephia, Jacques, William, Sylvia ┃ cái khác: ấm áp, 1V1…

Gia có báo yêu bảo bảo (huyền huyễn)

Gia có báo yêu bảo bảo (huyền huyễn)

1,459 4 2

【 nội dung giới thiệu vắn tắt 】Nàng chỉ là hàng yêu trong tổ chức một cái không chớp mắt tiểu nữ công, thừa dịp Báo Vương đến A thị, nhân cơ hội ăn cắp Báo Vương gửi tinh khí linh đản, vì sao phải mời nàng nghe trận này xuân cung sống? ! Được rồi, bất kể như thế nào nàng hoàn thành xong nhiệm vụ, nhưng vì cái gì cái kia sáng lên đản giọt máu của nàng lúc sau, lại có thể vỡ ra nhảy ra một cái cục cưng, còn gọi mẹ của nàng meo? ! Ghê tởm nhất chính là, này cục cưng lớn lên cũng quá rất thật là đáng yêu! Báo Vương: ngươi lại có thể dám can đảm trộm đi hài tử của ta! Nàng: cái gì hài tử của ngươi! Không có nghe đến hắn gọi mẹ của ta meo sao! Báo Vương cười lạnh, nhéo nhéo tiểu bảo bảo bởi vì mê mang mà nhẹ nhàng run lông mềm như nhung viên cái lỗ tai, còn có phía sau kiều lên cái đuôi nhỏ, nói : này đó dấu hiệu còn chưa đủ rõ ràng? Tiểu bảo bảo nhìn thấy hai người, sáng trông suốt mắt to nhất thời hơi nước sương mù,che chắn: cha mẹ, các ngươi không cần cãi nhau được không... Nàng nhanh chóng an ủi: ngoan, không sảo không sảo . Xoay người lại với Báo Vương mắt lạnh đối đãi: lão nương cũng chưa ăn nằm với giường của ngươi, làm sao có thể có hài tử của ngươi! Đứa nhỏ này không là của ngươi! Báo Vương cười lạnh, ôm đồm qua nàng: vậy hãy để cho ngươi thử xem thượng giường của ta là cái gì cảm giác!…

Bọ cánh cam & Macaron đậu đỏ

Bọ cánh cam & Macaron đậu đỏ

0 0 10

Tờ mờ sáng, Bình Yên nằm cuộn tròn trên chiếc ghế sô pha cũ, trên tay là chiếc điện thoại đã đôi lần chớp tắt. Cô lặng nghe tiếng trời trút nước ngoài cửa sổ, miệng nhẩm đi nhẩm lại câu cổ ngữ Ấn Độ mà lúc chiều cô vừa đọc được. "Trăm triệu hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ." Trước giờ Bình Yên ghét phải thừa nhận mấy thứ gọi duyên số, định mệnh nhưng hình như ông trời muốn chứng minh cho cô thấy cô sai rồi. Dù cô có tính toán cách mấy thì chuyện cần làm sẽ phải làm, người đến sẽ đến, đi sẽ đi, không thể cưỡng cầu. Rầm rầm. Tiếng gõ cửa ồn ào cắt ngang dòng suy nghĩ của Bình Yên. "Đặng Ninh Bình Yên, cậu mau mở cửa ra." - Khải Duy cả người ướt sũng đứng trước cửa phòng trọ của Bình Yên gào thật lớn cho đến khi đạt được mục đích. "Cậu có điên không? Nửa đêm chạy đến đây la lối om sòm! Có phải cậu thấy tôi chưa đủ xui xẻo, muốn ngày mai chủ trọ đá tôi ra đường mới vừa lòng cậu phải không?" - Bình Yên cộc cằn mở cửa, tặng miễn phí cho Khải Duy một cái lườm sắc lẹm. Tia chớp vụt ngang trời, luồng sáng xanh lam soi rọi căn phòng trong chốc lát, Khải Duy không nói nhiều vội vàng ôm chặt Bình Yên vào lòng. Một tràng tiếng sấm vang dội đập vào màng nhĩ khiến cô gái nhỏ giật thót người, nép sâu vào vòng tay vững chãi của Khải Duy. "Cao giọng cằn nhằn nữa xem nào?" - Khải Duy nhìn Bình Yên, nhếch mép cười nhạt. "Tôi không sợ sấm, giật mình chút thôi!" - Bình Yên cứng miệng phủ nhận."Ừ, cậu không sợ. Là tôi, tôi sợ cậu, được chưa."Đêm tối tịch mịch, đường cong trên khóe môi…

Tự ảo

Tự ảo

1 0 1

Chuyện là tưởng tượng của mình không thích thì không xem nha.Khi tôi mở mắt ra thế giới xung quanh tôi là 1 mảnh trắng xóa, tựa hư vô, tựa mộng ảo, kí ức trong tôi như dòng hải lưu chảy xiết khiến tế bào nảo tôi tê dại như ngưng trệ. Từng hình ảnh, từng hồi ức khi bé bỏng thơ ngây bên cha mẹ, khi khóc lóc mích ướt, rồi trưởng thành thành 1 công nhân của đất nước có gia đình sự nghiệp và tới khi cuộc đời kết thúc tưởng chừng như vui sướng nhưng đó thật chất là 1 bản hòa tưởng đầy cảm xúc mà ai cũng từng trải qua. Tưởng như tôi sẽ luyến tiếc, nhưng không, mọi thứ giờ đây chỉ là quá khứ và tôi của thực tại đã ra đi. Mong sau cho người thân của mình tại khoảng khắc này về sau có thật nhiều niềm vui, không cầu phú quý giàu sang chỉ cầu cả đời bình bình an an con cháu an an ổn ổn vậy là được rồi. Dòng chảy kí ức rột rửa con người tôi tạo ra trước mắt tôi hàng ngàn cánh cửa chẳng biết đó là gì đằng sau mỗi cánh cửa. Nhưng sự tò mò của con người là vô tận, nếu một cái gì đó bí ẩn xuất hiện trước mặt không ai là không muốn biết nó là cái gì và tôi cũng vậy. Hiện tại tôi chỉ là 1 linh hồn, hay chính tôi nghĩ vậy. Nên tôi sẽ không cảm thấy vướng bận việc gì, vì cuộc đời vướng bận của tôi đã là quá khứ và hiện tại tôi chỉ biết thỏa mãn ý nghĩ của bản thân, mà thôi. Thế nên tôi bước tới 1 cánh cửa gần bảng thân nhất để xem sau cánh cửa đó sẽ là cái gì chờ tôi khám phá đây.…