[ GyuHao ] Soulmate
In my soul, I hope we're not just a friend…
In my soul, I hope we're not just a friend…
Làm thế nào mà Wriothesley lại biết bản thân mù màu?________________________________Title: Nghiện lại còn ngạiFic gốc: https://archiveofourown.org/works/49420861Author: yunyunssq (https://archiveofourown.org/users/yunyunssq)Fandom: Genshin ImpactCouple: Wriothesley x Neuvillette Trans: John Bản trans đã có sự cho phép của author. Vui lòng không đăng lại ở đâu khác! Chúc mọi người đọc vui vẻ!…
"nàng thơ" của moniquelaurent và art của henry patrick raleigh chính là nguồn cảm hứng của tôi.…
"Hữu Bật, tinh tượng nằm giữa Phá Quân cùng Vũ Khúc trong Bắc Đẩu tinh tượng, Tả Phụ có thể thấy, Hữu Bật không thể thấy." "Không thể thấy cọng lông, ngươi mỗi ngày qua lại bên người chúng ta, ai nhìn không thấy a?" "Ta là nói Fan hâm mộ nhìn không thấy!"…
12 chòm sao cổ đại…
Author:Victorious Sky Disclaimers: Các nhân vật không thuộc về Au Category: Romance Pairings: GRI Rating: K…
Là câu chuyện của chúng ta - những người trẻ tuổi, vùng vẫy vì ước mơ và hoài bão của bản thân.~11/2021_…
Fic này được lấy cảm hứng từ một bộ phim mà mình rất thích xem nhưng lại không nhớ tên phim là gì,không hẳn là giống cho lắm vì có một số chi tiết do mình nghĩ ra.Fic này trong trắng,không hôn hít gì cả,cũng không có cảnh H.…
Tên tác phẩm: Nếu thời gian có tên Tác giả: Cốc Hựu Tử Editor: Jins Độ dài: 43 chương – 1 NT Nguồn: https://jinss.wordpress.com/ Giới thiệu ngắn gọn: Nam chính phúc hắc, chung tình. * Lời người edit: Cho đến giờ mình vẫn chưa đọc hết truyện T_T Tuy nhiên mình vẫn nhắm mắt đào hố. Mới đọc gần 20 chương đầu nhưng mình thấy truyện khá nhẹ nhàng, không có mùi ngược đãi gì ở đây cả. Ai yếu tim mà lại dễ tính thì tha hồ nhảy, đừng trông văn án tưng tửng mà nghĩ đây là truyện hài nhé Nhân đây cho mình nói thêm một việc. Bạn nào đó không thích cá nhân Jins thì có thể không theo dõi truyện ở nhà mình, nếu thấy truyện mình làm chưa tốt thì có thể góp ý thẳng với mình, cho đỡ mất công theo dõi mình đăng từng bài viết để dislike từng bài một. Mình chân thành cảm ơn! Bạn nào có ý muốn đưa truyện đi, vui lòng đợi khi truyện đã edit xong, và trước khi đưa đi thì báo lại với mình nhé! Giới thiệu Người đàn ông nọ: Em thích quay lại thuở xưa, anh chấp nhận; em thích trốn tránh người cũ, anh chấp nhận; nhưng em không thích anh, anh không chấp nhận được. Diệp Thái Vi (đại não thiếu dưỡng khí – ing): Chấp nhận gì? Người đàn ông nọ (gầm gừ): Anh không phải đầu đất, cũng không phải hòn đá! Diệp Thái Vi (vô cùng hoảng sợ): Vậy thì anh là…bánh bao? Người đàn ông nọ (bất lực – ing): Đúng, anh là bánh bao, em ăn anh đi. Tại sao có thể nói ra câu này? “Người phàm thì em chỉ thích Trường An, thật sự là chỉ thích Trường An thôi.” Cũng bởi thế, cô mới không nói cho người khác biết —— Thật ra, chân tướng là, tình yêu của Diệp Thái Vi không ở nh…
Tất tần tật thuật ngữ thường dùng trong các loại tiểu thuyết ngôn tình. Vào đọc để tìm hiểu thêm. Không COPY và mang đi dưới mọi hình thức.…
Duyên của trời đành để gió cuốn đi…
Đeo biết nói con cac gì chỉ biết là thi thoảng nhờ động lực bí ẩn nào đó hoặc do mấy con hamloz tôi ghét mà tôi đăng Xô Việt trên wattpad ( chứ bình thường sẽ không hoạt động trên này )…
jjk x pjmkhi nhà có thêm một cái chén, một đôi đũa, một cái thìa, một tấm nệm, một hộp sữa chuối nữa... jt .…
H+ truyện ko dành cho người trong sáng…
Lời tác giả: Đây là câu chuyện viết ra vì tôi muốn có một người ở bên Bạch Tử Hoạ trên con đường đầy gian nan của chàng.CP: Bạch Tử Hoạ x Nghê Mạn ThiênThể loại: Ngôn tình, slow burn, không cần đọc hay xem phim Hoa Thiên Cốt cũng có thể đọc được pic nàyVăn án: Cảm ơn người vì đã tìm thấy ta ở một góc trên nhân gian mờ mịt này.Tiết tử:Lần đầu tiên gặp Tôn Thượng Bạch Tử Họa, nàng núp sau cha đón tiếp đoàn người từ Trường Lưu Sơn đến Bồng Lai Đảo tham gia tiên hội. Năm ấy, Bạch Tử Họa dẫn đoàn gồm hơn chục đệ tử.Dung mạo kinh động thiên nhân, đôi mắt không giấu được vẻ thanh cao ngạo mạn, đôi môi mỏng không tươi tắn như người thường, giữa mi tâm là ấn ký chưởng môn đỏ sẫm, ánh mắt thản nhiên mà lãnh đạm, lưu động như nước như trăng. Thanh nhã như vậy, lạnh lùng như vậy, ánh mắt tựa băng, sâu bên trong cũng toát ra vẻ đạm mạc, ngăn cách người với thế giới bên ngoài, thần thánh đến mức khiến người ta không dám si tâm vọng tưởng, không dám tới gần dù chỉ một chút...."Có ai bị thương không?" Tôn Thượng lại hỏi. Vân Đoan đáp:"Bẩm Tôn Thượng, Nghê Mạn Thiên bị thỏ phát dại cào vào má.""Cho ta xem," giọng Tôn Thượng vang lên, trầm và điềm tĩnh. Nghê Mạn Thiên hơi ngẩng đầu lên, không dám đối diện với ánh nhìn của hắn. Đột nhiên, nàng cảm thấy như có ngàn con bướm đang bay trong bụng mình.Tôn Thượng lặng lẽ quan sát vết thương, rồi nhấc tay lên. Một luồng khí ấm áp từ lòng bàn tay hắn tỏa ra, nhẹ nhàng chạm vào má nàng. Vết thương dần dịu lại và biến mất, như chưa từng tồn…
*****####******…