Vợ Dặn
hsjskdn…
Ccccjsjskqkwbe…
Zjsjsk…
Con cẹc…
hjklghk…
Truyện sad ending , năm chính top mồ côi gặp bớt chính đang lang thang. Chú chó là sợi dây kết nối giữa hai người với nhau . Lưu ý : Truyện không có liên quan đến thực tế…
truyện không có thật :)))…
Tần Thiên Hạo là 1 ông trùm xã hội đen có tiếng, không những vậy hắn còn là tổng giám đốc của công ti HYI. Qua 1 trò chơi điện tử đã quen biết 1 cậu bé tên là Trần Bạch Tử và đem lòng yêu cậu.…
Amsnjsnskamsksmznısnxkdnxjdnxjsknxdıjxıdjxndıxndıdnıdnsjzjs xısnbxısndısnduduebxjısndb…
Nhào dô đọc đê , có H+ nhoa.…
Truyện kể về Nó Hạ Băng Nhi luôn sống với 2 tính cách😊Lúc thì lạnh lùng đến đáng sợ💪Lúc lại nhí nhảnh dt😆😆.Vì như vậy nên Nam9 của chúng ta mới đổ gục sau một time áp đảo Nó😂😂😂😂Họ từ k thù k đội trời chung dần đần nảy sinh ra t/c mà bản thân k hề nghĩ đến đối vs đối phương......................Biết bao tình huống dở khóc,dở cười ở trong truyện và đương nhiên k thể thiếu những sóng gió,phóng ba......................((Hehee Mn đọc truyện vv nhen❤Ủng hộ tớ nhé💪💪💪))…
Nhìn người không thể chỉ nhìn bên ngoài cũng như tôi hàng ngày đều tươi cười nhưng khi một mình là cả bầu trời u ám đầy sự đơn độc, dần dần mắc chứng bệnh trầm cảm nặng đã từng muốn thoát khỏi nơi này nhưng nghĩ lại khi ra đi người nhà sẽ như thế nào. Nhưng sao khi có sự xuất hiện của cậu ấy, cuộc sống của tôi chỉ 2 màu đen trắng lại được điểm tô sắc màu có thêm sức sống chính là anh ấy" Tống Minh Trường " - Anh nhẹ nhàng bước đến che đi ánh sáng từ ngọn đèn đường đưa bàn tay ra trước mặt tôi rồi cất giọng đầy ấm áp " Thôi nào anh đến rồi "- Giữa căn phòng lạnh lẽo đầy bóng tối tôi chợt nghe tiếng bước chân của ai đó lòng lại càng thấp thỏm như ngồi trên đống lửa nhưng giọng nói cất lên tôi liền bừng tỉnh mà khóc nất lên " thôi nào anh đến rồi"Lần nào cũng thế cậu ấy đều nói với tôi câu nói đó dù không phải là câu an ủi quá tốt nhưng thật sự chỉ cần nghe câu nói đó tôi liền có thể vựt dậy như rơi xuống vực nhưng lại bám được sợi dây thừng mà leo lên* Nhưng liệu chuyện tốt như thế này có thể tồn tại bao lâu tớ có thể nghe cậu nói câu nói ấy thêm bao nhiêu lần nữa*…